Ám Muội Kiểm Soát - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:20:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

quả thật quá yếu ớt, nhưng cứ nghĩ đến điều , tim thấy hoang mang.

Nếu như , cô cứ ở đây . Nếu cô gây bất cứ rắc rối nào, sẽ lập tức đuổi cô ngoài. Đến lúc đó đầu rơi m.á.u chảy, đừng trách ai báo .

Từ nhỏ bố tớ tớ như , bảo tớ vốn là gây rắc rối.

Chỗ của là nơi , còn dành riêng cho tớ một chiếc giường.

Hừ, đó cũng là giường của .

Cậu dĩ nhiên là bụng . Mỗi ngày tớ đều thấy lẩm bẩm: "An Nhiên An Nhiên, cô gây rắc rối cho ."

Nếu , cô mau tranh thủ hồi phục thể lực , đừng nghĩ mấy chuyện vô dụng đó nữa. tìm mượn tiền đây.

"Mượn tiền?" An Nhiên chợt ngạc nhiên, vội vàng dậy giường:

Lãnh Hàn Hạ Vũ

"Cậu gì cơ? Cậu lấy tiền, và mượn tiền gì?"

Vô Hận chỉ tay lên trần nhà, một cái :

"Hừm, giường của , cô ở chỗ của thì trả tiền thuê phòng."

An Nhiên lập tức trợn tròn mắt. Cô ngờ Vô Hận thốt lời , quả nhiên thể trông mặt mà bắt hình dong.

Vô Hận thấy An Nhiên lấy ví tiền, xoay tới xoay lui chỉ vật gì đó giường .

"Này, , cả mấy món đồ lặt vặt ở góc tường , đều cần."

"Đồ lặt vặt thì ."

An Nhiên thấy như thật, đang tạo cho một cái cớ , đành , rút một trăm đồng từ ví tiền đưa cho .

Vô Hận cũng chỉ nhận lấy mà chẳng rõ đúng sai, cầm tiền và rằng đang vui.

An Nhiên . Vô Hận thật sự thú vị, lẽ cô thể hòa hợp với một thời gian.

Nói xong, cô cúi đầu xuống, bắt đầu thu dọn đồ đạc của .

--- Chương 151 ---

Duy Vĩ ở khu ký túc xá, chỉ tay bức tường và : "An Nhiên, xem ở đây còn chỗ trống nào ?"

An Nhiên hiểu ý , lắc đầu:

" , chỉ tranh thủ thời gian hồi phục thể lực, dưỡng thương cho ."

Duy Vĩ bất lực : " thì chúng lâu hơn chút, đằng ..."

An Nhiên giận dữ : "Duy Vĩ, đừng đắc ý, những thứ đó đều là của ."

Thấy , Duy Vĩ vội vàng dời ánh mắt , nếu cứ tiếp tục thế , chính cũng sẽ An Nhiên đuổi ngoài.

Vô Hận trở về ký túc xá, An Nhiên trốn trong chăn. Anh cũng đối xử với cô thế nào.

Lúc An Nhiên mặt, cô vẫn cứ trốn trong chăn, cũng đối phó thế nào.

Vô Hận trở về, đôi mắt chăm chú lâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-304.html.]

Anh đống hành lý cô bỏ xuống, xử lý thế nào, đành giả vờ như thấy gì.

An Nhiên nhanh chóng tìm thấy thứ cần, lấy khăn tắm , với Vô Hận: " tắm đây."

"Tùy cô." Vô Hận tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.

An Nhiên cứ thế bước ngoài. Hừm, chỉ là một đàn ông, lẽ nào cô gặp chuyện bất trắc gì đó bên ngoài, một .

Duy Vĩ thấy nhịn xen : " thì thấy quá căng thẳng đấy."

"Sao ? Có gì mà căng thẳng cơ chứ? Cô chẳng ."

Duy Vĩ lấy một cuốn sổ nhỏ, bên trong chép kín đặc: Ai nấy nấy trả bao nhiêu tiền, kiếm tiền .

Dĩ nhiên Vô Hận tự móc hầu bao. Qua cửa sổ kính trong suốt, thấy trường học nhiều nơi miễn phí, mặc dù sạch sẽ lắm, nhưng cũng chẳng .

An Nhiên lạnh: " là một tên cướp! Duy Vĩ, thấy càng ngày càng giỏi ăn đấy."

Vô Hận: " cướp cho ai cơ?"

An Nhiên trực tiếp chạm nỗi đau của : "Tiền thuê phòng của chẳng là lừa gạt tiền của ?"

"..." Duy Vĩ tâm tư của An Nhiên đoán trúng, đành đổi chủ đề, : "Ở đằng một khu đất lắm, nhưng vị trí ."

"Sao ? Vô Hận?"

Duy Vĩ: " chỉ bừa thôi."

Hai bên rơi thế bế tắc, lúc còn khó xử hơn cả lúc tìm phòng ban nãy. Tính cách khó chịu của Vô Hận vốn chẳng .

Vô Hận đối diện với sự ngượng ngùng , chỉ đành gãi đầu: "Cô cái gì mà chẳng là điều An Nhiên ? Cô đến ."

Phía bên , Duy Vĩ đầu , lẩm bẩm bất mãn: "An Nhiên đến gây sự ? Chính cô cũng sắp hết vai ."

An Nhiên thấy thì giận dữ chạy tới:

"Cậu sai, tiền của quả thật là do kiếm . Số vốn đầu tư đều do chính tay kiếm , ..."

An Nhiên gầm lên: "Thời gian của quý giá đến thế nào, mặt tài chính đều dựa một tự kiếm. Mỗi ngày một đơn hàng là lợi nhuận lớn, mau tham gia , đến lúc đó mỗi ngày đều thể nhận một khoản thu nhập khá lớn."

Cô luôn cảm thấy thiên phú kinh doanh.

Duy Vĩ lắc đầu, đối diện với An Nhiên. Cô nhận đang điều hành một công ty, mà đây là khoa kỹ thuật, liên quan nhiều đến .

Kết quả là vẫn học tập.

Câu là An Nhiên trong lúc trò chuyện với Vô Hận.

An Nhiên hiện đang để mắt đến một nơi , khu vực trong công viên và khai thác.

Duy Vĩ thấy nước trong phòng nước, tiện tay lấy một chai đặt về chỗ cũ. Có những cố chấp...

An Nhiên : " giá trị nghiên cứu ?"

Duy Vĩ: "Không , chỉ là..."

An Nhiên : "Tiền , tiền , đúng là tiền bạc đè nén đến mức thở nổi."

Loading...