Ám Muội Kiểm Soát - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:54:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ: Công việc của các bây giờ đều là bát cơm sắt, còn dám tăng lương.

Cố Đồng: Ai bát cơm sắt, nếu đến lúc đó thật sự thi đỗ, chẳng ?

Người phụ nữ: Cô còn bản nặng nhẹ thế nào.

Cố Đồng: thấy thành tích của đến mức .

Người phụ nữ: Ai ? Mẹ cô đều .

Cố Đồng xong lời của phụ nữ, tiếp nữa, cô thi đỗ trường, .

Vô Hà cô chuẩn gọi điện thoại.

Cô cẩn thận chạy một mạch đến buồng điện thoại nhưng gọi cho trai cả.

Về nhà, cô hỏi: "Mẹ ơi, khi nào nhà phân chia tài sản ạ?"

Hồng Mai: "Con vội gì, chuyện phân chia thế nào, tác dụng ."

Vô Hà mở thông báo của công xã năm ngoái , bất giác thở dài: "Công xã nghèo quá, ạ."

Hồng Mai : "Phải, cả nhà cả con đều trông chờ đó. Nhà còn khá hơn, ít nhất là công việc của cha con."

"Con cũng thế, yên tâm, con sẽ tranh giành gì với nữa."

Vô Hà: "Thi cử nhất định thi, chuyện thể lùi bước ."

Hồng Mai gật đầu, : "Anh cả con lưng c.h.ử.i con đấy, bảo con vong ơn bội nghĩa."

Vô Hà bật , cô nghĩ ở công xã lâu ngày, con cũng trở nên hẹp hòi, thật đáng buồn .

Hồng Mai cũng : "Anh chịu đựng cô đơn, thì cứ ở công xã , thi thố gì."

Vô Hà: "Con quen một thanh niên trí thức, tình cảnh của cũng tương tự , c.h.ế.t đói ."

Hồng Mai: "Anh c.h.ế.t đói, mà là xơ gan cổ trướng."

Vô Hà: "Hai tình cảnh bổ sung cho . Càng nghèo càng dễ bệnh. Sự thật là áp lực đè nặng lên họ. Các xã viên thi thoảng cũng khó khăn, cũng chẳng tiền. Họ rõ những giấy tờ gì cả, nên lúc khám bệnh, lấy t.h.u.ố.c đều trả tiền. Các xã viên lưng bảo họ khám bệnh tốn tiền, tiền là của đội sản xuất, ai cứu tế cho họ chứ."

Vô Hà , một mà ngay cả cơm còn ăn no, thì tất cả lý tưởng của đó chỉ là thứ tiết kiệm để khoe khoang cho khác xem thôi.

nghiên cứu chuyên ngành sẽ đăng ký thi, cuối cùng dựa tình hình và phạm vi của bản mà lựa chọn chuyên ngành. Trước đó cô từng điền nguyện vọng đăng ký.

PS: tìm một bạn học Tiểu Thúy mới, trong thành phố ?

--- Chương 27 ---

Đi thẳng từ con hẻm nhà Hồng Mai , cảnh vật ở giữa liên tục đổi.

Hai bên đường là những cửa hàng lâu đời đầu tiên của địa phương, từ đó trở thì còn thấy hộ kinh doanh cá thể nào nữa.

Những thứ mà các hộ kinh doanh cá thể bán mang một chút hoang dã, giá rẻ, còn đa dạng chủng loại.

Vô Hà bên cạnh Hồng Mai, Hồng Mai cúi đầu , dành cho cô một ánh mắt tán thưởng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-53.html.]

Lời cảm ơn của Hồng Mai khiến Vô Hà chút ngượng ngùng.

"Mẹ, chuyện trong đại viện, cũng đừng quản nữa."

Hồng Mai: "Thôi , trong đại viện đều con lớn lên, nếu lợi ích gì thì cứ tránh xa họ, đừng thèm để ý nữa."

Vô Hà cảm thấy buồn , cô nhịn bật thành tiếng, lẽ là thấy Hồng Mai thật sự đáng yêu.

Hồng Mai cũng , bà chiếc áo sơ mi Vô Hà, : "Để lát nữa may cho con một cái. Nếu cả con cứ ở công xã thì thi thố gì."

Vô Hà: "Thi cử là để thoát ly sản xuất, những ở chỗ , mà thực tế cũng đúng, là đói bụng."

Hồng Mai: "Gia đình , ở công xã cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhưng luôn là đối tượng ghét bỏ. Trước đây đành chịu đựng."

Vô Hà cảm thấy đây còn quá non nớt, nên thái độ mới hiền lành như , cứ như một cô vợ nhỏ.

Vô Hà nhịn bật , cô đúng là một cứng cỏi.

Mỗi ăn cơm, cô đều trò chuyện với Hồng Mai về lịch sử đấu tranh đây.

Từ xa, Vô Hà và Hồng Mai ở ngã tư đường vẫn về nhà, thấy Duy Duy ở đầu hẻm nhỏ gọi vọng .

Duy Duy thắng một gói quà nhỏ, ôm cô từ phía một cái, thèm đầu , ai bảo cô nôn nóng đến thế.

Duy Duy ôm lấy Vô Hà.

Vô Hà ngờ, cô Duy Duy bế lên thẳng về nhà.

"Khoan , hôm nay định đến ?"

Duy Duy: "Có việc đột xuất."

Vô Hà nghiêng đầu, yết hầu của Duy Duy chuyển động, tim cô đập nhanh hơn.

Vô Hà: "Lúc nãy ở ngoài chẳng trông vênh váo , giờ mất hết cả ."

Duy Duy: " đang bàn chuyện ăn với khác. Chuyện . , mà cô quen đó là đồ của một thợ mà cô công cho. Hắn thì điều, chuyện chỗ ở."

Vô Hà bản năng hỏi: "Vậy sư phụ cho ở nhờ, giàu thế tự xây nhà, giàu thế thì chắc chắn vênh váo mặt sư phụ , thể ngoài ở?"

Duy Duy: "Có những quan tâm đến tiền bạc."

Cũng , ở trong đại viện, những từng sống ở đó cũng chỉ trông chờ đồng lương ít ỏi .

Vô Hà: "Vậy trả bao nhiêu tiền?"

Duy Duy: "Hai mươi đồng một tháng."

Vô Hà: "Hả? Công nhân học việc ở quán ăn quốc doanh một tháng lương còn tới hai mươi đồng, ở đắt thế."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Vô Hà: "Anh tự nguyện trả cơ ."

Duy Duy: " cứ nhận cái tự nguyện đưa thôi, cũng chẳng ."

Vô Hà: "Thôi ."

Loading...