An Nhiên hành động của Duy Vĩ choáng váng. Cô lời nào, chỉ thể lắc đầu.
Duy Vĩ cũng cảm thấy những việc đang ý nghĩa lớn lao với chính . Anh : "Việc dễ dàng, nó là một thói quen . cách nào ngăn cản nó ."
Duy Vĩ trưởng thành. Anh giỏi trong việc kiếm tiền.
An Nhiên : "Cậu lắm. Cậu còn tạo mối quan hệ với lãnh đạo trường để giải quyết vấn đề. Cậu thật là thực dụng, chẳng khác gì một con cáo già."
Duy Vĩ : "Nói lắm, cô đang học hỏi đó ?"
An Nhiên về việc Duy Vĩ bóc lột, cô chỉ : "Cậu là thích mua đắt bán rẻ, mô hình kinh doanh của tàn nhẫn."
Tính đến nay, cô từng gặp khó khăn gì, nhưng cô chỉ cảm thấy thế giới tàn khốc, hề công bằng.
Tàn khốc đến mức nhiều bao giờ cơ hội để chạm tay thành công.
Duy Vĩ chỉ cảm thấy An Nhiên đang về một điều gì đó xa vời, liên quan đến .
An Nhiên : " là như . những điều với nữa."
"Vậy thì cô đang gì?" Duy Vĩ tuy nhiều sinh viên/thành viên trong đội nhóm, nhưng vẫn cứ bám lấy An Nhiên. "Cô thấy , trong nhà một con chuột nhảy lên bồn rửa tay, nó đang uống nước đó, nó sẽ hỏng đường ống nước của mất."
An Nhiên: "Đừng nhảm nữa, chuột hỏng đường ống nước ?"
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Duy Vĩ: "Cô là công nhân vệ sinh, cô hiểu nỗi khổ của lao động."
Trong kế hoạch của An Nhiên, cô cũng công việc vệ sinh. Cô : "Trên thực tế, nhiều công việc , họ cần tôn trọng."
"Thực thích tắm rửa sạch sẽ. là như thế nào, nhưng dạy cách kiếm tiền, và cũng hỏng đường ống nước của ."
" là như ," Duy Vĩ , "Một phụ nữ và một bé. cảm thấy họ vẻ hợp đấy."
An Nhiên lườm : "Cậu đang nhảm cái gì thế?"
Thực , đây Duy Vĩ từng rằng Vô Hận cần quá nhiều rắc rối, vì An Nhiên là duy nhất thể chuyện và đưa các quyết định quan trọng. Sau khi quan sát kỹ lưỡng, Duy Vĩ thực sự ý kiến gì về việc An Nhiên can thiệp cuộc sống của Vô Hận.
"An Nhiên," Duy Vĩ nhạo, "Cô cứ thoải mái . Dù thì cũng lớn lên như . Cậu quen với việc . Chỉ cần cô đừng ồn là ."
An Nhiên Duy Vĩ, đang kiên nhẫn. Cô nghĩ: lúc đang dốc sức việc, chắc chắn đang đặt mục tiêu một ngàn vạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-365.html.]
Trong lòng An Nhiên nghĩ, nhóc Vô Hận ngây thơ chỉ đơn thuần là một đứa bé bụng. Ai dám là chứ.
Duy Vĩ tuy còn nhỏ tuổi, nhưng giỏi trong việc phân tích thực tế. Anh thể lợi dụng sự bất cẩn và lòng của Vô Hận. Những tâm hồn trẻ thơ thường dễ lợi dụng.
An Nhiên chợt nhận rằng thế giới thật sự là một ván cờ lớn. Cô thầm nghĩ: cô tuy từ chối lời đề nghị của Duy Vĩ, nhưng cô vẫn tranh cử Chủ tịch Hội sinh viên. Cô là đầu tiên, cô rằng một sinh viên bình thường cũng thể nên chuyện lớn, cần là chỉ định.
Nói , cô một vài điều .
An Nhiên: " cũng thích lắm. Cậu còn là kẻ phá hoại công việc của nữa."
Duy Vĩ: " cô là kẻ . Cô là một phụ nữ . Trong công ty chúng , chỉ cần cô cố ý gây rắc rối cho khác, cô sẽ nhận một phần quà bất ngờ và thăng chức."
Người quản lý ký túc xá cô , nào là quan hệ huyết thống, nào là nhà...
Cô nháy mắt với Duy Vĩ, Duy Vĩ gật đầu, rút hai trăm đồng từ túi của .
"Cứ cô là nhà mời đến thăm, đó một bản cam kết là ."
Vừa thấy tiền, thái độ của quản lý đổi ngay lập tức, hì hì nhận lấy, đó một tờ giấy, bên ghi rõ cam kết.
An Nhiên chỉ tờ giấy cam kết và : “Vậy chúng chỉ cần trả tiền thuê phòng là .”
"Tiền thuê phòng cần trả? Đây là trường đại học, là ký túc xá, thuê nhà bên ngoài ."
Duy Vĩ vội vàng chen giảng hòa: “Thôi thôi, trong thời gian ở đây, nhất định sẽ tôn trọng .”
bước tới, An Nhiên giữ . Sau đó, An Nhiên khúc khích một câu gì đó khiến Duy Vĩ cảm thấy cô bạn học của hình như gì đó bình thường.
An Nhiên lấy gói đồ của và : “ là chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp, cũng . Đương nhiên, nếu chỉ đặt sự an tay chuyên gia trang điểm, đó sẽ là một mối quan hệ hề lợi.”
Câu hàm chứa nhiều ẩn ý. Suốt cuộc đối thoại, An Nhiên luôn giữ thế thượng phong, cô dường như là một sinh là kẻ chiến thắng.
Duy Vĩ xong cũng nhận điều gì đó. Cậu chợt hiểu những gì đang và những gì đang , tất cả đều là thứ luôn khao khát. Vừa xong, quên luôn An Nhiên.
"Có vấn đề gì ? Rốt cuộc cô gì ? Những như thế mà cô cũng để ý ? Cô quá lương thiện ?”
An Nhiên chỉ mỉm , gì thêm. Cô thắng, và cô cũng nhiều.
“Tại chứ?” Duy Vĩ hiểu, : “Phải khoe khoang nhiều lên chứ!”