Ám Muội Kiểm Soát - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:48:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cô , lát nữa tan học, sẽ đưa cô đến một tiết."

Trước cổng trường nhiều học xe đạp đỗ xe ở đó, giáo viên cũng chỉ thể tranh thủ trong các phòng học để dạy. Ai mà kiếm một tấm vé cửa đều xem là học sinh giỏi .

Chỗ của Duy Duy cách Vô Hà một phòng học. Vô Hà chỉ thể từ xa thấy những bạn học của , mỗi tiết học đều sinh động và tươi mới đến thế.

Cô đang nỗ lực học tập, cả ngày mệt mỏi.

"Đến bữa cơm sẽ gọi cô. Khi nào rảnh rỗi, hai đứa dạo một chút."

Giọng Duy Duy truyền đến từ phía , Vô Hà chỉ đáp một tiếng: "Được."

Duy Duy ghé sát hỏi: "Cô dạo, xem ?"

Vô Hà lắc đầu, cô chỉ quan tâm đến việc học: "Không xem. Căng tin phát cơm ?"

Duy Duy lặp một nữa: "Muốn dạo?"

Vô Hà suy nghĩ một chút: " cũng chỗ nào chơi vui."

Duy Duy , hỏi tiếp nữa.

Vô Hà chợt nhận một vấn đề chuyên môn trong học tập, cũng khẽ mỉm , : " cũng thể nhờ chỉ bảo một vấn đề về bài vở ?"

Duy Duy gật đầu: "Đương nhiên , nhưng cô học giỏi đến thế, chắc cũng cần kèm cặp ."

" đến tháng Tám mới đăng ký thi Đại học. Trước đó nền tảng của yếu, chỉ mới học mấy năm cấp Hai cấp Ba, chứ tiểu học, cấp Hai, lớp Một cấp Ba đều học mấy. Hầu hết thí sinh tham gia kỳ thi Đại học những năm đều học qua trung học phổ thông, nên điểm chuẩn sẽ tương đối cao. Giờ đây lượng thí sinh đăng ký nhiều hơn, cạnh tranh gay gắt, điểm chuẩn lẽ sẽ hạ xuống, nên học thật ."

Duy Duy im lặng một lát, : "Trường hợp của cô quả thực khác với khác, nhưng ít nhất giờ cô đuổi kịp , đừng tự tạo áp lực quá lớn cho bản , ăn cơm ."

Vô Hà cũng nhận quá nhiều, cô tự gắp thức ăn cúi đầu im lặng ăn cơm.

Khi ăn, giáo viên mở tin tức loa phóng thanh, đặc biệt về một chuyện: "Mong các đồng chí học sinh thành tích học tập, noi gương họ, phấn đấu hết để nâng cao thành tích."

Duy Duy cô, ánh mắt chứa ý : "Đang cô đấy, Vô Hà."

Má Vô Hà chỉ ửng đỏ, nhưng cô hề phủ nhận, mà ngược : "Đỗ đại học mới là thật, hiện giờ chỉ thể coi là học sinh giỏi giai đoạn sơ cấp thôi, tính là gì."

Duy Duy Vô Hà một kế hoạch học tập chuyên nghiệp, đương nhiên cũng hiểu lý do cô .

Vô Hà trường cùng với các thí sinh Gaokao bắt đầu từ ngày 20 tháng Tám, chậm hơn vài tháng so với các học sinh đang học tại trường. Trong mấy tháng , Duy Duy luôn chú ý đến cô.

Duy Duy cố gắng ăn nhanh cơm, : " nhanh chóng trở về đây."

Vô Hà quét mắt cơm trong bát , dậy hỏi: "Anh vội vã về gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-4.html.]

Duy Duy khẽ khựng , : "Mẹ đang đổi vé, ở bên cạnh giúp coi chừng."

Vô Hà do dự, hỏi: "Bác gái đang đổi vé gì ?"

Duy Duy xúc thêm một thìa cơm, : "Vé tàu hỏa. Mẹ còn đổi vé xem ca kịch nữa, để bán kiếm thêm ít tiền."

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Trong thời đại , việc kiếm vé để đó là một chuyện giỏi giang .

Vô Hà nghĩ thầm: Bác gái là một nữ bác sĩ, điều kiện gia đình đáng lẽ mới , ngờ bác cũng công việc bán kiếm lời .

"Bố ?" Vô Hà , : "Tình hình gia đình , thật lòng mà , thực sự thấy bác gái cần bán kiếm lời."

Tốc độ Duy Duy ăn cơm chậm một chút. Vô Hà chỉ tay mấy miếng cơm còn trong bát , phần thịt bên vẫn động đến.

Duy Duy : "Ông ở nhà. Vô Hà, nếu cô thể thi đậu trở về, thì đỡ việc ."

Vô Hà: " chỉ hy vọng, thể ở bên thêm một thời gian nữa."

Duy Duy: "Đương nhiên , tốc độ học của cô cũng nhanh."

Vô Hà: " bỏ nhiều công sức đấy. Việc học bây giờ khác với đây, thi đỗ một trường trọng điểm, khi chuyển đó còn thể giao lưu với những quen , cùng phấn đấu, đó cũng là một chuyện ."

Duy Duy: "Cô thi , Học viện Y ?"

Vô Hà gật đầu, trong mắt tràn đầy khao khát học y, đó sang Duy Duy: "Còn , thi ?"

Duy Duy: " á, sẽ Quảng Đông học."

Vô Hà: "Không xa ?"

Duy Duy: "Quảng Châu. Đi tàu hỏa mất hơn hai mươi tiếng. Vé giường cũng cần mấy tấm. Các bạn học ở đó phần lớn thời gian đều ở trong ký túc xá học, ít đủ năng lượng ngoài chơi."

Vô Hà: "Anh cần kể chi tiết cho như ."

Duy Duy: "Quảng Châu đó, mùa đông hề lạnh lắm, nơi đổi vé cũng ít. Mẹ đến đó để bán ."

Vô Hà: "Vậy là vì thích khí hậu ở đó nên mới bán vé ?"

Duy Duy: "Bà mua ít vải vóc mang về, tiện thể bán ở ven đường."

Vô Hà để ý nhiều đến chi tiết đó, cô nhận rằng việc Duy Duy mấy chữ "bà bán vé" đối với phận nữ bác sĩ là điều khó mở lời đến thế nào.

Duy Duy , cũng thêm. Dù thì khi ở khu gia thuộc, cũng thường xuyên thấy một đồng chí, lén lút bán các loại phiếu tem.

Vô Hà: "Anh cần bận tâm . Trong nhận thức của , chỉ cần là việc kiếm tiền, thì đó là chuyện ."

Duy Duy: "Ừm, cũng ."

Loading...