An Nhiên ngủ sâu, lát tỉnh dậy, cô cũng Duy Vĩ gì, An Nhiên : "Anh ngủ ngon nhé."
Duy Vĩ An Nhiên, ánh mắt cô vẫn dừng , nhất thời đáp , khẽ cúi đầu: "Cô đang gì đấy?"
An Nhiên cũng gì, cô thấy , liền hôn lên.
Duy Vĩ sững sờ, phản ứng của An Nhiên khá nhiều, chỉ : "An Nhiên, chúng tắm ngủ."
An Nhiên thấy, nhận mặc quần áo, : " mặc đồ, ngủ ."
Duy Vĩ cũng cùng lúc đó, nắm lấy tay An Nhiên, mười ngón đan .
Một đêm ân ái, sáng sớm tỉnh dậy, cả hai vẫn ngủ cùng , cô cảm thấy thỏa mãn.
Trang phục An Nhiên mặc trông nhiều lắm, Duy Vĩ cũng chẳng bận tâm gì, họ tắm rửa, ngủ thêm một giấc nữa.
Sao tắm?
Tắm gì mà tắm? Duy Vĩ duỗi , thoải mái dựa chiếc giường êm ái, nhịn duỗi lưng một cái, đó tiếp tục ngủ gà ngủ gật. Cứ chịu đựng một chút là thôi.
An Nhiên híp mắt , nhanh thì tìm điểm mấu chốt, nghi ngờ Vô Hận và kéo cánh tay .
Duy Vĩ đang ở đây, cô chỉ thể nhẹ giọng hỏi.
An Nhiên vốn vui vẻ vì thắng cược nhưng dám ồn ào. Cô chỉ thể kéo Vô Hận đang thẳng đơ cửa, ghé sát tai thì thầm: "Anh tắm ?"
Mặc dù Vô Hận bốc mùi, nhưng cô vẫn thể tin , bởi vì mùi hương tươi mát tự nhiên của quen thuộc quá , nó thấm chăn gối của cô.
Duy Vĩ tỉnh táo hơn một chút, rộ lên: "Vô Hận thích tắm rửa ."
"Anh chỉ tắm khi về nhà ở nước ngoài thôi, hiếm hoi."
Duy Vĩ nháy mắt với An Nhiên, dáng vẻ đầy ám chỉ.
An Nhiên sững sờ. Thật thì cũng cô đặc biệt cầu kỳ về mấy thứ thói quen kiểu như tóc tai bù xù tắm rửa, nhưng mà... cô thấy kỳ lạ.
"Duy Vĩ, đang Vô Hận của chúng thích tắm rửa ?"
Duy Vĩ ha ha: "Học kỳ trốn tắm rửa, còn lão Hạc bắt , suýt nữa phạt thêm giờ."
An Nhiên trợn tròn mắt, vẻ mặt như 'Cậu tin đấy' của Duy Vĩ.
An Nhiên cúi đầu Vô Hận, vẻ gì là phản đối, chỉ lẳng lặng cô và Duy Vĩ chuyện, dáng vẻ bình thản như liên quan gì đến .
lúc , điện thoại của An Nhiên nhận tin nhắn từ quản lý ký túc xá.
Cô địa điểm mới cung cấp, đó là một dãy nhà kiểu biệt thự thẳng tắp ở phía trạm cấp nước, một nơi vẻ sạch sẽ và cao cấp hơn nhiều.
"À, đổi . Lần đến lượt bọn thắng cược."
"Khu là khu dành cho nữ sinh ở. Toàn bộ là phòng đơn. Chỉ một phòng duy nhất phép ở hai ."
An Nhiên bối rối, thể hỏi: "Phòng đôi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-381.html.]
Vô Hận bước gần, thì thầm tai cô: "Sao là phòng đôi? Cô cố tình tạo cơ hội cho ở chung ?"
" , chỉ phòng là loại nhất."
"Được , . Đừng lo lắng, đây là nơi riêng tư của , chỉ là nơi việc thôi."
"Đừng nghĩ lung tung nữa, tự thu dọn hành lý của ."
"Chỉ một nữ sinh thì dám tiện? thành công mà."
An Nhiên xán lạn: "Vừa vặn chút việc cần giúp đấy."
"Giúp thì giúp, thôi . Chúng hãy xem xét kỹ hơn."
An Nhiên tủm tỉm, bày dáng vẻ tiểu hồ ly ranh mãnh.
Vô Hận cũng hề tỏ khó chịu. Một nữ sinh như An Nhiên ở chung với , còn sợ cô sẽ thoải mái ?
"Lần chúng ở ký túc xá loại , cũng Duy Vĩ sẽ gì tiếp theo."
"Tầng là nơi sinh hoạt chung, tầng hai phòng, một phòng dùng để chứa đồ, một phòng để ngủ."
"Cần chỗ để ngủ chứ. Bọn họ là , chỉ cần một nơi thoải mái là . Đây là ký túc xá cho nữ sinh, giữ cách với một chút."
Vô Hận cũng tranh cãi, chỉ lẳng lặng lưng .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
" . Cô đang tính toán gì thế, Tiểu An Nhiên?"
An Nhiên chìa một tờ hợp đồng in chi tiết, nhiều chữ.
"Mặc dù cần tiền, nhưng cũng trả tiền thuê cho chứ."
"Đi thì , cô là chủ nợ, cô gì thì . sẽ lấy chiếc chăn mỏng của xuống lầu tắm, đó trải sàn nhà mà ngủ."
Nói thật, việc An Nhiên mời ở chung là đầu tiên đối xử với , ngờ chịu đựng những điều , cũng gì, chỉ đành chấp nhận.
Duy Vĩ giường của , một cơn ngáy lớn phát . Anh ở đây, thì coi như tồn tại.
"Phòng điều hòa nhiệt độ, chỉ một cái quạt trần nhỏ và một cái giường sắt, mà còn nệm. Cậu cứ thế mà sàn, sẽ mắc nợ mất."
Tấm chăn mỏng đó tất nhiên là bẩn.
"Duy Vĩ đang ở đây, cũng thể gì ."
"Hay là chúng cùng dọn dẹp phòng một chút ."
Trên đường , Duy Vĩ ngẫu nhiên hỏi: "An Nhiên, kiếm nhiều tiền , thuê phòng trọ?"
Duy Vĩ vẻ mặt 'Cậu đang đùa ?', : "Tiền thuê trọ?"
" thế, mới thắng cuộc cá cược ?"
Duy Vĩ nhất thời hiểu cô đang gì, nghĩ rằng cô rằng cần tiền thuê.
Duy Vĩ định vài câu khách sáo, biểu thị sự vô tư của , nhưng thể .