Vô Hà uống thuốc, cô cũng mang theo tiền, đành lấy một vài viên t.h.u.ố.c hạ sốt uống và bắt đầu bài tập.
Một đôi mắt của nữ sinh đang chằm chằm họ ở cửa bệnh viện.
Duy Duy cũng nhận , chỉ ở bên cạnh Vô Hà, cúi đầu , đó bắt đầu bài tập.
Vô Hà: Duy Duy, là định lấy bác sĩ mục tiêu đời ?
Duy Duy ngẩng đầu lên, Vô Hà: thi học viện cảnh sát, trở thành bác sĩ ?
Vô Hà: Vậy chẳng đang lãng phí thời gian ?
Duy Duy: Không lãng phí, học bác sĩ một thời gian, mà thể từ chối .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Duy Duy thở dài, Vô Hà: Cô học hành chăm chỉ.
Vô Hà: cũng giỏi, nhưng cũng đang cố gắng.
Một nhóm nữ sinh đang ở cuối hành lang chằm chằm Vô Hà, thỉnh thoảng thì thầm.
Một nữ sinh ở bên cạnh : Cô là một thanh niên trí thức ngoại tỉnh chen ngang đây, đừng tưởng bám con nhà cán bộ cấp cao thì gì thì . thấy cô chẳng khác gì một con hồ ly tinh.
Vô Hà chỉ im lặng, cô tiến lên một bước: Cô gì?
Nữ sinh đó: cô liêm sỉ, cô thật sự trở thành cô giáo ?
Vô Hà lạnh lùng: Này, cô gái, cô còn trẻ lắm, đừng xen chuyện của khác.
Nữ sinh đó sang Duy Duy, : Duy Duy, là con trai của lãnh đạo, nên gần gũi với như .
Duy Duy bước , kéo Vô Hà , : Ai đang lê đôi mách ở chỗ ăn uống ? Ăn hồ đồ mặt , cô đừng quá đáng!
Nữ sinh đó dọa sợ, liền bỏ chạy.
Vô Hà , : Anh thật sự là bụng, còn bắt nạt phụ nữ.
Duy Duy: bắt nạt khác, chỉ đang bảo vệ của .
Vô Hà: Anh đang bảo vệ ai?
Duy Duy: đang bảo vệ , rõ ràng .
Vô Hà lớn, đó cúi đầu, : chỉ đậu trường y, đó trở thành một bác sĩ giỏi như .
Duy Duy: Mẹ là bác sĩ trong bệnh viện , bà là một , chỉ là bà quá bận rộn, thời gian cho . Bà thi trường y, nhưng .
Vô Hà: chỉ một bác sĩ giỏi thôi.
Duy Duy : Thật là một cô gái cố chấp.
Anh : Mười ngày nữa là thi , ? thể giúp một chút.
Duy Duy lắc đầu, tỏ vui vẻ.
Vô Hà , nhẹ, nhẹ nhàng đặt tay lên lưng , nhỏ: "Anh trai của ", Duy Duy, ý kiến gì ?
Duy Duy: .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-35.html.]
Vô Hà bật , , : " thật sự trở thành một bác sĩ giỏi."
Duy Duy: Cậu giỏi, em chúng , thể giúp .
Vô Hà : Cảm ơn , bạn học Duy Duy. Cậu giúp nhiều .
Hồng Mai bước , : Cậu học sinh , thể về nhà . sẽ đưa Duy Duy về nhà .
Duy Duy: Mẹ, con còn ở giúp cô .
Hồng Mai chằm chằm Duy Duy: Con thể giúp gì . Con bé đang ốm, con bé cần nghỉ ngơi.
Duy Duy phản ứng gì, nhưng thể phản bác .
Không từ khi nào, Vô Hà ngủ . Cô tiếng động, tiếng ngáy. Cô chỉ im lặng, đầu tựa vai Duy Duy, thở nhẹ.
Vô Hà: "Anh trai của ", trở thành một bác sĩ giỏi.
Duy Duy cô, gì, chỉ im lặng.
Duy Duy: Mẹ, cô đang ngủ say .
Hồng Mai gì, bà chỉ con trai, đó : Con bé , con nó đang gì ? Con bé đang cố gắng. Con nên giúp nó.
Nghe nhà họ mùi t.h.u.ố.c bắc.
Vô Hà ngượng ngùng, cô cũng , chỉ căn phòng cô ở mới mùi đó.
Một nhóm vây quanh liếc , ánh mắt đầy sự săm soi và quan sát những điều mới lạ. Trực giác mạnh mẽ mách bảo họ: mặt , đây là thanh niên trí thức, bây giờ phản thành, trong nhà còn chất đầy t.h.u.ố.c men qua sử dụng, chuyện quả thực bất thường.
Vô Hà kịp trả lời, giọng Duy Duy vang lên từ phía : “Các vị đang gì ở đây ?”
Những hàng xóm đều im lặng, tìm cớ lén lút chuồn .
Cách đó xa, một phụ nữ lầm bầm: “ , tám phần là thứ dính dáng tới chuyện lăng loàn, ong bướm thôi!”
Duy Duy để ý đến họ, hạ giọng hỏi Vô Hà: “Lúc nãy mấy đồng chí gì với thế, tớ rõ?”
Vô Hà: “Họ là tỉ mỉ, chăm sóc bạn học.”
Duy Duy : “Vô Hà, tớ dễ dàng để khác chăm sóc .”
Vô Hà: “Cậu dễ dàng khác chăm sóc, nhưng là tớ dễ dàng bắt nạt!”
Duy Duy: “Tớ dễ dàng bắt nạt.”
Vô Hà thầm nghĩ: cô đoán rốt cuộc đồng chí Duy Duy suy nghĩ gì, tại cứ đó, chằm chằm cô, trông như mặt bảo vệ cô, nhưng tại cứ gặng hỏi cô?
Duy Duy: “Có dính cái khí chất lăng loàn, trăng hoa. Cậu chỗ nào , tớ thấy.”
Vô Hà: “Đó là vì thấy tớ lúc !”
Duy Duy: “Lúc ?”
Vô Hà: “Lúc tớ ở nông thôn. Chuyện thanh niên trí thức phản thành, tớ tranh suất với , họ tớ dùng thủ đoạn .”
Duy Duy: “Vô Hà, bây giờ quang minh chính đại thi cử trở về, là bác sĩ nghiệp đại học danh tiếng, là quân thuộc, lý lịch như , ai dám nữa?”
--- Chương 21 ---