Mấy năm nay theo hệ thống ăn dưa, nàng gặp qua ít loại đàn ông kỳ lạ, nào là thích mặc đồ khác giới, thích đàn ông, thích dùng bạo lực, sâu rượu, ma cờ bạc,… Các thể loại , quan văn võ trong triều cũng kha khá, cho nên nếu so sánh với họ, cái “ bất lực” cũng xem như còn chán.
mà khoan…
Cái vị bất lực là hoàng đế đó!!! Là phu quân danh nghĩa của nàng!
Nàng bắt đầu khiếp sợ:【 Chuyện quan trọng như bây giờ mới với tui? 】
Hệ thống:【 Vì bổn hệ thống cũng chỉ mới lấy thông tin mà thôi. 】
Yến Xu:【 Thế tui đây tiến cung quái gì??? Chẳng lẽ tui cô độc cả đời ??? 】
Hệ thống:【 Dù thì bà cũng chí tiến thủ , sống một thì sống một thôi. Cả đời qua nhanh lắm, nhắm mắt mở mắt là qua . 】
Yến Xu:【…】
Đây là lời mà con thể thốt ? Khó khăn lắm nàng mới một thể khỏe mạnh, chẳng lẽ vẫn cứ nhắm mắt mở mắt cho nó trôi qua lãng phí như thế?
Hệ thống:【 Biết còn đỡ hơn là . Mọi chuyện xong, kết cục định, bà cứ thong thả ha. 】
Yến Xu:【…】
Ăn dưa bao lâu nay, đây là đầu nàng ăn dưa dính tới , hơn nữa còn là loại dưa siêu to khổng lồ, quả thật khiến cho kịp trở tay, tâm thần hoảng hốt, chân tay luống cuống.
Thế cho nên nàng vốn định cầm chén lên uống một ngụm, ai ngờ nắm chắc, thế là chén ngã lăn xuống mặt đất, phát một tiếng keng giòn tan.
Lúc Thái Hậu còn tới, yến hội cũng bắt đầu, cho nên trong điện cũng khá là yên tĩnh, bởi tiếng vang khỏi thu hút sự chú ý của nhiều .
Những cô gái phía sôi nổi ghé mắt , đợi đến khi thấy cách trang điểm mờ nhạt hề độ tồn tại của nàng, thậm chí còn nổi bật bằng cung nữ của đám Chu quý phi và Lệ phi thì lập tức đánh mất cảnh giác, lục tục đầu về.
Chỉ Trương tài nhân chung bàn thấp giọng : “Còn mở tiệc mà Lý tỷ tỷ say ? sợ là bệ hạ cũng .”
Yến Xu mặc kệ nàng .
Bây giờ nàng hiểu vì hoàng đế đến hậu cung, thế thì con nó cũng !
Lúc nàng chỉ một loại thương cảm vì thấu thế sự.
Thay vì dùng thủ đoạn đấu tranh vì một mục tiêu khả năng thực hiện, quả nhiên từ bỏ sớm một chút vẫn sẽ hơn.
Cung nữ trong buổi tiệc đổi một chén mới cho nàng, hết thảy khôi phục như thường, ở chiếc ghế phía xa, Vũ Văn Lan cũng thu hồi ánh mắt.
So với các cô gái trang điểm hoa hòe lòe loẹt y như chim chóc, lồng đèn, chổi lông gà ở phía , cảm thấy con nhóc chân tay vụng về còn ưa hơn một chút.
Có điều vì nàng ngã chén ? Chẳng lẽ cũng là vì hấp dẫn sự chú ý của ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-5-tam-tu-cua-hoang-de-deu-don-len-nguoi-nang-2.html.]
Chỉ tiếc hai bên cách quá xa, cũng thể thấy tiếng lòng của nàng.
Không lâu , chỉ ngoài điện vang lên tiếng thông báo: “Thái Hậu giá lâm…”
Vũ Văn Lan dậy đón chào, phi tần cả điện cũng vội vàng hành lễ, trong điện đồng thanh vang lên một câu: “Cung nghênh Thái Hậu.”
Hai con chạm mặt ở giữa đại điện, Vũ Văn Lan dừng chân, kính trọng : “Cung nghênh mẫu hậu.”
Không thể , giọng của hùng hậu nhưng kém phần mát lạnh, tai thoải mái cực kỳ, hiếm khi ở gần như thế, Yến Xu chộp lấy cơ hội, len lén liếc mắt một cái, rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt .
Ôi chao…
Quả là hình rồng dáng phượng, sạch sẽ trang nghiêm, sáng trong như cây ngọc, rực rỡ chói lòa…
Bảy bảy bốn chín câu khen ngợi mà nàng tích cóp trong hai đời lập tức spam đầy trong não.
Lời đồn đúng là giả, thật đúng là mỹ nam!
mà đáng tiếc !
Yến Xu yên lặng thở dài, như mà thể dùng, quả thực là phí phạm của trời!
Vũ Văn Lan sững .
“Đẹp mà thể dùng”?
“Phí phạm của trời”?
Đây là ý gì?
Hắn nỗ lực tìm kiếm xuất xứ của tiếng lòng , phát hiện nó đến từ con nhóc chân tay vụng về ban nãy.
Lúc cách xa, thể thấy gương mặt của nàng, là thanh tú, mặt cũng bôi son phấn quá đậm.
“Ai gia tới trễ như , cũng chờ đến mức sốt ruột nhỉ?” Bên tai truyền đến tiếng của Thái Hậu.
Vũ Văn Lan lấy tinh thần, : “Mẫu hậu vất vả , mau đến ghế.”
【 Chậc, xem vì liệt dương? Là bẩm sinh là do thương dẫn tới? 】
Vũ Văn Lan dừng một nữa.
Lần rõ ràng, nha đầu dùng hai chữ “liệt dương”.