Duy Vĩ : Được thôi. Những gì nhắm tới, đương nhiên là . Đó chính là ý tưởng mà chúng đang theo đuổi.
An Nhiên: cảm thấy, khi thuê phòng, cũng nên ghi thứ. Cậu (ý kiến gì) ?
Duy Vĩ: Cậu đang về căn phòng thuê đây ? Cậu gì cơ?
An Nhiên: Ừm. Duy Vĩ rõ cô, nhưng cũng : Không , thông qua chuyện . Cậu hôm nay là mấy giờ ?
Đương nhiên An Nhiên thể quan tâm đến lời , nhưng cô cũng đến mức đó, dù là chuyện tắm rửa cũng cần học hỏi để tiến bộ.
Duy Vĩ: Cậu đúng là... thật tệ, chẳng gì cả. Cậu đúng là một ( vô dụng).
An Nhiên: đáp . là thông qua (việc ), nhưng nơi mang đến cho là (mà là nơi tắm rửa/giặt ủi mới).
An Nhiên: là gì ? Duy Vĩ nghiêng mặt, vẫn dừng (suy nghĩ), chỉ : Quá , đúng , chuyện qua .
An Nhiên: , An Nhiên .
Duy Vĩ: Anh chỉ chú ý đến quần áo (cô ), : Anh chỉ là nhỏ bé, An Nhiên .
Vẫn là chạy , An Nhiên.
An Nhiên: Ừm. vẫn là một (cô gái), gì cũng , cứ lấy .
Duy Vĩ: Cậu quả thực tệ. Diễn xuất của cũng tồi, chúng ...
An Nhiên: Anh chính là, để xem. Anh chỉ thể thấy những gì , và : Cậu vẫn là .
Duy Vĩ: nữa, hơn nhiều .
An Nhiên: , đây.
Duy Vĩ: Cậu nhanh nhẹn thế ? Cậu ngoài ngay nhé.
An Nhiên: Sao thể nghỉ học cả một học kỳ ? Vô Hận: Anh bắt đầu (thói quen) tắm rửa ở nhà .
An Nhiên: ... bộ não của , thời gian của còn chuẩn nữa. Mỗi ngày đều dành cho .
An Nhiên nhanh chóng chạy sang một bên, : Nghênh Xuân, giúp nhiều. chắc chắn sẽ tự nhận lấy.
Vô Hận: Anh tắm, (bất đồng), đồng ý .
Nhóc con: Cậu đến, ...
An Nhiên mỉm gật đầu : Cậu đó, thấy càng ngày càng đáng yêu . Đi thôi, chúng xuống , đó chúng ...
Vô Hận: Anh lề mề (trong việc tắm). Anh ... Anh là ( ) huyết thống thuần khiết. Anh : Cậu vấn đề gì, cứ đến tìm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-344.html.]
Bác sĩ tăng động, dư thừa năng lượng.
An Nhiên nghi ngờ: “Bác sĩ kiểm tra diện cho ? Có khám t.ử tế ?”
Vô Hận trả lời đầy kiêu ngạo: “ khám một tiếng rưỡi, vấn đề gì. tự kiểm tra đấy. cảm thấy bác sĩ thấy trai nên quen, kiểm tra thêm nữa.”
An Nhiên tin lời bác sĩ hơn là lời của Vô Hận. Cô thở dài: “Được , ngoài .”
An Nhiên cũng tự khổ bản vì ngoài hành tinh nhỏ bé nữa. Tốc độ của cô đủ nhanh .
Duy Vĩ: “ là ngoài, chỉ là... cô thừa năng lượng, tại thử gì đó để tiêu hao năng lượng ? Chẳng hạn như chạy bộ chẳng hạn.”
An Nhiên: “Anh cứ chuẩn , còn một chuyện cần với . Sau đừng cứ lởn vởn khắp nơi nữa.”
Duy Vĩ cũng giấu giếm: “Dù thì chỗ đó cũng là phòng ngủ của , việc gì thì sẽ tới.”
An Nhiên: “Trước , ai còn với rằng, ‘đây là nhà của , gì thì ’ cơ?”
Nhắc đến phòng ngủ, An Nhiên mới giật nhớ . Cô : “À, đúng . Ký túc xá nam của sửa xong ?”
Duy Vĩ lắc đầu: “Vẫn . Ký túc xá nam là nhà của họ , thể sửa nhanh như ? Ký túc xá đó lịch sử hơn 80 năm , là di tích lịch sử của trường, đằng còn chống lưng nữa.”
An Nhiên: “Ồ, chống lưng hả? Vậy thì chắc chắn sẽ sửa chữa nhanh . Thôi, cũng quan tâm chuyện nhà cửa của .”
Duy Vĩ: “Đừng lung tung, nếu chống lưng thật thì chúng thể sẽ gặp phiền phức.”
An Nhiên: “Hơn nữa, ký túc xá của chỉ một tòa, nếu tòa đó tiện ở thì thể chuyển sang tòa khác, đúng ?”
Duy Vĩ An Nhiên đầy ngạc nhiên: “Cô còn chuyện đó nữa ? Cô gì mà cả chuyện ?”
An Nhiên: “Chẳng qua là tài liệu của trường. Chuyện phòng ốc chỉ là một phần nhỏ thôi.”
Duy Vĩ hỏi: “À, lúc đó bảo cô tranh cử chức vụ Chủ tịch Hội Sinh viên, cô gì mà chiến thắng một cách dễ dàng như ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
An Nhiên: “Vốn dĩ cũng tính toán đến chức vụ , chẳng qua là ai đủ tiêu chuẩn. chỉ giúp một chút, kết quả là chiến thắng.”
Duy Vĩ: “Nếu thắng , tại cô việc ở Hội Sinh viên, chạy chạy khắp nơi thế?”
An Nhiên: “ cần điều tra xem Hội Sinh viên những mánh khóe gì, những vị trí nào thể tận dụng, và xem liệu thể tạo một con đường riêng cho .”
Duy Vĩ: “Cô là quá xa ? Cô học, chạy những chuyện .”
An Nhiên cũng quan tâm: “Chỉ là một khóa học thôi mà, còn già .”
Duy Vĩ đành chấp nhận: “Được . Vậy thì thu thập tư liệu thôi. sắp một công việc .”
An Nhiên vốn dĩ cũng còn nhiều thời gian, cô : “Vậy thì . Nhân tiện, phòng ký túc xá của sửa chữa còn báo cáo là nứt toác hả?”