Ám Muội Kiểm Soát - Chương 282

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:18:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Vô Hạn , cô sẽ thừa thắng xông lên, tiến thêm một bước.

. Mạch Mạch chỉ thể giả vờ đáng thương, kéo tay áo : Cậu thấy đáng yêu ?

Vô Hạn thở dài một , giọng mềm mại hơn một chút: Cậu ?

Mạch Mạch đột nhiên thêm lựa chọn: Vô Hạn, ngoài còn một lựa chọn nữa, thể chọn.

Vô Hạn: Cậu , nếu thể, chúng đến công viên giải trí chơi .

Mạch Mạch chằm chằm: Đến công viên giải trí? đó là chỗ hẹn hò của các cặp đôi mà.

Vô Hạn dường như lựa chọn của cô: Ý là, xem , ở công viên giải trí ở ngoại ô.

Được , thì hãy cùng chơi thật vui vẻ nhé! Mạch Mạch nhanh chóng đồng ý. nếu đến công viên giải trí thì xa, mất vài tiếng lái xe. Chúng nên thuê tài xế ?

Vô Hạn dậy, "Xoẹt" một tiếng mở cửa. Bên là một chiếc xe màu đen sang trọng.

Mạch Mạch: Cả chiếc xe là của á? Đây hẳn là loại xe hàng hiệu mà chỉ công ty lớn mới , một chiếc xe công vụ.

Vô Hạn: Toàn bộ là xe công vụ, cần xin cấp phép. thể cứ thế mà lái , cần khai báo lộ trình, thời gian, và đảm bảo đúng thời gian, nên sẽ dùng xe riêng.

Mạch Mạch: Vậy còn bảo thời gian rảnh, thể đưa dạo phố? Cậu chuẩn hết còn gì.

Vô Hạn: chỉ là một tài xế, cũng , đồng ý .

Mạch Mạch: Chỉ là một tài xế? Cậu còn tài xế nữa cơ ?

Vô Hạn: ý đó.

Mạch Mạch hít sâu một : Cậu đang ngầm thừa nhận là tài xế, đúng ?

Vô Hạn: .

Mạch Mạch: Cậu cứ khăng khăng , thấy đang thừa nhận lắm .

Vô Hạn cuối cùng cũng thừa nhận: thế, thừa nhận , tài xế.

Mạch Mạch: Thế thì , thừa nhận thì cứ chở mãi.

Vô Hạn: Nếu cứ phiền , sẽ chở nữa.

Mạch Mạch: chỉ vài câu thôi mà, cứ quá lên. Cậu còn là đàn ông ?

Vô Hạn cúi đầu cô, thở dài một . Anh chuyện với cô nữa.

Mạch Mạch: thấy đang hôn .

Vô Hạn lập tức rời xa cô: Có cô đang nghĩ linh tinh ?

Mạch Mạch: Là nghĩ linh tinh, chỉ thấy hôn thôi, đang đắm đuối như thế.

Vô Hạn trả lời, nhưng ánh mắt lướt qua môi cô.

Mạch Mạch: cho , đang thích . Nếu thích , sẽ tìm một khác.

Vô Hạn: Tùy cô.

Mạch Mạch , chui lòng : Cậu quan tâm ?

Vô Hạn: quan tâm.

Mạch Mạch: sẽ tìm một đàn ông trai, cao ráo, giàu , thể chiều chuộng .

Vô Hạn cúi đầu cô, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, cảm xúc gì. Anh chỉ : Cậu tìm ai cũng , quan tâm.

Mạch Mạch: Thật ? Vậy sẽ tìm một đàn ông thể đưa du lịch vòng quanh thế giới, đó sẽ mua cho thứ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-282.html.]

Vô Hạn: Đó là nào?

Mạch Mạch chằm chằm : Đó là một đàn ông giàu , trai, yêu nhiều.

Vô Hạn: Không ở đây.

Mạch Mạch: thấy đó đang ở ngay mặt .

Vô Hạn: Cậu đừng mơ mộng nữa.

Mạch Mạch: mơ mộng, thật đấy. thích , thích .

Vô Hạn: .

Mạch Mạch: Cậu phản ứng gì ?

Vô Hạn: nên phản ứng gì.

Mạch Mạch: Vậy cứ giả vờ , giả vờ như cũng thích .

Vô Hạn: giả vờ.

Mạch Mạch: Không , sẽ dạy .

Vô Hạn: Không cần.

Mạch Mạch thở dài: Cậu thật sự để yêu đương, đúng là một cục gỗ.

Vô Hạn: cục gỗ.

Mạch Mạch: Vậy chứng minh .

Vô Hạn: sẽ chở học, ?

Mạch Mạch: Vâng! Cô sung sướng ôm chầm lấy .

Mẹ Mạch Mạch thấy Vô Hạn thì hài lòng, : Đứa nhỏ siêng năng, chăm chỉ, nhờ mà nó động lực học tập.

Vô Hạn, : Cậu thật sự , yên tâm.

Mạch Mạch: Mẹ !

Vô Hạn chỉ mỉm , gì.

Chương 144

Khi Vô Hạn tới chỗ , đang cầm một chiếc túi da nhỏ màu đen, : Sổ hộ khẩu, giấy báo trúng tuyển, chứng minh thư, còn thiếu giấy tờ nào ?

Mạch Mạch: đặc biệt mang theo cuốn sổ hộ khẩu, rằng cần dùng đến, nhưng cần tiền.

Vô Hạn: cũng còn cách nào khác, chỉ thể chấp nhận. Anh đưa một tờ giấy khác cho . Đó là giấy hẹn lịch sử dụng nhà ở và chìa khóa phòng.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Mạch Mạch xem xét: Hóa là phòng năm 1923, cũ kỹ .

Vô Hạn: Có gì mà kêu ca? Hầm trú ẩn ở căn cứ còn cũ hơn, nhà ở tạm thời chấp nhận thôi, nơi quá nhỏ.

Mạch Mạch: Bây giờ chỉ cần đóng gói hành lý thôi.

Vô Hạn: Quá nhiều . tham gia dọn nhà cũng bao giờ thấy nhiều đồ như , mấy cái rương đều nặng trịch, thể mang hết ?

"Nếu em và cô đăng ký kết hôn thì đưa tiền ?" Mạch Mạch ngây thơ hỏi.

Vô Hạn: "Đương nhiên , một nơi phong tục còn rườm rà hơn nữa. Vậy, em nghĩ nên đưa bao nhiêu tiền?"

Mạch Mạch : "Cái đó xem tình cảm em dành cho cô sâu đậm cỡ nào chứ, thể dùng tiền để đo đếm ."

Vô Hạn liếc Mạch Mạch một cái, : "Em nghĩ cô giáo tình cảm với em ? Chẳng em đang cần cô giúp ôn thi ?"

Loading...