Vô Hà gương mặt , nhịn hỏi: “Sao lúc đó thi? Chẳng lẽ là sợ thi trượt ? Cậu xem, hồi đó thi hai ?”
Vô Hà gì khiến đối phương thất thần, cô thuận miệng tên vài công xã.
Năm nay công xã đó , nhà mới cho một suất.
Cho dù thi đỗ, nhưng vì một áp lực chính trị, cũng thể vô tư xuất hiện mặt như .
Ai bảo cái thành phần đó, ai cũng phủi sạch quan hệ với .
Suy nghĩ của chợt kéo , : “Mình vệ sinh đây.”
Nơi đó là nơi sinh viên đại học giải phóng tư tưởng, thực cũng khá , chỉ là xa nơi một chút. Họ : “Người ở Thủ đô , lúc cuối cùng đều sẽ ăn món xào gan ở đây.”
Vô Hà cũng đồng ý, nhưng thể tùy tiện tìm một chỗ , nhất là tìm một nơi giá rẻ và gần trường.
Duy Duy cô vạch trần, đành xuống. Anh : “Đừng nghĩ nữa.”
Vô Hà cũng hỏi, chỉ thở dài một .
“Học phí cho những cuốn sách đang bây giờ dễ trả ?”
“Thực thế nào nhỉ, thể chọn nơi sinh , thành phần giai cấp của cũng thể đổi .”
Vô Hà: “ .”
“Gia đình nghề gì?”
Làm Vô Hà nghĩ đến chuyện , cô: “Này, cố gắng , , khá tệ .” Cô: “Không cả, đúng ?”
Vô Hà: “Dì dượng là công nhân đường sắt, đều là công nhân chính thức, là những việc tạp vụ cấp thấp.”
“Thì là , thi đậu Kinh thành, cũng chăm sóc, đúng ?”
Vô Hà: “Phải, nhưng họ là tầng lớp công nhân chuyên nghiệp, giống . Họ việc trong các nhà máy quốc doanh.”
Duy Duy : “Vậy thì quê nhà của chúng cũng nên để họ chuyển về . Cha cũng luôn tìm cách để họ chuyển về, lẽ vẫn còn cơ hội.”
Chuyển về? Vô Hà từng , cô: “Gia đình đang gì , chuyển về cái gì?”
Duy Duy thở dài. Vô Hà hiểu: “Là giai cấp công nhân ? Khu gia thuộc của nhà chuyển đến đó ?”
Duy Duy thể nghĩ , sống đời để gì, nhưng cảm thấy thất bại.
“Bây giờ đến đó nguy hiểm.”
Vô Hà: “ , cha khi đó ở nông thôn nên . Hầu hết đều .”
Một chậu nước lạnh dội xuống.
Mặc dù Duy Duy chuyện nhà là một vấn đề lớn, nhưng chi tiết, chỉ : “Cha nhà họ ép đến đó, đó ông bỏ .”
Vô Hà khổ một tiếng: “Cha đến đó.”
Duy Duy sững sờ: “Các đều là của mấy chục năm . Sao nhà các liều mạng như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-86.html.]
Vô Hà: “Đây là kế hoạch khôi phục nhà máy. Họ nơi đó là nơi .”
Duy Duy cũng tự bật : “Mình thích cái kiểu định quá mức, cứng nhắc như .”
Vô Hà cũng : “Cái hẳn là sẽ hơn thôi, tìm cách chứ.”
Vô Hà lắc đầu: “Họ là, nghĩ họ là đồng nghiệp của ?”
Duy Duy: “Đừng nghĩ nữa, họ hẳn là như , và chính là mục tiêu của họ.”
“Trường học bên cạnh chỗ , hồi đó nhất định sẽ một chuyến.”
Vô Hà: “Lúc mới nhập học đến đó. Hai khóa họ nhiều nơi, nhưng ai bắt. Thứ hai là những .”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Duy Duy: “Hồi còn bé…”
Duy Duy gật đầu: “Hai chúng , vẫn cần cùng , vì quy định của trường, chúng cũng ăn nhanh hơn.”
Duy Duy tiếp tục: “Vậy chúng nên đến căng tin , tìm một cái bàn trống mà xuống, lợi dụng lúc ít , chắc chắn sẽ hơn.”
Chỉ là , Vô Hà cảm thấy, tin tức mà đàn ông tiết lộ lẽ là sự thật.
Duy Duy Vô Hà vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng cô cảm thấy, đàn ông đang che giấu những suy nghĩ mà cô lẽ .
Vô Hà thở dài: “Bây giờ nhiều sinh viên đại học việc ở nhà chờ việc, tự kinh doanh nhỏ cũng tệ.”
Có lẽ chính vì điều , vì nhiều gia đình điều kiện , nên họ mới cam lòng. Bắc Kinh là nơi thể mang cho nhiều cơ hội đến , huống hồ là những đến họ.
Cô suy ngẫm về những chi tiết nhỏ nhặt , cô cảm thấy hiểu hết, nhưng cô cảm thấy rõ hơn khác, trong thời đại nên gọi là ‘ tiên phong’.
Cô nên gì đây? Vô Hà lấy tờ giấy đó , cô chọn ‘phiên dịch’.
Nói một cách đơn giản, đó là một nguồn thu nhập cao .
Chỉ là Vô Hà chỉ thể chiếm lấy thời thơ ấu của (ký ức kiếp ).
Duy Duy: “Vậy buổi sáng chọn bài tập .”
Vô Hà cũng gật đầu. Cô nuông chiều, cô chọn ‘phiên dịch’, cô hài lòng.
Duy Duy: “Cậu thích, sẽ giúp thành công việc phiên dịch đó.”
Duy Duy: “Cậu là một bạn , với ?”
Vô Hà chỉ thể nhận một câu trả lời, công xã đó cứ thế chìm im lặng.
Duy Duy nữa đậy cái lò sưởi . Anh: “Đừng nghĩ nhiều nữa.”
Duy Duy cúi đầu , : “Cậu thể về ngủ , cũng nên nghỉ ngơi thôi, tranh thủ thời gian.”
Vô Hà: “Xin .”
Duy Duy chỉ hỏi một câu: “Này, thấy gì ?”
Vô Hà : “Nhà đang nấu cơm. Họ cứ chuyện mãi, nhưng rõ nào. Họ bao giờ quan tâm đến , một cũng chia cơm cho .”
Duy Duy: “Nhà đang gì thế? Có họ liên tục đổi chỗ, kiểm tra xem ai ở xung quanh ?”