Mạc Vô Hạn: Tại em đến nữa?
Đồ ăn đóng hộp đầu cô rơi xuống, vì cô về nước nên cô cũng bước ngoài.
Mạc Vô Hạn: toát mồ hôi lạnh. Em luôn ngủ , : Em hình như đang gặp ác mộng của chính .
Nói xong, hiệu cho cô xuống.
Mạc Vô Hạn: Cơn ác mộng em gặp, là một con bò ? Cứ như Mạc Vô Hạn đang xay nghiền "thịt cừu non" của . Anh : Chắc là đồ ăn đóng hộp của một con ch.ó con đang ôm thôi.
Mạc Vô Hạn tự , lượt di chuyển thứ trong phòng để xem xét: Em cãi ?
Mạc Vô Hạn hỏi: Em giận , em cãi với ai?
Mạc Vô Hạn: Nếu cơn giận của em thành công, thì sẽ ai nữa.
Mạc Vô Hạn: Thành công.
Mạc Vô Hạn: Em thể sống bao lâu? Hiện tại đang cung cấp đồ ăn đóng hộp cho công ty. Nhà thiếu bạn bè, ai ở lưng cũng như .
Mạc Vô Hạn: Nhà Mạc Vô Hạn thiếu bạn bè, luôn là như . Anh lớn lên nhờ đồ ăn đóng hộp từ nhỏ, bây giờ là vì bạn bè.
Tất nhiên, cô cũng , đây là câu đầu tiên của . Cô suy nghĩ, hình như hồi nhỏ cũng từng ăn đồ ăn đóng hộp nào liên quan đến thịt, cô : Bây giờ chịu trách nhiệm với đấy.
Mạc Vô Hạn: Anh đưa cho em cái "con dấu" đó.
Con dấu gì? Mạch Mạch tiếp lời, cô tự lấy một chai lớn, lật xem những quyển sách còn .
Mạc Vô Hạn: Cô chuyện đó, : Trong tiểu thuyết, công ty thám t.ử thống nhất . Có vẻ cô sắp ngoại tình .
Dù củ mã thầy trong phạm vi kiểm soát giá mạnh mẽ, giá của nó vẫn cao hơn tiêu chuẩn chung. Mạch Mạch cảm thấy cô những thứ nhất cho Vô Hạn, và cô liệu công ty của củ mã thầy , vì ăn hạt dẻ mỗi ngày. Củ mã thầy coi là một loại thực phẩm thiết yếu, thuộc hàng xa xỉ.
Vô Hạn suy nghĩ kỹ một chút nghiêm túc : “Đồ ăn của ... cô giấu trong vali ?”
Mạch Mạch há miệng nhưng giải thích thế nào, cô chỉ tuân theo nguyên tắc “ nhảm trừ khi thực sự hiểu”.
Nếu ăn thì sẽ béo. Người nhà dễ tăng cân, và nếu béo thì khó giảm. Nếu khả năng khiến khác nhận điểm , thì cũng cần đấu tranh với việc ăn kiêng nữa.
“Cũng đúng,” Vô Hạn đáp. “Cô học gì?”
Mạch Mạch: “Kiếm tiền.”
“Cô gái kiếm tiền ? Vậy cô cũng cần áp lực quá lớn.”
Vô Hạn: “ sẽ dạy cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-244.html.]
Mạch Mạch như , nhưng cô hề rằng trong mắt Vô Hạn, chủ đề giống như một thứ gì đó vô cùng hấp dẫn mà nhanh chóng khám phá.
Phản ứng của Mạch Mạch chỉ một kiểu, cô hỏi giáo viên chủ nhiệm.
Giáo viên chủ nhiệm nghĩ Vô Hạn là Mạch Mạch theo đuổi. Tuy rằng phản đối việc học sinh yêu đương, nhưng vẫn nhắc nhở một chút rằng: “Nếu hai em là học sinh trong trường, thì thể quá phô trương. Phải giữ chừng mực.”
Giáo viên chủ nhiệm: “Mạch Mạch, thật tệ, em trưởng thành .”
Mạch Mạch đang lúi húi sắp xếp đồ đạc, thiếu suy nghĩ : “Chủ yếu là ăn.”
Giáo viên chủ nhiệm Vô Hạn: “Vô Hạn, bạn học là do em chọn ?”
Anh chuyện học hành khó khăn. việc lấy tiền của một đứa trẻ khả năng tài chính thì nên. Suy nghĩ chuyển thành một ý tưởng, trong đó quyết định mua một căn hộ gần đó để dễ bề chăm sóc cô.
Giáo viên chủ nhiệm cũng là tinh tế, chỉ lảng tránh qua chuyện khác, suy nghĩ của , : “ tin rằng Mạch Mạch là một cô gái .”
Vô Hạn: “Mạch Mạch là một cô gái , nếu thì dạy cô .”
Mạch Mạch quá nhiều, chỉ thể ôm chặt lấy tài liệu thi của để bảo vệ gian riêng tư còn .
Giáo viên chủ nhiệm sang Vô Hạn, nghiêm túc một câu: “Cậu cẩn thận đấy, khi trường học .”
Mạch Mạch thực chất cũng phản ứng gì nhiều với câu của giáo viên chủ nhiệm, nghĩ thầm: “Môi trường học tập đến mức quá nguy hiểm nhỉ?”
Vô Hạn : “ quyết định theo đuổi Mạch Mạch từ lâu .”
Mặc dù là sự thật, nhưng thẳng vẻ phô trương.
Mạch Mạch: “Thầy giáo, chúng quan hệ gì .”
Nói thì thực sự họ cũng chẳng quan hệ riêng tư gì.
Vô Hạn: “Thực tế là như . là vì thích Mạch Mạch.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Cũng bởi vì Mạch Mạch thực sự thích Vô Hạn, cô dám gì khác, đành bạn học ngoan ngoãn.
Vô Hạn : “Chẳng cô cho một cái hôn ? Có nhiều cô gái câu đó với , nhưng thích cô.”
Vì Vô Hạn quá xuất sắc, Mạch Mạch dám thừa nhận mối quan hệ đó, cô cúi đầu xuống, chỉ dám chạm tay một chút nhanh chóng rút .
Nói thật, Mạch Mạch cảm thấy buồn bực về những lời .
“Nói nhiều thế gì,” Vô Hạn mười phần kiên nhẫn. “ chỉ cần một câu thôi: Cô dạy cô ? Nếu , chỉ thể tự học, và chứng minh với cô rằng giỏi hơn cô.”
Quả thật, nếu giáo viên chủ nhiệm bắt đầu cuộc trò chuyện , cô sẽ thừa nhận mối quan hệ chút nào.
Vô Hạn đương nhiên Mạch Mạch thích , nhưng vì giáo viên chủ nhiệm mặt, quá. Anh chỉ : “Cùng lắm là mười ngày nữa.”