Ám Muội Kiểm Soát - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-12-07 05:49:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên, gầm giường giấu đàn ông , gầm giường Duy Duy thùng nước nước , họ đều rõ.

Không sự bảo hộ của thầy Phùng, cảnh của khó khăn, ngày nào cũng , điều khiến vô cùng mệt mỏi, tinh thần suy sụp, vấn đề lớn gì, chỉ là hiệu suất học tập giảm sút một chút.

May mắn là kỳ thi cận kề, sự chú ý ban đầu dành cho dần dần chuyển sang Duy Duy.

Họ còn tưởng vì áy náy mà nhốt học hành nghiêm túc mỗi ngày, kỳ thực chỉ ở bên cạnh lâu hơn một chút nên mới giả vờ ngủ.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Khi con gái nóng lòng, còn quan tâm gì đến thể diện, dù những lời khó ngay mặt, cũng chỉ đành nhanh chóng xua đuổi những lời đó .

luôn cúi đầu sách, Duy Duy cũng dám nhắc chuyện tiền thuê phòng của nữa.

Tiền thuê phòng của đổi, chỉ là bên cạnh thêm một chiếc bàn gấp nhỏ, đặt sách vở của , khi sách buổi tối, chỉ cần lắc lư là nó xẹp xuống.

Anh thấy gì, tưởng giận, liền cố ý dùng tay giữ lấy mặt sang.

: "Làm gì , đau ."

Anh : "Cô còn đau ? Cô cô nhịn giỏi đến mức nào ?"

: " cũng , mắc gì giận?"

Anh : "Cô còn cãi , chứng tỏ cô giận, nãy cô giả vờ thôi."

cũng thêm gì nữa, đợi đến lúc gần ngủ, đến bên giường , khẽ hỏi: "Anh ngủ ?"

Anh lập tức trùm chăn kín đầu: "Cô mà bạo gan thế, sợ khác phát hiện ?"

mím môi , đưa tay kéo chăn của xuống.

Anh bật dậy, hạ giọng, bực tức hỏi: "Rốt cuộc cô gì?"

Máu trong dồn lên, trái tim cảm thấy nóng rực.

Khi Duy Duy đang sách trong phòng nước, cũng thấy nụ của , gân xanh mắt cũng nổi lên, trông vẻ bối rối.

nghiêng về phía , kéo gần cách giữa chúng : "Tiền thuê phòng của , chẳng miễn là miễn ?"

Anh "ừm" một tiếng, bất ngờ tiến tới, ôm chầm lấy .

Cả cứng đờ, hồi lâu mới hồn, hỏi: "Cô đang ?"

ngẩng đầu, trong mắt ánh lên nụ ranh mãnh: "Chẳng miễn là miễn ?"

Anh : "Cô miễn phần nào?"

Cả hai chúng đều kiểm soát bản , gần như dựa trí tưởng tượng để đoán ý .

khẽ : "38.5 độ."

Lúc đầu óc hỗn loạn, chỉ ngón tay , đó mấy con , là mấy giờ mấy phút?

Lòng run lên, hóa giả bệnh, đ.ấ.m c.h.ế.t , còn giả vờ như ?

Ánh mắt cũng trở nên phức tạp.

run rẩy : " chỉ bám lấy ở đây để nghỉ ngơi một chút thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-11.html.]

Anh cũng gì nữa, vì tiền thuê phòng của do quyết định, mà là thầy Phùng đang quản lý.

ôm lấy eo : " bệnh nặng quá, thể cho ngủ một chút ?"

Anh thở dài một , bế đặt lên giường mới chịu buông: "Thầy Phùng bảo cô nghỉ ngơi cho , cô lời."

: " lời, nhưng thầy Phùng hung dữ quá, sợ."

Anh : "Tri thức để cô sợ hãi, tri thức là thứ giúp cô đổi cuộc đời."

: "Vậy nếu , ngủ ở ?"

Anh đột nhiên cúi đầu, khẽ hôn một cái: " ."

: "Sao ? Anh đàn ông ?"

Anh đỏ mặt, ngẩng đầu cao, chỉ thẳng n.g.ự.c : "Đừng bậy."

Tim đập nhanh hơn.

khẽ ho một tiếng, ngây thơ thế ? : "Hay là, cùng ngoài một lát , ?"

Hơi thở trở nên dồn dập, vì nóng .

Điều duy nhất nghĩ đến là, nên trả tiền thuê phòng ?

: "Anh đừng hiểu lầm."

Anh : "Cô là một cô gái đoan chính, phiếu tem, nửa đêm ngoài xem phim ?"

rằng vài ngày tới chúng sẽ bao vây bởi đủ loại "xem phim" (phim mẫu/tài liệu chính trị), : "Anh ?"

: " ảnh hưởng đến việc học của ."

Anh nghi hoặc , cố rút cánh tay khỏi eo .

Trước đây từng chú ý đến điều gì , chỉ cao lớn, thành phần giai cấp gì.

Anh : " gì mà ?"

: " , với rằng, chỉ ở cổng rạp chiếu phim thôi mà."

Đây chắc chắn là nhiệm vụ đầu tiên thầy Phùng giao cho , cổng rạp chiếu phim, lắng dư luận quần chúng. Anh tò mò: "Cô ngày nào cũng , cô còn chê bai?"

: "Xem gì cũng thôi, chỉ xem một ."

Anh : " xem gì, cô xem gì, cô thể chỉ mỗi ."

tranh cãi với nữa, đang ngấm ngầm chuyển chủ đề.

Anh ôm từ phía , thì thầm tai : "Cô xem ở ?"

: "Xem đại , xem , chỉ xem thôi."

Anh cũng từ chối, chỉ cúi xuống đồng hồ đeo tay, : "Đi thôi, là chúng rạp chiếu phim."

Trước đây còn chút do dự, sợ thấy phố . Giờ câu đó của , còn sợ nữa.

Loading...