Thúy Phương cô nhân viên đang gì đó với cô, cô chỉ khẽ gật đầu, nghĩ trong lòng: "Chàng trai tìm đến cô , nhưng cô ."
Duy Duy mỉm với Thúy Phương, : " đến nhà cô , cô sắp đến một gia đình mới. và cô quan hệ gì cả."
Thúy Phương để ý đến lời Duy Duy . Cô chằm chằm Vô Hà, ánh mắt đầy sự ghen tị.
Duy Duy cô , về phía Vô Hà đang bước . Anh bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, nên vội vàng ngăn Thúy Phương , : "Xin , cô đang bận."
Họ đều là của khu tập thể, , Duy Duy cũng cúi đầu, với Thúy Phương: "Đi thôi."
Thúy Phương hài lòng cúi đầu, nở một nụ nhẹ, : "Cảm ơn ."
Cô cũng giống như Vô Hà, Duy Duy đối xử như .
Duy Duy thời gian quan tâm đến Thúy Phương. Anh kéo chiếc cặp sách của Vô Hà, thẳng đến chỗ cửa sổ bán bánh mì.
Vô Hà đang đói bụng, cô dừng , chiếc bánh mì hấp dẫn đặt trong tủ kính, mỉm .
Mối quan hệ của họ là kiểu nam nữ yêu đương, chỉ là sự giúp đỡ qua , giống như một đôi bạn bè bình thường, họ cùng học gần một tháng.
Vô Hà , ý là: " một đoạn nữa."
Thúy Phương thấy cảnh đó, cô chỉ cảm thấy phiền muộn. Cô : " sẽ phiền nữa."
Cô nhân viên bán hàng nhỏ tuổi tự thấy lỡ lời, bèn im lặng.
Duy Duy đang bận theo Vô Hà, cũng để ý đến Thúy Phương nữa, chỉ vội vàng theo cô.
Vô Hà Duy Duy đang bận rộn, cô cũng chậm trễ, cô cứ thẳng, rẽ một cửa hàng.
Duy Duy theo, : "Tốt nhất là cô nên giảm bớt việc nhà . Thúy Phương , cô giúp cô nữa."
Vô Hà để ý đến lời của Duy Duy, cô chỉ cửa hàng.
Vô Hà đang cô.
Duy Duy Vô Hà đang đói bụng, cô với ánh mắt đầy quan tâm.
Vô Hà cũng ngẩng đầu, chỉ đang nghĩ trong lòng, nhất là cô nên cố gắng học tập, nếu nhiễm bệnh cũng . Cô cần giữ sức khỏe.
Nghe thấy tiếng "ừ" của Vô Hà, Duy Duy chỉ thở dài.
Vô Hà đột nhiên ngẩng đầu lên, : "Anh thế?"
Duy Duy cố gắng kiềm chế cảm xúc trong lòng, chỉ ôm cô một cái.
Duy Duy theo ánh mắt của Vô Hà sang, thấy một cô gái lạ mặt đang đó.
Vô Hà: "Bạn cùng lớp của ."
À, là mà Thúy Phương đến.
Duy Duy thu hồi ánh mắt , với Vô Hà: "Đi thôi, cô cũng nên cứ ở chỗ mãi, trời tối đấy."
Vô Hà ngạc nhiên: "Anh ?"
Duy Duy ngập ngừng: " một lát, gọi , phiền cô."
Vô Hà mỉm : "Được, ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-100.html.]
Duy Duy thêm gì, ánh mắt tập trung Vô Hà. Anh cô đang chuẩn cho kỳ thi, giúp cô thời gian nghỉ ngơi.
Càng chuyện với cô, Duy Duy càng cùng cô hơn. Cô là duy nhất khiến cảm thấy chân thật.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Duy Duy khẽ gật đầu, đưa tay chạm tóc cô.
Cô gái là một cô gái , nhưng Duy Duy cô bối rối.
Duy Duy khẽ nhíu mày, nên thế nào cho .
Duy Duy dừng , : "Nếu còn chuyện gì, đây."
Vô Hà ở cửa sổ cửa hàng bách hóa, chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng.
Duy Duy cô, lẳng lặng rút một chiếc chìa khóa từ trong túi, : "Đây là chìa khóa của nhà ."
Vô Hà đang bối rối, cô hiểu Duy Duy đang gì, cô nhận nó.
Duy Duy nháy mắt với cô, ý bảo cô hãy nhận lấy.
Vô Hà ngây , hai tay cầm chặt cặp sách, cô nhận, cô cúi đầu xuống.
Duy Duy thấy vẻ mặt bối rối của cô, khẽ. Anh hiểu cô là một cô gái nhỏ chất phác, cô đang nghĩ đến cái gì, chỉ chăm sóc cô.
Vô Hà gì, nhưng lòng cô cảm thấy ấm áp.
Vô Hà ngẩng đầu lên, : "Được, cảm ơn ."
Duy Duy , nhanh chóng đến chỗ cửa sổ bán bánh mì, mua hai chiếc bánh mì nóng hổi, một chiếc cho Vô Hà, chiếc còn cho chính .
Khi Duy Duy còn nhỏ, chỉ một chiếc xe đạp cũ, nó là món quà quý giá. Anh : "Cái là mua cho cô học đấy."
Vô Hà mỉm : "Anh thật , sẽ đãi ."
Duy Duy : "Tốt, đợi cô đãi ."
Vô Hà thêm gì, cô chỉ c.ắ.n một miếng bánh mì hấp dẫn, lời nào.
Duy Duy thấy Vô Hà ăn ngấu nghiến, hỏi: "Chúng xem phim , ?"
Xem phim? Vô Hà đang mệt, cô : "Hôm nay ."
Duy Duy chỉ nghĩ Vô Hà đang mệt mỏi. Anh xem phim là việc , nhưng rủ ai cùng để cô chê, cô đang cái gì đây?
Vô Hà cô cố gắng ôn bài, nhưng cô trả lời câu hỏi của Duy Duy: " về nhà ."
Vô Hà: "Vâng." Duy Duy ngập ngừng thêm, nhưng cuối cùng mất.
Anh ở chỗ ngoặt, theo bóng dáng cô. Thúy Phương , cô cửa để chen . Cô thấy Duy Duy đó, cô : "Cô cảm ơn ?"
Duy Duy: "Không , cũng cần cô cảm ơn."
Không cần? Thúy Phương đang tìm cách gây hấn với Vô Hà, cô chỉ đó, thêm gì.
Vô Hà Duy Duy đang bận rộn, cùng cô. Cô đầu , thấy ai đang đó?
Vô Hà: "Duy Duy?"
Nói , cô mỉm .