Ám Muội Kiểm Soát - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:53:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thích gì thì sẽ chọn thứ đó.”

Cô gật đầu. Quả thật là Duy Duy thông minh, điều thể hiện rõ qua cách chuyện và cách phân tích các vấn đề.

“Nếu nhận thì ?”

Cô nghĩ, nếu thật sự nhận thì sẽ thi năm .

Duy Duy dựa lưng lan can, nhíu mày : “Vậy thì sẽ thi năm . Dù thì cũng gì đáng tiếc cả.”

Quả thật là , áp lực đè nặng lên cô vì đây là cơ hội duy nhất cô thể thoát khỏi vận mệnh của .

về phía , đột nhiên nhẩy một cái, : “Đến lúc , thấy thật may mắn khi thể sống ở nhà . thật sự trở về công xã nữa.”

“Công xã lắm mà, còn điểm công để kiếm nữa.”

“Điểm công là điểm kiếm tiền, cần tiền để theo học chuyên ngành. Hơn nữa, bao giờ thích công xã cả.”

Duy Duy ngẩng đầu lên, nháy mắt một cái, : “Chủ yếu là cô đó ? Nếu thì cô bỏ tiền thuê phòng ở đại viện .”

gì, những lời đó chỉ khiến cô thêm bối rối. Cô cúi đầu, ngón tay đang móng tay cắt đau.

Duy Duy thấy cô trầm mặc, nghĩ rằng cô đang lo lắng về kết quả thi, nên : “Đừng lo, cô . Chắc chắn là sẽ nhận giấy báo trúng tuyển thôi.”

“Mong là .” Cô thở dài.

“Giờ thì cô gì?”

đầu , .

Anh . “ đoán cô đang nghĩ đến việc xem phim rạp, hoặc là đó chơi cho thoải mái.”

Cô quả thật là đang nghĩ đến việc đó, vì ở công xã thì ngay cả rạp chiếu phim cũng , cô chỉ thể xem nhờ rạp chiếu bóng của huyện mười mấy ngày một .

“Hay là chúng dạo công viên .” Duy Duy đề nghị.

, đáp: “Được.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Duy Duy nắm tay cô, kéo cô khỏi khu nhà. Anh rằng: “Đừng lo lắng gì cả. Cô cứ xem như đây là một kỳ nghỉ dài khi đại học, thư giãn .”

Cô gật đầu, nhưng vẫn còn chút lo lắng.

Duy Duy khẽ nhéo tay cô, : “Giờ đây, dù kết quả thi thế nào nữa, trong đại viện cũng sẽ dám coi thường cô nữa, cô đủ tư cách .”

“Chắc đang đùa .”

“Thật mà, cô . Bà cũng vì chỗ trong đại viện mà thêm nhiều việc.”

Duy Duy xong, cảm thấy chút bất bình. Mẹ của là một phụ nữ quá kiên cường, giữ thể diện cho chồng gồng gánh quá nhiều.

, nhà vẫn hơn công xã của cô nhiều. Chỉ tiếc là của cải để thừa kế.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-45.html.]

Duy Duy thở dài, ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Anh cũng chỉ thể cố gắng hết sức để trở thành một học thức, một tiền đồ.

“Đừng lo, cô cứ yên tâm ở đây. sẽ chuyện với , cô cứ ở đây để chờ tin tức.”

Duy Duy, trong lòng khỏi cảm thấy ấm áp.

“Cảm ơn .”

“Không cần khách sáo, chúng là bạn bè mà. Hơn nữa, còn cô dạy một chút tiếng Anh.”

Duy Duy , nhưng trong ánh mắt che giấu sự yêu thương. Cô , khẽ c.ắ.n môi.

Duy Duy kéo cô , bàn tay của họ nắm chặt, cùng dạo con đường nhỏ trong đại viện.

Trong những ngày , cả hai cứ lang thang, dừng cửa sổ một căn phòng tập thể cũ kỹ.

Hồng Mai đang cửa sổ, đếm tiền.

Duy Duy : “Mẹ đang đổi vé tàu, hoặc là vé xem hát. Đây cũng là một cách kiếm tiền của các gia đình cán bộ, công nhân ở đây.”

Duy Duy ngẩng đầu, đang đếm tiền với vẻ mặt nghiêm túc. Cô gái ở bên cạnh Hồng Mai, mỉm : “Chị Hồng , chị thật là giỏi giang.”

Lúc , cô thấy Hồng Mai đầu , mỉm rạng rỡ, đó cúi đầu xuống tiếp tục đếm tiền. Dù tuổi, nhưng của Duy Duy vẫn xinh .

Sau một lúc, Duy Duy : “Thôi, chúng về nhà . sẽ giúp cô bài tập của cô.”

Duy Duy gì về việc chứng kiến chuyện đổi vé, nhưng rõ, đang chịu đựng áp lực lớn.

“Đây là điều , thể để lo lắng cho nữa.” Duy Duy , giọng đầy kiên quyết.

, trong lòng cũng khỏi cảm thấy ngưỡng mộ. Anh chỉ là một thanh niên thông minh, mà còn là một con hiếu thảo.

Hai trở căn nhà tập thể cũ kỹ. Lúc , bầu khí trong nhà chút đổi. Những hàng xóm tin về kết quả thi của Vô Hà, ai nấy đều cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

Hồng Mai : "Tiểu Hà, lẽ con nên chọn chuyên ngành y."

--- Chương 25 ---

Sau khi thi đại học, sự hướng dẫn của , Vô Hà bắt đầu bận rộn. Cô còn lo lắng về việc thi rớt nữa, mà bắt đầu hỏi han Hồng Mai về các chuyên ngành, và các trường đại học nào .

cuộc sống vẫn tiếp diễn, cô vẫn học thêm và đến rạp chiếu phim để đổi vé.

Vô Hà mặc bộ quần áo mới mà Hồng Mai mua cho, búi tóc cao, để lộ cái cổ thon dài. Ánh mắt cô dịu dàng, nhưng ẩn chứa một tia sắc bén.

nên , chỉ đành rụt đầu , bên ngoài quan sát.

Duy Duy đến, nắm tay cô, : “Cô . Thật sự, tự hào về cô.”

quen với những lời khen ngợi của . Giờ đây, cô nên gì, chỉ đành nắm lấy tay thật chặt, lặng lẽ theo .

Duy Duy , : “Không cần lo lắng. Chúng cứ dạo thôi.”

Loading...