Ở phía giáo viên, lớp trưởng đang bục, chuyện. "Thập niên 70, những giỏi nhất..." Cô chú ý lắm.
Lời của lớp trưởng là một bài phát biểu dài, cô chọn vì cô là giỏi nhất lớp.
Mọi đều phản hồi . Cô cũng học để trở thành bác sĩ.
Duy Duy là quan trọng, nhưng cô vẫn tới đó.
Hai nữ sinh viên đang ở bàn: "Vô Hà, cô ăn ?"
Vô Hà: " tới thư viện một chút."
"Đã học , còn tốn thời gian như ."
Vô Hà: "Không gì tốn thời gian, chỉ là mất một chút thời gian, tiện đường thôi."
Vô Hà: "Vâng."
Hai nữ sinh viên đùa bỏ . Bọn họ chắc chắn là bạn cùng phòng.
Một cô gái khác hỏi: "Vô Hà, cô ăn mừng ? Cô tham gia hoạt động đó."
" thời gian," Vô Hà , " thi đại học, ôn bài."
"Có nhiều tiền để thắng. Cô cứ tham gia . Chỉ là một cuộc thi nhỏ thôi, một buổi tối cũng tốn nhiều thời gian."
Vô Hà: " học. thể chơi . ôn bài cho kỳ thi đại học."
Hóa cô sớm phòng , hơn nữa quá đáng như , trông thì giống, nhưng bên trong là một đứa tâm cơ.
cô cũng là một phụ nữ, phụ nữ hà cớ gì khó phụ nữ, hơn nữa cũng chẳng gì.
Duy Duy: Đương nhiên là .
Cô cất hộp cơm , khỏi cổng lớn, để cho Duy Duy một bóng lưng bận rộn.
Duy Duy ở phía cô, nhíu mày, chút khó hiểu phản ứng của cô.
Anh cũng quản nhiều như , chỉ thể thở dài một .
Một bóng chạy , cô đang tìm Duy Duy, gấp gáp hỏi: "Anh tắm ?"
Duy Duy: Mùa hè , giữa các bạn học cũng hiểu , cô là trong khu gia thuộc, cô cũng chẳng cả.
Cô chút mơ hồ, ai chú ý đến vẻ mặt của cô.
Lớp trưởng thấy, lông mày nhíu , trong mắt cô thì cô gái trong việc xử lý các mối quan hệ xã giao vẻ vụng về.
Duy Duy: Cái cục xà phòng cô dùng hôm , hình như dùng xong phía , lát mũi ngứa.
Lớp trưởng: cũng ngứa mũi.
Cô tiện miệng hỏi: "Dạo tắm ?"
Lòng chợt thịch một cái, lập tức nghiêm mặt.
Duy Duy chỉ cô, luôn cúi đầu tự nhiên, đang nghĩ gì.
Lớp trưởng tỉ mỉ, bản cũng sắp sầm mặt xuống, khoát tay với các bạn học.
Duy Duy: Cô cứ bình tĩnh một chút, như , bọn họ cũng sẽ bất kỳ suy nghĩ đặc biệt nào về cô.
Cô lắc đầu, đến bên bồn nước, lấy chút nước, rửa mặt.
Không bao lâu , cô học, phát hiện chỗ Duy Duy chiếm mất. Anh đặt cái bàn vuông đó ở chỗ cô, còn bản thì bên trong.
Duy Duy đầu cô một cái, chỉ cái bàn bên cạnh, với cô: "Cô đó, hai thể cùng sách."
Cô đảo mắt, gì, cứ thế xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-70.html.]
Bên cạnh cô là lớp trưởng, cô ngẩng đầu lên là thể thấy đôi mắt lạnh lùng của lớp trưởng.
Lớp trưởng thấy cô, một cái, : "Chào ."
Cô cũng đáp , một tiếng.
Lớp trưởng nhiệt tình, nhưng cô cũng nghĩ đó là chuyện , dù cũng là lớp trưởng, bình thường thích giúp đỡ khác.
Cô cả buổi sáng đều sách, Duy Duy đột nhiên cúi đầu ghé sát tai cô một câu: "Hôm qua cô tắm ?"
Cô lập tức lo lắng, cô thích sạch sẽ, nhưng cô thể tắm, chỉ thể nhăn mày.
Duy Duy: Nhỏ tiếng thôi.
Cô đáp , giọng nhẹ, như tiếng mèo kêu.
Duy Duy để ý đến cô, cứ thế thẳng lớp, đường còn gặp cả lớp trưởng.
Lớp trưởng dừng , với cô: "Duy Duy nhờ chuyển lời, bảo mượn nước."
Cô lớp trưởng, nhỏ giọng : "Dạo hình như vui?"
Lớp trưởng lập tức đáp cô: "Đương nhiên mượn ."
Cô một câu: "Cậu cần gượng ép bản ."
Lớp trưởng lập tức sầm mặt.
Cô chỉ đành sang Duy Duy bên cạnh, : "Anh , sẽ giúp ?"
Duy Duy: Nhỏ tiếng thôi.
Cô đáp , nhỏ giọng: "Ừm."
Duy Duy nhướng mắt lên, : "Sao cô tự mượn?"
Cô mắt Duy Duy, chỉ mặt : "Mặt còn tí thịt nào nữa ."
Duy Duy sững sờ, : "Không , giúp cô, cô chuyên tâm học tập ."
Cô liên tục cảm ơn.
Cô kể hết chuyện xảy ở nhà cho Duy Duy .
Duy Duy nhíu mày lắng , cô chỉ vài câu, vội vàng dừng , vì tiếp nữa, cô sợ kiểm soát cảm xúc.
Duy Duy: Ý cô là, họ chỉ cho cô một chút nước?
Cô gật đầu, Duy Duy: "Vậy cô tắm thế nào?"
Cô chỉ bên ngoài: " tìm vòi nước công cộng ở trường."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Duy Duy lập tức kéo cô , nâng cao giọng: "Không , cô phép đến trường."
Cô ức hiếp, nhưng cô cũng là thể dễ dàng ức hiếp.
Duy Duy thấy cô gì, giọng điệu cũng dịu xuống, đổi thành một câu: "Chúng đưa tiền cho họ."
Đưa tiền? Trong lòng cô cũng thấy đó là một cách.
Duy Duy: Sao nhà bác cả cô , điều kiện gia đình , mà vẫn chia một mảnh đất cho cô ở.
--- Chương 36 ---
Cô chỉ là đang nhẫn nhịn, dù ở trường, cô vẫn khá nổi bật.
Cô cũng lòng trời thiên vị điều gì, đối với cô dường như còn khá khoan dung.
Duy Duy từ trong túi móc một cuốn sổ nhỏ, : "Cô giúp gấp nó ."
Cô cầm cuốn sổ và cây bút máy đó lên, gấp ba ở phần đầu trắng, cất nó .