Ám Muội Kiểm Soát - Chương 324

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:22:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Nhiên lúc cũng coi là giàu , các khoản chi cũng hề nhỏ, nhưng cô , tiền cô kiếm đều dồn hàng hóa. Giờ đây, cô thể rút một khoản lớn như , chỉ thể trông chờ chiếc máy giặt tự động trị giá hơn một nghìn tệ để giặt quần áo.

Duy Vĩ: “Cô đừng thế, mấy trong nhà , ai nấy đều chi tiêu. nhiều tiền thế mà giờ vẫn cái máy giặt tự động nào. với Phạm Tiểu Thiến ngày nào cũng cãi suốt.”

An Nhiên: “Vậy cũng đừng trông mong nữa. Cô từ vùng núi hẻo lánh , bản , cũng đừng mong cô chịu giặt đồ ở chỗ .”

Duy Vĩ: “Cô tiền thì chứ, cô bạn gái . An Nhiên , lên kế hoạch . Sau nhất định tìm một địa vị. giàu thế , sợ tìm .”

An Nhiên: “Ý là, căn bản bạn gái nào?”

Duy Vĩ: “Có gì ? Ai bạn gái thì dính lấy suốt ngày? bận tối mặt tối mũi, lấy thời gian mà yêu đương?”

An Nhiên nghiêng đầu: “Duy Vĩ, là gay đấy chứ?”

Duy Vĩ nổi cáu: “Cô linh tinh cái gì đấy?”

An Nhiên: “Vậy thể giả vờ giống một chút ?”

Duy Vĩ: “ cũng chứ, tiếc là mười mấy ngày nay cũng rảnh rỗi chút nào.”

An Nhiên: “Đã mang danh nghĩa là hẹn hò, ít nhiều cũng bỏ chút công sức chứ?”

Duy Vĩ: “Ai ? mười mấy ngày nay cũng đang ở tuyến đầu đấy, ?”

An Nhiên thấy buồn : “Anh là đàn ông con trai mà xúi giục mấy cô gái hợp , chẳng hóa thành mấy cô gái ôm sưởi ấm ?”

Duy Vĩ: “Có gì ? Các cô gái ôm sưởi ấm, chừng còn ấm áp cả ngày đấy.”

An Nhiên những lời , gương mặt cô rạng rỡ, đầy nắng.

Mùa thu năm 1981, An Nhiên trưởng thành, nhưng vẫn giữ vẻ non nớt. Cô hẹn hò, việc học hành cũng lơ là, dùng bộ sức lực để tự rèn luyện bản .

Không lâu , cô gái chăm chỉ học hành đạt thành tích hạng nhất trong kỳ thi, và cô cũng là đầu tiên bắt đầu dấn thương trường. Mặc dù thương trường lúc đó vẫn khái niệm gì về những thứ (kinh doanh hiện đại).

Việc Duy Vĩ đang hiện tại là đôi bên cùng lợi. An Nhiên đạt thành công trong học tập, còn Duy Vĩ đạt thành công trong kinh doanh.

Chi phí nước sinh hoạt năm 1981 nhiều đổi, bởi vì Nhà nước quy định thống nhất thời điểm đó. Mãi đến năm 1982, khi bắt đầu mở cửa diện, phí nước mới bắt đầu tăng vọt, lên gấp ba chỉ trong một thời gian ngắn.

Tệp khách hàng của Vô Hận, một phần là những đại gia chịu chi tiền, một phần là những sinh viên thành tích học tập xuất sắc. Khu tắm rửa của họ cuối cùng chọn vị trí ngay ngoài cổng trường đại học.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-324.html.]

Vừa khai giảng, đông lên. An Nhiên cũng chẳng khách sáo, cứ như Phạm Tiểu Thiến và mấy cô bạn , ngày nào cũng đến chỗ Vô Hận để ăn uống miễn phí.

Lần Vô Hận trả hết khoản nợ cũ, cũng còn lo lắng về học phí cho nữa. Cuối cùng cũng là chuyện , thể thở phào nhẹ nhõm, chỉ là thỉnh thoảng bà gửi đồ cho : “Cái mới xong, con mặc sẽ trai.”

Mùa xuân năm 1983, An Nhiên một câu, ‘Anh thật trai’.

--- Chương 3 ---

Hôm đó là cuối tuần, cần lên lớp. An Nhiên ăn sáng xong thì cùng Duy Vĩ, tiện thể nhắc đến chuyện khu tắm rửa.

Duy Vĩ: “Hay qua xem thử nha?”

An Nhiên: “Được chứ, cũng nhân tiện xem khu tắm rửa tầng thượng đó.”

Duy Vĩ chút kỳ lạ: “Khu tắm rửa đó, là khu công cộng ? Sao cô bảo là tầng thượng?”

An Nhiên: “Khu tắm rửa đó, là nhà tắm công cộng, nhưng thực nó là một đất trống sân thượng.”

Duy Vĩ: “Thì , thảo nào che khuất. Vậy xem ngay bây giờ thôi.”

Trên đường , Duy Vĩ quá lên, tính một khoản tiền với An Nhiên: “Mười vạn tệ (100 nghìn tệ), cô nghĩ mười vạn tệ đủ để bao trọn nó ?”

Lãnh Hàn Hạ Vũ

An Nhiên nhịn : “Anh đúng là thích quá chuyện lên.”

An Nhiên lúc cũng coi là giàu , các khoản chi cũng hề nhỏ, nhưng cô , tiền cô kiếm đều dồn hàng hóa. Giờ đây, cô thể rút một khoản lớn như , chỉ thể trông chờ chiếc máy giặt tự động trị giá hơn một nghìn tệ để giặt quần áo.

Duy Vĩ: “Cô đừng thế, mấy trong nhà , ai nấy đều chi tiêu. nhiều tiền thế mà giờ vẫn cái máy giặt tự động nào. với Phạm Tiểu Thiến ngày nào cũng cãi suốt.”

An Nhiên: “Vậy cũng đừng trông mong nữa. Cô từ vùng núi hẻo lánh , bản , cũng đừng mong cô chịu giặt đồ ở chỗ .”

Duy Vĩ: “Cô tiền thì chứ, cô bạn gái . An Nhiên , lên kế hoạch . Sau nhất định tìm một địa vị. giàu thế , sợ tìm .”

An Nhiên: “Ý là, căn bản bạn gái nào?”

Duy Vĩ: “Có gì ? Ai bạn gái thì dính lấy suốt ngày? bận tối mặt tối mũi, lấy thời gian mà yêu đương?”

An Nhiên nghiêng đầu: “Duy Vĩ, là gay đấy chứ?”

Duy Vĩ nổi cáu: “Cô linh tinh cái gì đấy?”

An Nhiên: “Vậy thể giả vờ giống một chút ?”

Loading...