Vô Hãn cúi đầu xuống, thấy mái tóc đen nhánh của cô, da mặt cô trắng hồng, mũi cô cao, khóe môi khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ nhẹ.
Vị Ái vô cùng dễ thương, cô gọn trong vòng tay của Vô Hãn.
Vô Hãn đưa tay khẽ chạm mặt cô.
Vị Ái lập tức giật tỉnh dậy, cô chằm chằm Vô Hãn, sang chiếc vé tay . Cô ngủ bao lâu .
Vô Hãn cô toe toét, cúi đầu xuống.
Vị Ái: " ngủ. chỉ đang nhắm mắt để suy nghĩ một chút thôi."
Vô Hãn dậy, : "Được , cần giải thích. Tại em ?"
Vị Ái: "..." Cô gì, cô chỉ cảm thấy Vô Hãn đang , : "Mùi hương của dễ chịu."
Vô Hãn: "Em ngửi thấy mùi gì ? Anh chỉ mới tắm xong thôi."
Vị Ái: "Không, dễ chịu. Nó giống như mùi chanh."
Vô Hãn lớn, chỉ mũi cô: "Đồ ngốc, đây là mùi bạc hà mà."
Vị Ái: "Bạc hà thì ? thích mùi chanh hơn."
Vô Hãn: "Được , . Em nghỉ ngơi một chút ? Tận hưởng buổi tối yên tĩnh ."
Vị Ái rạng rỡ. Vô Hãn cũng , cảm thấy thật vui khi cô bên cạnh.
Vị Ái Vô Hãn, : " tiền để mua vé."
Vô Hãn: "Sao ? Anh cần tiền của em."
Vị Ái: "Không thể . thể cứ nhận sự giúp đỡ của mãi."
Vô Hãn: "Vậy thì hãy nhận lấy. Đây là vé quà tặng, cần tốn tiền."
Vị Ái chằm chằm chiếc vé, cô thể từ chối .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vô Hãn: "Ngày mai sẽ đưa em xem phim. Anh vé cặp đôi."
Vị Ái: "Vé cặp đôi? Anh bạn gái ?"
Vô Hãn: "Chỉ là vé tặng kèm thôi. Không gì đặc biệt cả."
Vị Ái Vô Hãn. Cô thế nào để đáp sự quan tâm của . Cô quyết định một việc mà cô từng bao giờ. Cô tiến gần Vô Hãn, hôn nhẹ lên môi .
Vô Hãn sững sờ. Anh ngờ cô . Anh yên, dám cử động.
Vị Ái: "Cảm ơn , Vô Hãn."
Vô Hãn cũng , đưa tay ôm lấy cô, : "Em cần cảm ơn ."
Vị Ái thấy tiếng nhỏ nhẹ của Vô Hãn, cô cảm thấy ấm áp. Cô nhắm mắt , tận hưởng giây phút bình yên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-138.html.]
Vô Hãn cô đang mệt, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường.
Vị Ái ôm lấy cổ , cô rời xa .
Vị Ái : "Anh ngủ cùng ?"
--- Chương 74 ---
Mùi hương của hoa mộc lan lan tỏa khắp phòng. Vị Ái còn là cô gái ngây thơ như mười năm nữa. Cô giờ đây là một phụ nữ thành đạt. Cô thầm, rằng cô thành công.
Vị Ái và Vô Hãn chia tay . Cô đang chạy đua với deadline vì đủ thời gian đăng bài tập.
Vô Hãn ôm lấy cô, trêu chọc: "Nhóc con, thời gian trông gầy nhiều đó, nhịn ăn ?"
Cô lườm , càu nhàu rằng sinh viên ở đây đều cần học, và đều đang đẩy đến mức cực hạn .
"Dù học, nhưng đối với nhiều sinh viên tư duy , họ còn dành tâm trí để lo lắng về những thứ xa xôi hơn, những bước mà họ buộc thực hiện . À, Vô Hãn, thêm cả đống ca, còn tiết kiệm từng xu một."
Vô Hãn thì khẽ, nhẹ nhàng : "Cậu cứ từ từ thôi, tớ nghĩ cũng nên thêm một chút gì đó."
Vô Hãn cúi đầu hôn nhẹ lên má cô, lên đường. Anh thêm để kiếm tiền, mà đơn giản là thử thách bản .
Sau đó, Vị Ái nghĩ đến điều mà Vô Hãn : "Nếu giành lợi thế, thì trải qua nhiều thử thách. Chỉ khi nhiều, mài giũa bản một chút thì mới trưởng thành , mới thụt lùi."
Nghĩ đến lời trêu chọc đó, cô cảm thấy ấm áp. Xa xa một cô gái đang đùa vui vẻ, cô trông thật hạnh phúc.
Vị Ái đầu , khu vực văn phòng bên , cô sửng sốt.
Cô thì thầm: "Trương Mẫn đến lấy quà ?"
Vị Ái nhớ cuộc trò chuyện của và Trương Mẫn đó, cô tìm một món quà.
" , chắc là cô lấy quà ."
Vị Ái bỗng nhớ tới phụ trách rằng món quà khá nặng, cô thể mời ai đó đến lấy giúp.
Vị Ái suy nghĩ một lát, sang hỏi một cô gái đang trưng bày công việc của : "Cậu ơi, cho tớ hỏi thăm một chút nhé."
Cô gái ngước lên, đáp: "Sao thế? Cậu tham gia hoạt động tuần nào ?"
Hoạt động tuần mà Vị Ái đang đến chính là một chuỗi các hoạt động tình nguyện. Cô luôn bận rộn với công việc thêm ở tiệm cà phê, nên tham gia .
Cô gái nọ ngẩng đầu lên, Vị Ái từ xuống , : "Tớ thấy thời gian , nên tập trung việc học thì hơn, trông mệt mỏi quá."
Vị Ái rõ, đây cô cũng chỉ lo học và đôi khi tham gia một vài trò chơi nhỏ. Giờ cô còn thời gian để phí phạm nữa.
Vị Ái cũng tại cô mất bình tĩnh. Cô đặt tấm vé của lên bàn, nhẹ một tiếng mang theo chút chua chát: "Tớ cũng tớ còn thể kiên trì bao lâu nữa."
Cô gái nọ vốn lên lớp ngay, nhưng Vị Ái thì cô dừng : "Cậu cố gắng lên, nhất định sẽ thôi."
Vị Ái gượng, cô kiệt sức và gắng gượng thêm nữa.
Cô gái đột nhiên hỏi: "Cậu cần giúp đỡ gì ?"
Vị Ái lắc đầu, chỉ một cọc tài liệu dày cộp.