Đại sư cũng chỉ đích danh An Nhiên gì. Bà chỉ một tiểu đang vùi đầu việc, : “Cậu là ở trường , kinh nghiệm xã hội. Cô xem, đang quét WeChat, tìm hiểu xem sinh viên phàn nàn gì về việc . Sau đó cô ngoài, quen với một chút.”
Tiểu việc mệt mỏi, quét liên tục hơn mười nhóm chat.
Đại sư hài lòng với thái độ việc của , : “Kế hoạch lộ trình quan trọng, nếu chúng , chúng sẽ một chỗ vững chắc ở đây.”
An Nhiên một nhóm nữ sinh đang bên cửa sổ, họ mặc đồng phục học sinh, khuôn mặt rạng rỡ, tràn đầy sức sống. An Nhiên cũng cảm thấy như trẻ vài phần.
An Nhiên thu ánh mắt, nên gì. Cô gật đầu, nở một nụ nhạt.
Đại sư cũng “Ừm” một tiếng, chỉ vị trí bàn, ý bảo An Nhiên xuống.
An Nhiên xuống, bắt đầu xem xét các văn bản liên quan đến kế hoạch lộ trình.
An Nhiên chợt nhận : “Ý chị là, chúng cũng thể tham gia lĩnh vực kinh doanh trong trường ? Em thể giúp gì ?”
An Nhiên suy nghĩ một chút, gật đầu nhíu mày. Cô nhận đang quá phấn khích, suýt chút nữa kế hoạch của chính : giặt ủi và tắm rửa. Cô gì cả.
An Nhiên, đúng là cô tìm thấy cánh cửa bước lĩnh vực mới .
--- Chương 170 ---
Duy Vĩ đang thu xếp đồ đạc bên ngoài, còn An Nhiên khỏi phòng ký túc xá. Cô dẫn Vô Hận ăn tối ở căng tin trường. Cậu trai trông quá gầy gò, cô chăm sóc cho .
An Nhiên gật đầu, tóc cô rối, cô : “Đồ ăn của trường ngon, tệ chút nào.”
An Nhiên luôn cho rằng một sinh viên đại học bình thường nên dễ dàng thích nghi với cuộc sống ở đây.
Vô Hận đang xem một cuốn tiểu thuyết. Anh lật sách , gì, chỉ cúi đầu .
An Nhiên thở dài một tiếng, : “Sao phản ứng gì hết ?”
An Nhiên thấy Vô Hận quá im lặng, cô kéo tay áo , hỏi: “Anh ? Sao trầm lặng thế?”
Vô Hận bình tĩnh nuốt thức ăn, : “Anh vẫn . Dù thì việc thích nghi với môi trường mới cũng cần thời gian.”
An Nhiên: “Thật nên học tiếng Anh. Anh là sinh viên năm nhất, việc học tập sẽ căng thẳng.”
Vô Hận : “Việc học tập đều sắp xếp thỏa .”
An Nhiên , : “Anh cũng sợ ? Em thấy lúc hề lo lắng về việc học hành. Vị trí quan trọng, định nắm bắt cơ hội ?”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-342.html.]
Vô Hận bình tĩnh cô, : “Em đề cập đến chuyện . Anh cảm thấy hiện tại thoải mái, dính rắc rối nào hết.”
An Nhiên gật đầu. Việc tranh cử quả thực phức tạp. Vị trí đó mang nhiều lợi ích, nhưng nếu tự vạch kế hoạch và thực hiện một cải tiến, nó sẽ giúp cô tạo sự khác biệt.
cô cũng chỉ thể như thôi. Cô nhiều thời gian, cô chỉ yên tĩnh việc.
An Nhiên quan sát, Vô Hận khi ăn thói quen gấp giấy nhỏ bỏ trong túi xách.
Thời học, cô chỉ nghĩ đến chuyện học. Cô giáo và bạn bè thường tranh cãi về các vấn đề xã hội. Cô tự hỏi liệu nên tham gia các hoạt động .
An Nhiên dám quá chắc chắn. Cô cảm thấy nhiều lựa chọn. Những vật dụng văn phòng phẩm cô lấy lẽ sẽ giúp cô tiết kiệm chút thời gian.
Vô Hận nhíu mày, vẻ đang nghĩ gì đó. Cậu thở dài một , : “Đại sư cũng là tầm xa, em nên quá lo lắng.”
An Nhiên đang định gì đó thì thấy Đại sư ở cửa, đang mỉm đầu cô.
Đại sư gì, chỉ cô chằm chằm. Cô ý cô cô tự giải quyết vấn đề.
An Nhiên vội vàng : “Duy Vĩ bảo em đến. Anh em hợp tác với để giải quyết vấn đề của trường học.”
Đại sư chỉ mà gì, thực chất bà đang kiểm tra khả năng ứng biến của cô. Bà gật đầu: “Chúng nên đến phòng hợp và bắt đầu bàn bạc.”
An Nhiên đáp: “Vâng, em sẽ ngay bây giờ.”
An Nhiên cảm thấy bối rối, cô Đại sư đang ý đồ gì.
An Nhiên dừng , hỏi: “Kế hoạch lộ trình đó, nếu nó chỉ liên quan đến việc xây dựng đường và các trạm dừng, thì gì là đáng giá ?”
Đại sư đang trang điểm, cô : “Kế hoạch , ngoài việc xây dựng, còn liên quan đến cả vấn đề thương mại. Cô cho nó giá trị.”
An Nhiên cảm thấy điều quá phức tạp. Tuy nhiên, cô rằng đang điều đúng đắn. Cô nỗ lực, bởi vì cô còn lựa chọn nào khác.
chỉ bằng kinh nghiệm thực tế, An Nhiên vẫn thấy thiếu tự tin.
Trong căn phòng nhỏ, Đại sư tỏ nghiêm khắc: “Mục tiêu của chúng là lắp đặt hệ thống thông tin liên lạc cho bộ khu vực. Vì chúng nguồn vốn mạnh mẽ, việc lắp đặt sẽ thuận lợi. Mọi đều tự xây dựng một bản đồ giao thông để chúng thể việc hiệu quả.”
Giọng điệu của Đại sư mạnh mẽ, mang đến cho nhân viên một cảm giác lãnh đạo. An Nhiên gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Đại sư , tiểu đang việc: “Tiểu , thấy kế hoạch thế nào?”
Tiểu chỉ bản đồ, : “Theo kinh nghiệm của em, đây là khu vực cần ưu tiên.”
Đại sư , : “Lần là đầu tiên chúng hợp tác, cô vẻ hợp với công việc . hy vọng cô thể tận dụng cơ hội.”