Ám Muội Kiểm Soát - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:28:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Duy Vĩ chỉ nhún vai, hiệu cô xuống con đường chân.

An Nhiên biển báo trạm xe buýt, hóa đúng là tuyến xe buýt nào qua đây.

Duy Vĩ , giọng điệu tùy ý, “Thời buổi , còn ai đợi xe buýt công cộng nữa chứ.”

An Nhiên chiếc Audi đang lái, đúng là như thật, bây giờ lái xe riêng nhiều, xe buýt thì ít .

Duy Vĩ thấy cô vui lắm, thẳng: “Thật đến đón chuyện cần bàn.”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

An Nhiên : "Cậu chủ nhỏ, bình thường giúp đỡ ít, cũng mối quan hệ hoạn nạn của chúng mà, gì chuyện giúp với giúp."

An Nhiên lắc đầu, tỏ vẻ hiểu, " đưa cho một phần trăm (cổ phần)."

Duy Vĩ tại cho một phần trăm, nhưng là cô cho thì đương nhiên sẽ từ chối.

Anh mở hộp chứa đồ, bên trong chất đầy quà cáp, là những món quà nhận gần đây, đang định chọn vài món để tặng khác.

An Nhiên liếc mắt một cái, hầu hết là mỹ phẩm đóng gói tinh xảo, tiện tay lấy một hộp: "Cái lấy nhé."

Duy Vĩ đau đầu, tiện tay lấy đồ của như , : "Đây là quà cho mấy khóa , dùng đến, nếu nhất định lấy, sẽ tặng vài hộp khác."

An Nhiên lườm một cái, tỏ ý thèm, : "Các khóa thiếu mấy thứ , hơn nữa bao bì càng đắt tiền lộng lẫy thì bên trong càng trống rỗng. Họ thích những thứ sáng tạo, độc đáo khiến họ chú ý. Mấy thứ loại bỏ hết, chả đáng để mắt."

Duy Vĩ gật đầu, An Nhiên , quả thực cũng thấy hợp lý.

“Cậu vẻ khôn vặt, nhưng cũng đúng. An Nhiên, thật nghĩ về chuyện , nghĩ nên thế nào để hiệu quả hơn?”

An Nhiên thấy cầu thị, bày tỏ ngại: "Bắt đầu từ bây giờ, học cách góc độ của họ để vấn đề. Họ gì, chúng đưa cho họ cái đó, đó mới là marketing."

Duy Vĩ trầm ngâm suy nghĩ, nhưng cuối cùng chỉ đáp một câu: "Cảm ơn ."

"Không cần khách sáo, chúng là bạn mà."

Duy Vĩ dừng , khi đèn đỏ bật lên, liếc trai đang cuộn ở ghế phụ qua gương chiếu hậu, trong lòng giật .

An Nhiên thấy cứ chằm chằm phía , hỏi: "Sao , ?"

Duy Vĩ khổ, thầm nghĩ còn , một sống sờ sờ trong xe mà thể phớt lờ hơn mười phút.

An Nhiên cũng về phía , lúc cô mới nhận : "Cậu quên mất ."

Duy Vĩ lắc đầu, coi như tự tìm cho một cái cớ về mặt tư duy: "Anh cảm giác tồn tại yếu ớt, chỉ là lúc nãy đang suy nghĩ điều gì đó."

An Nhiên : "Có lẽ là quá khó chịu, từ , sức khỏe vẫn , cũng khó trách."

"Quá khó chịu?" Duy Vĩ cô, trai nhỏ bé giá trị nghiên cứu gì ?

"Giá trị nghiên cứu gì cơ?" An Nhiên : "Giá trị nghiên cứu thì , chỉ là một thứ gì đó trong cơ thể , khiến ngày càng khó chịu, hơn nữa thứ về mặt bệnh lý, mà là về mặt tinh thần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-384.html.]

Duy Vĩ hiểu, nhưng thấy ánh mắt tò mò của cô, cũng ngại hỏi thêm, dù đó cũng là chuyện riêng của khác.

==

An Nhiên quả thực mệt mỏi, ngáp một cái, với Duy Vĩ: "Cảm ơn đưa về."

"Không gì, tiện tay thôi mà."

An Nhiên nghiêng đầu ngoài cửa sổ, xe dừng ở khu ký túc xá.

Duy Vĩ cũng cô, ánh mắt mang theo vẻ khó hiểu: "Cậu thực sự cân nhắc chuyện tranh cử Chủ tịch Hội sinh viên ?"

An Nhiên lắc đầu: "Sân khấu của ở đây, đừng lãng phí thời gian nữa."

Duy Vĩ , hứng thú với mấy chuyện .

“À , còn một chuyện chắc chắn.”

"Cậu hỏi ."

An Nhiên : "Cái phòng tắm mà , mỗi tối bắt đầu thu phí 10 giờ, hơn nữa giá còn rẻ hơn bình thường nhiều ?"

"Sao ?" Duy Vĩ kinh ngạc.

An Nhiên thầm mắng Duy Vĩ vài câu trong lòng, cô chỉ thuận miệng hỏi thôi, nhưng ngờ dám thật, : "Cậu đúng là nhân tài, lợi dụng hết cả những tài nguyên rẻ mạt đó, nếu nhắc nhở, cũng tha cho cả bạn học tiểu học ?"

Duy Vĩ gãi đầu, nhỏ giọng biện minh: "Chẳng là để kiếm tiền , hơn nữa phát hiện là đoạn đường đó giao thông , đường hầu như bộ, một điểm bản đồ của chúng ."

An Nhiên gật đầu, quả thực một điểm: " thế , hợp lý , đó đều là sinh viên."

Duy Vĩ dừng một chút, khi đèn xanh bật lên, thấy nhóm trẻ con đang vui đùa phố.

An Nhiên thấy trả lời, bèn thêm nữa.

Duy Vĩ nhanh chóng lấy tinh thần, An Nhiên, nụ mang theo sự tự tin mười phần.

An Nhiên thấy vẻ tự tin đó của , cũng lười chỉnh sửa: "Tùy , chỉ cần thấy vui là ."

Duy Vĩ , trong lòng mừng thầm, nhưng bề ngoài vẫn : "Một khi thì đương nhiên sẽ suy nghĩ kỹ càng. sẽ khiến tất cả đều vui vẻ, kể cả ."

An Nhiên: "Vậy chúc thành công."

Duy Vĩ: "Cậu cũng , An Nhiên, sân khấu của lớn, mong đợi trổ hết tài năng."

Xe dừng , An Nhiên đẩy cửa xe, thấy ở ghế tỉnh.

"Anh tỉnh ." An Nhiên với Duy Vĩ: " đưa đến phòng y tế ."

Duy Vĩ: " cũng ."

Loading...