Ám Muội Kiểm Soát - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:58:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Họ bằng ánh mắt giấu nổi sự ghen tị, nhưng cũng truy cứu, chỉ bảo nếu cần tiền thì tự tìm chủ nhà mà lấy.

Vô Hà thở dài, cô bứt rứt gãi gãi đầu, cô gì cũng vô dụng, tắm rửa cũng vô dụng, chỉ thể tiếp tục vùi đầu học.

Lúc bút Tiêm ở đây, cô đang thư cho nhà cô ruột ở nhà.

Lúc cô , Vô Hà xong hết tám giờ .

Khi cô định ngoài, Vô Hà : “Cho nhờ một chút.”

đầu: “Ồ, cô định ngoài ? thấy.”

Vô Hà thở dài, trong lòng cũng tự bào chữa cho bản một chút, dù thì cũng ác ý gì với cô.

Duy Duy tới, kéo tay cô, giọng khẽ, lộ vẻ cưng chiều: "Đi thế?"

Vô Hà cũng là một tính cách “ hợp” với ai, cô cũng quen , ngay cả khi chuyển đến đây, cô vẫn thường độc hành, vì cô cũng thấy vấn đề gì, chỉ gật đầu .

Duy Duy bước tới, kéo tay cô, giọng khẽ, lộ vẻ cưng chiều: "Đi thế?"

Vô Hà nhỏ mặt đỏ bừng, mất tự nhiên: "... bài tập."

Duy Duy : "Đi, đưa cô . Vừa cũng vài phần giao tiếp xã hội cần học, chỗ nào cô hiểu, lát nữa thể giúp cô giải quyết luôn."

Vô Hà chịu, cô bảo vệ Duy Duy: "Anh đừng bừa, như , chỉ đang quan tâm thôi."

Duy Duy hài lòng với sự bảo vệ của cô dành cho . Anh Vô Hà là một cô gái ham hư vinh, nên vội phô trương bản , chỉ mong họ thể cứ như tiếp.

Vô Hà gật đầu, đồng ý cùng Duy Duy ngoài.

Hai họ đến một chỗ bán sách cũ, Duy Duy chỉ quầy hàng: “Ở đó nhiều sách hữu ích, cô thể xem, đợi cô ở đây.”

Vô Hà: “Cảm ơn .”

Duy Duy chỉ , chỗ chờ cũng nhiều .

Toàn bộ tài liệu thi Gaokao thực nhiều lắm, tuy nhiên, đúng thì cô nhiều kiến thức xã hội khác cần học, những cuốn sách giáo khoa học thuộc lòng thì tính, những chỗ chắc chắn, cô lập tức hỏi Duy Duy, đều thể giải quyết nhanh.

Cô tự chuyên tâm học, từ lúc nào hình thành một thói quen, đó là hễ chỗ nào hiểu, cô lập tức sang hỏi Duy Duy. Anh lúc nào cũng kiên nhẫn giải đáp từng chút một, khiến cô cảm thấy dễ chịu.

Duy Duy cô, thấy cô chăm chú như , trong lòng để ý đến những lời đồn thổi , kéo cô gần hơn.

Ánh mắt của bên cạnh hai họ đều vẻ ghen tị, thực bọn họ cũng chẳng quan tâm lắm.

Duy Duy đang chữ trong sổ tay, nét chữ nhỏ, . Anh cũng đang bài tập. Viết đến giữa chừng, bỗng hỏi Vô Hà: "Cô nghĩ nên gì?"

Vô Hà nghĩ một lát: "Làm cán bộ , thấy hợp cán bộ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-89.html.]

Duy Duy lắc đầu: " thích cán bộ, một thương nhân."

Trong ánh mắt sự kiên định, thích một tương lai nhỏ bé.

Vô Hà: "Thương nhân ? Làm thương nhân vất vả."

Duy Duy , " nguyện ý vất vả vì cô. sống theo kiểu định, cả đời chỉ mong một cán bộ."

Vô Hà cúi đầu, gì, vì cô trả lời thế nào.

Duy Duy cũng thúc giục cô trả lời, chỉ : "Không , cũng mong cô hiểu ngay, chỉ cần cô rằng, sẽ những việc mà khác mong ."

Vô Hà gật đầu, như thì cô còn thể gì nữa.

Duy Duy: " tin rằng thứ sẽ lên, và hy vọng cô cũng thể tìm thấy con đường của riêng ."

Vô Hà: "Anh giỏi, nghĩ chuyện đều sẽ thành công."

Duy Duy: "Nếu thành công, cô thể ở bên ?"

Vô Hà , cô chậm trễ , nhưng trong lòng khao khát một sự định, cô sống một cuộc đời giống như kiếp nữa.

Duy Duy: "Không , cô cứ suy nghĩ kỹ , hy vọng dù thế nào, chúng vẫn thể ở bên ."

Hai cứ thế ở bên , chẳng ai quan tâm đến những xung quanh.

Trong lòng Vô Hà rõ, cô chấp nhận tình cảm của Duy Duy, nhưng cô ràng buộc bởi bất cứ ai. Cô tự tạo một tương lai tươi sáng hơn.

Duy Duy cô, ánh mắt chứa đựng sự ôn nhu và một sự quyết tâm nào đó, khiến cô khỏi cảm thấy ấm lòng. Anh vẫn luôn âm thầm chờ đợi câu trả lời của cô, nhưng cũng thúc giục.

Hai họ một đoạn dài, lúc trời tối.

Vô Hà: "Chúng về thôi, tối ."

Duy Duy lên bầu trời đêm, ánh trăng sáng rực rỡ, khẽ : " thế, quá muộn ."

Ai trong họ thể đoán , ai sẽ là chiến thắng trong cuộc chạy đua ?

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Vô Hà rõ, cô đang bước con đường mà cô chọn, cô lãng phí thời gian những việc đáng.

Họ dừng tại một tiệm sách, Duy Duy : "Cô xem , sẽ đợi cô ở đây."

Vô Hà gật đầu, cô lãng phí thời gian, cô tìm một cuốn sách cũ để thêm.

Duy Duy ở cửa tiệm sách, thỉnh thoảng liếc cô. Cô gái lọt mắt từ lúc nào, khiến thể rời mắt .

Cô gái nhỏ tuổi vì chuyện gì mà đến đây?

Loading...