Ám Muội Kiểm Soát - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:27:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Nhiên sẽ trả tiền cho nhà họ Khương, tiền ít ỏi đó cô chẳng thèm để ý, đến lúc đó cô sẽ thu xếp cả nhà họ Khương.

An Nhiên luôn là tiết kiệm, cô chỉ khẽ gật đầu, cô cảm thấy khi thời gian thì sẽ lề mề về nhà.

Mẹ cô ở bên cạnh, với con gái: "Bạn học, các bạn học của con vẫn tới trường ."

An Nhiên cũng thể yên ở trường nữa. Cô , cô cần dọn dẹp chỗ cũ và gọi điện thông báo cho từng một đến.

Vị thế của An Nhiên cao. Cô nghĩ, với cô: "Bạn học cũ của con, vẫn đến trường ."

cách , và cũng quá cao ngạo, cô sẽ để cho một đường lui, như mới khác coi thường.

Trước đây, An Nhiên chuẩn sẵn cho một đường lui, nhưng ngay cả khi ngày hôm nay, cô vẫn thể nghĩ con đường đó là gì.

Lúc , An Nhiên đầu , con đường lui mà cô tự để cho chính .

Lúc hiểu, một ngày của cô sẽ con gái lãng phí nữa.

An Nhiên , cô sẽ tự thu xếp cho bản .

--- Chương 179 ---

Trước đêm về nhà, An Nhiên mua vài bộ quần áo mới.

dậy sớm mang đơn chuyển trường đến trường để xin chữ ký của lãnh đạo, đồng thời tiện thể mở một phòng tắm lớn, vì Duy Vĩ gần hai năm , gì để buôn chuyện.

An Nhiên về ký túc xá, cô cũng từ ký túc xá về, cô cảm thấy đây là đầu tiên cô dám mạo hiểm chơi bên ngoài lâu như . Dĩ nhiên, cô còn nữa .

An Nhiên trở về ký túc xá : "Em chắc chắn , sẽ trở nữa, em sẽ cho cha một lời giải thích."

An Nhiên với : "Không, em định dọn ngoài, em chỉ dọn chỗ cũ của thôi."

An Nhiên, sống một đời oanh liệt .

An Nhiên nhận một thông báo trong văn phòng. Sao nhanh như , lỡ thời gian của cô.

Thủ tục An Nhiên thành trong văn phòng cũng chẳng là gì, cô nghĩ, những xung quanh sẽ gì, vì cô tiền.

Mọi chuyện lớn nhỏ của An Nhiên đều do Duy Vĩ xử lý, cô chỉ cần chờ đợi.

Anh thành thật : " cũng rõ lắm, chỉ thôi."

An Nhiên , vì là Duy Vĩ phụ trách, cô : "Trước đây thấy nhiều cái đầu đang cử động phố lớn."

Duy Vĩ cũng điều, cô chỉ đang tìm cho cô một nơi , cần nhanh như .

Vị trí An Nhiên đang ở một con phố của trường, bắt đầu từ tầng một. Vị trí của cô , nhiều đều .

Quả nhiên, Duy Vĩ giỏi, thứ gì cũng , chai nước, còn cả tập sách nhỏ, với cô.

Cái chai nước loại chai nhỏ, cô nghĩ, nó chỉ là loại nhỏ, hai mươi mấy tệ một cái, cô vị trí của cô nhiều , tiền cô kiếm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-369.html.]

An Nhiên cảm thấy trong tay cô chỉ tiền lẻ nữa.

An Nhiên chắc chắn sẽ , cô trong văn phòng của , cô về gian của cô.

An Nhiên đợi đến khi giấy chuyển trường cấp xuống, cô sẽ mở một siêu thị lớn ở đó, vị trí của cô trong một khu việc lòng đất.

Những ngày , đầu cô đau, gáy cũng đau theo, hết .

An Nhiên luôn cảm thấy chạy nhiều, cô chú ý đến việc đang gì, đến một ngày, cô biến mất.

An Nhiên là một đứa trẻ ngốc, cô nghĩ Duy Vĩ giấy tờ cho cô.

An Nhiên với , cô với , cô thể tự , cần đối xử với cô như .

Văn phòng ở tầng một hơn hai mươi , hàng ngày đều một thông báo cho cô.

An Nhiên chằm chằm vị trí nhà , , những thứ đều là cô nhớ .

Duy Vĩ , , nhà họ hơn mười cửa hàng, giờ chỉ còn một thôi.

Khi An Nhiên đặt điện thoại xuống, cô gia thế của cao.

Tất nhiên cô cũng , đây cô đến đây mở cửa hàng, cô và gia đình họ luôn là đối thủ cạnh tranh.

Duy Vĩ , đây là của cô , cô .

An Nhiên cởi quần áo, lộ một tia do dự.

An Nhiên chỉ mặc một chiếc áo phông trắng, cô đặt quần áo của tủ, nụ chiếc áo, mắt cô vẫn ướt, quả nhiên, cô vẫn .

An Nhiên mắt Duy Vĩ, cô đăm đăm , cô dạo.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Cô thấy mắt đau, chuyện gì đang xảy , cô : "Hay là hai chúng Khu nghỉ dưỡng Thái Bạch Sơn chơi , mời ."

An Nhiên cần cho bản một lời giải thích.

Duy Vĩ trả lời, dĩ nhiên là , cô thăng tiến chỉ trong một bước.

Lúc thể giả vờ mặt chứ? An Nhiên: "Cậu thể đừng tới ?"

Cô sợ sẽ bắt cóc An Nhiên, nhảy thẳng xuống mặt .

Duy Vĩ : "Cậu đang nghĩ gì , chẳng lẽ cả đời tìm ?"

An Nhiên: "Sao , đứa trẻ đáng yêu của , sẽ b.a.o n.u.ô.i , chúng vẫn nên ở bên ."

Duy Vĩ hề nao núng, : "Cậu còn , đây thấy những thất tình, dụ dỗ về nhà, còn bao nuôi. Anh một cái, cứ đòi theo mãi. Chúng cứ ở bên ."

Sao là mười chín tuổi ? Duy Vĩ mất kiên nhẫn, : "An Nhiên, nếu cứ phiền như , thì chúng đều là mười chín tuổi."

An Nhiên quá hiểu , cách của cô ngày càng trở nên khôn ngoan.

Loading...