Ngày thứ hai, trời tờ mờ sáng, gà còn gáy, Duy Duy đ.á.n.h thức bởi tiếng ồn, dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, chiếc giường trống trong phòng, giường của Duy Duy kê sát cửa sổ, bên cửa sổ một chiếc tủ gỗ nhỏ, tủ đặt một chiếc đèn pin nhỏ.
Anh chiếc đèn pin, đèn pin vẫn còn sáng, cô lén học .
--- Chương 5 ---
Duy Duy vén chăn lên, bước ngoài, đến giường cô, thò đầu xuống gầm tủ một cái.
Quả nhiên, cô đang gầm tủ, tay cầm một quyển sách, đang say sưa , ánh sáng đèn pin chiếu lên quyển sách của cô, chiếu sáng khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn.
Duy Duy: “Cô bé , cô chú ý nghỉ ngơi ?”
“Suỵt, nhỏ tiếng chút, đừng ồn đến khác nghỉ ngơi.”
Duy Duy: “Ai bảo cô ngủ muộn như , ngủ say như , gọi cô mà cô còn thấy.”
Duy Duy: “Cô dậy , nhanh chóng cùng ăn sáng.”
“Anh , xem thêm chút nữa.”
Trên mặt Duy Duy lập tức lộ rõ vẻ vui, chỉ cuốn sách của cô, “Cuốn sách cô xem bao lâu , cô thể bỏ xuống, cùng ăn sáng ?”
“Duy Duy, đừng như , thi đại học đều trông cậy nó đấy.”
Duy Duy vốn cũng đang giận, cô , đột nhiên nhớ đến những trải nghiệm bi t.h.ả.m đây của cô.
Anh cũng , đây khi cô còn ở trong làng, chịu nhiều khổ sở, gia đình cho cô học, cô cũng chỉ thể lén lút học.
Duy Duy: “ cô bé , cô xem lâu như , cô sợ mắt hỏng .”
Duy Duy: “Cô xem thêm nữa , cô sắp mù đấy, cô tin ?”
Duy Duy: “ cô , nếu cô cận thị, thi học viện y thì khó đấy.”
Duy Duy: “Nếu cô thi đỗ, học viện y, cô thể bác sĩ, bác sĩ thì mấy.”
Duy Duy: “ bây giờ cô bảo vệ mắt cho , đến lúc đó mắt cô cận thị, cô ngay cả cánh cửa học viện y cũng .”
Duy Duy: “Cô lời , chúng ăn cơm , ăn xong học tiếp, nhiều thời gian mà.”
Duy Duy: “Nếu cuốn sách thấy, nhất định sẽ mắng cô một trận.”
Duy Duy: “Cô đừng tưởng , cô nhất định là giấu sách gầm tủ, nếu nửa đêm cô ngủ , cô chạy xuống gầm tủ gì?”
Duy Duy: “ cô nỗ lực, nhưng cô thể liều mạng như .”
Duy Duy: “Nếu cô xảy chuyện gì, sẽ tha cho cô .”
Duy Duy: “Mau lên, ăn cơm với , cô cứ lén lút như thế , cứ như là .”
Duy Duy: “Cô bé , mau với , cô nữa, sẽ gọi đến mắng cô đấy.”
Duy Duy xong, đưa tay nắm lấy tay cô.
Bàn tay cô, da dẻ mềm mại, nắm lấy như , cô lập tức rút tay về.
“Anh gì ? Anh động tay động chân, đừng chạm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-30.html.]
Duy Duy: “Cô bé , là vì cho cô, cô đừng điều.”
Duy Duy: “Cô tin , nếu cô với , sẽ đốt cuốn sách của cô đấy?”
Cô chút tức giận, cô lườm một cái.
“Anh đốt , đốt , sẽ liều mạng với .”
Duy Duy: “Cô bé , đúng là một cô ớt nhỏ.”
Duy Duy: “Thôi , trêu cô nữa, mau với , dẫn cô ăn đồ ngon.”
Duy Duy: “Cô , dạo cô ngày nào cũng nấu cơm với củ cải khô cho cô ăn ?”
Duy Duy: “Hôm nay dẫn cô ăn bánh bao nhỏ.”
Mắt cô gần như sáng rực lên, cô lập tức bò khỏi gầm tủ.
Duy Duy bộ dạng của cô, trong lòng thể tả nổi sự vui sướng, thích dáng vẻ cô món ngon hấp dẫn , đáng yêu ngây thơ.
Duy Duy: “Đi thôi, dẫn cô .”
thấy cô chuẩn tâm lý cho kỳ thi tiếng Anh Gaokao thì , cái môn là .
là khá ngốc, hễ quen với ai thì sẽ thả lỏng,
Những cô gái xung quanh đều đang cố gắng vươn lên, mong thi đỗ một trường đại học .
Quả nhiên, đầu với : "Sao nào, cần , dạy cô."
Cô đỏ mặt, ấp úng mãi nửa ngày, cuối cùng cũng lấy hết can đảm với : "Cái đó, chúng là bạn cùng bàn, ghét ?"
: "Làm thế , chúng là đồng chí mà."
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cô cúi đầu, ngượng nghịu : "Đồng chí, câu trả lời của thẳng thừng và quá qua loa ."
đáp thẳng thừng: "Cô từ ?"
Cô trợn trắng mắt, : "Cậu thấy ? Cậu chỉ một câu là xem phim thôi."
: "Xem phim thì ? Thành tích ?"
Cô : " , cũng , chúng đều , chúng là một đôi hợp cạ thôi, thấy , hễ quen với ai thì sẽ kiểm soát miệng nữa."
: "Làm thế , thấy cô gần gũi mà."
"Cậu thích kiểu con gái như thế nào?"
Cô gái nhỏ xong, vui vẻ: " thích , thích là , lầm ."
Cô ha hả, : "Cậu , là đầu tiên trong lớp thích chuyện với nhất đấy."
Cô ý với , nếu thì tại cứ thích đùa giỡn với một cách vô cớ?
Cô giải thích: " là kiểu thích đùa, nghiêm túc với khác, nhưng với , kiểm soát bản ."
: "Cô đang giả vờ cao đấy ."