An Nhiên bật bực : "Ai da, tiểu bạch kiểm nhà ai, tiểu cún con nhà ai mà từ nhỏ đến lớn đều hầu hạ thế ?"
Duy Vĩ: "..."
" hiểu, hiểu, là nhà giàu, quen ."
Duy Vĩ chút bối rối, gọi là tiểu bạch kiểm, cũng kiêu ngạo đến thế, chỉ cảm thấy thế giới đối xử với đầy thiện ý, từng gặp chuyện gì . Anh cũng là thể chịu khổ, chỉ thích cởi từng món , và ở những nơi lắm, cũng sẽ cẩn thận.
Lúc An Nhiên mới tại Duy Vĩ luôn vô thức về hướng đó, chỉ vì ba chữ " tắm rửa" vô thức đó, khiến cho nữ sinh viên "tạm trú" cũng cảm thấy ngại ngùng.
"Anh quả thực nên tắm, hình như còn mùi hôi chân."
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên thở dài, : "Hiện tại đang vội vã tắm, nhà tắm ở tầng một đông nghịt , hàng xếp chặt, nền tảng cũng thấy điểm mới tranh giành địa bàn."
"Chỗ thì khác, chúng là tuyến đầu phát triển độc lập, xem nhà tắm bao nhiêu chỗ? Dù thì tòa nhà là mới xây, bên trong còn ít phòng tắm riêng."
An Nhiên lật từ , nhưng vẫn thấy in chễm chệ: Tắm một một ngàn tệ. đó ghi khi nào sẽ đổi giá?
An Nhiên : "Anh đúng là thật thà, nghĩ đến việc như đang việc ?"
Duy Vĩ: " , , , là ý gì?"
An Nhiên: "Nếu , thì thu tiền , nếu , sẽ cho khác rằng thực hề thiếu tiền."
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên: "Anh xem, rốt cuộc thu bao nhiêu? Cái giá chắc chắn sẽ c.h.ử.i mắng."
Duy Vĩ do dự một chút, vẫn , chỉ cảm thấy với mức giá , cũng nhận bao nhiêu tiền boa, đầu óc .
An Nhiên thở dài: "Đây là dịch vụ thu phí, miễn phí, đang c.h.é.m đấy, chỉ cần vui, sẵn lòng trả, họ sẽ thu hết."
Duy Vĩ lúc mới phản ứng , nghĩ lâu mới : " thu nhiều thêm chút nữa, thu thêm chút nữa, ?"
An Nhiên nhịn , chỉ , : "Anh đúng là cục cưng, chuyện sẽ giúp giải quyết, bây giờ tắm , thực sự chịu hết nổi ."
"Dừng, dừng, dừng." Duy Vĩ : " thu nhiều nữa, thu nhiều nữa, nhường căn phòng cho ở, ?"
An Nhiên lắc đầu, cô hiểu ý Duy Vĩ, cô thể thông cảm, cô chỉ mau chóng khỏe .
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên suy nghĩ của Duy Vĩ, chỉ cô nhanh chóng khỏe .
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên thở dài, : "Anh gì sợ chứ, ăn thịt ."
Duy Vĩ: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-322.html.]
An Nhiên: "Anh thế đang ám chỉ với rằng một chuyện ? Anh , ý với ?"
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên thở dài, : "Thôi, chọc nữa, thật sự , đừng nghĩ nhiều."
Duy Vĩ lầm bầm nhỏ giọng, An Nhiên ý đó, đương nhiên .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
An Nhiên: "Anh hỏi thêm, liệu thích ?"
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên: "Anh đừng vẻ mặt sống còn gì luyến tiếc nữa, thật sự quá yếu ớt , đưa bệnh viện kiểm tra một chút, ?"
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên: "Anh đừng im lặng, như thật sự khiến lo lắng."
Duy Vĩ: "..."
An Nhiên: "Nếu còn gì, sẽ coi như đang ngầm đồng ý đấy."
Khu ký túc xá thì chỉ tập trung khi ăn cơm thôi, nhưng đúng là cả năm trời cũng chẳng mấy khi ngoài cùng .
Duy Vĩ chợt vỗ đùi một cái: “Tao nhớ đằng trường một khu tắm rửa (nhà tắm công cộng) mà!”
Anh thế, liền nhớ , đó là khu tắm công cộng kiểu cũ, trong một góc hẻo lánh.
An Nhiên tuy ngạc nhiên, nhưng rõ ràng cô chẳng hiểu gì về khu tắm rửa kiểu đó.
Duy Vĩ đắc ý kể, hồi bé tắm ở đó, mỗi chỉ mất một hào.
Ai ngờ, khu tắm rửa , trong cải tạo mười mấy năm , chuyển thành khách sạn. khách sạn đó căn bản tiền, cũng chẳng mở cửa hàng mặt tiền gì, cứ im lìm, khiến nó khu tắm rửa che khuất.
An Nhiên hỏi: “Vậy tại họ cải tạo nó?”
Duy Vĩ giải thích, đây chuyện , cô bán nước , bảo là khi cải tạo thành khách sạn thì đạt tiêu chuẩn, thế nên khách sạn đành san phẳng, mở nữa.
An Nhiên : “Thật là lãng phí bao, đó là vật liệu xây dựng, đều là tiền cả đấy.”
Duy Vĩ cũng chẳng mấy lời triết lý đó, chỉ bảo là đám trẻ con thời đó, căn bản chẳng khái niệm gì về mấy thứ đó cả.
Duy Vĩ : “Tao chỉ nghĩ là, thuê chỗ đó , cải tạo thành một khu tắm rửa chuyên biệt, lúc đó tao thể mượn danh nghĩa của , đó là khu tắm rửa của riêng .”
An Nhiên: “Anh đúng là tìm chỗ thật, nhà trường quản lý theo kiểu nhà trường, sinh viên quản lý theo kiểu sinh viên. Hai đứa một nam một nữ, chừng thể lợi dụng chênh lệch thời gian.”
Duy Vĩ: “Tao lên kế hoạch từ lâu , chuyện khó, tao cố gắng trong hai ngày là thuê thôi.”
An Nhiên: “Thuê thì thành vấn đề, nhưng đồng ý một điều kiện của .”
Duy Vĩ: “Cô .”
An Nhiên: “Giá quá đắt, nếu việc ăn bên sẽ khó khăn.”