Bốn mắt , Yến Xu sợ đến mức suýt bay màu, theo bản năng gom kín phần vạt áo ngực: “Bệ hạ đến đây từ lúc nào ạ?”
Vũ Văn Lan thoáng qua nàng, : “Trẫm chỉ mới đến thôi.”
Ừm ừm, tóc mai ướt, hai má ửng hồng, da như mỡ đông, quả là một hình ảnh vui tai vui mắt.
Có điều, nàng che n.g.ự.c cái gì?
Rõ ràng tối hôm qua hai ngay cả hôn cũng hôn .
Hắn chút vui, hỏi: “Sao nàng tắm gội sớm như ?”
Yến Xu : “Ban nãy thần chữ, cẩn thận bẩn xiêm y cho nên mới tắm rửa và đổi một bộ khác ạ.”
Vũ Văn Lan thuận theo hỏi: “Những tờ giấy bàn là do nàng ?”
Yến Xu thản nhiên gật đầu: “ , thần rảnh rỗi việc gì , cho nên quyết định thoại bản g.i.ế.c thời gian.” Nói xong, nàng còn hỏi : “Bệ hạ xem qua ạ? Không ngài thấy thần như thế nào?”
Vũ Văn Lan : “Hơi tầm thường.”
Tầm thường?
Yến Xu lập tức cảm thấy phục: “Chỗ nào là tầm thường, thần cả gan mời bệ hạ chỉ ạ.”
Vũ Văn Lan nhướng mày: “Loại cốt truyện bội ước lật lọng thường thấy mà, ?”
Yến Xu bĩu môi: “Là do thần còn xong đó chứ, bệ hạ chỉ mới nửa đầu mà thôi.”
“Ồ?” Vũ Văn Lan lập tức tò mò: “Thế nửa phần như thế nào?”
Yến Xu hắng giọng đáp: “Về hoa khôi phát hiện phụ lòng, cho nên nàng tự chuộc cho dấn con đường buôn bán, nhờ mua may bán đắt nên gia sản càng ngày càng lớn, còn tìm phu quân cho bản . Sau khi thành hôn, hai vợ chồng vẫn luôn tôn trọng lẫn , cùng với một con trai. Con trai họ đầu óc thông minh, từ nhỏ hiếu học, khi lớn lên tham gia khoa cử đỗ cao, một đường thông thuận trở thành rường cột của triều đình.”
“Mà tên thư sinh bởi vì vàng đỏ mà nhọ lòng son, suốt ngày nịnh nọt, bao chuyện ác, về sự việc bại lộ, rơi trong tay của con trai hoa khôi, thêm minh quân duy trì lẽ , cho nên thư sinh rốt cuộc cũng chịu quả báo, biếm dân thường. Hoa khôi thì ung dung sống qua ngày, cùng chồng ngao du khắp bốn bể.”
Vũ Văn Lan: “…”
là… cũng mới lạ đấy.
Có điều… Hắn suy nghĩ trong chốc lát mới mở miệng : “ dựa theo luật pháp của triều đại, con của thương nhân thể tham gia khoa cử mà.”
Yến Xu thiếu điều trợn trắng mắt : “Đây là hư cấu thôi ạ.”
Vũ Văn Lan hiểu lắm: “Hư cấu là cái gì?”
Yến Xu đáp: “Hư cấu là một thế giới bịa đặt mà thôi, là thế giới thật, cốt truyện và nhân vật cũng là hư cấu hết đấy ạ.”
Hư cấu?
Vũ Văn Lan hỏi: “Sao đột nhiên nàng những chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-32-truyen-18-3.html.]
Yến Xu vội tìm cớ: “Trước đây thần qua thoại bản, bây giờ nhân lúc nhàn rỗi tìm chuyện g.i.ế.c thời gian, cho nên mới thử bắt tay ạ.”
Vũ Văn Lan tiếp tục thử: “Thế tên thư sinh trong câu chuyện của nàng nguyên hình ?”
Nguyên hình?
Yến Xu thầm nghĩ đúng là đấy, nhưng tuyệt đối thể để ngươi nhận , nếu để ngươi đây là Đại học sĩ Ngụy Như Chương của lầu Văn Hoa thì xong phim luôn.
Trong lòng nghĩ thế, nhưng ngoài miệng nàng : “Không bệ hạ cũng qua loại cốt truyện đại , đây khi thần còn ở quê hương kể qua chuyện như , cho nên lấy biên soạn một ít.”
Quả nhiên là Ngụy Như Chương.
Vũ Văn Lan ngầm hiểu, chuyển ánh mắt sang quyển 《 Tướng Quân Nhiệt Huyết Và Quả Phụ Xinh Đẹp 》, bảo: “Trẫm xem quyển thử.”
Nào mới dứt lời, nàng chạy véo đây cầm hết đống bản thảo lên, hoảng loạn : “Quyển … bệ hạ tạm thời đừng xem ạ.”
Vũ Văn Lan sửng sốt: “Vì ?”
Yến Xu lắp bắp: “Do… do quyển thần còn xong.”
Vũ Văn Lan nhướng mày: “ quyển ban nãy cũng xong mà, ?”
Dứt lời, vẫn duỗi tay cầm lấy.
Yến Xu vội vàng né tránh, tìm cớ bảo: “Không ạ, câu chuyện thích hợp để bệ hạ xem, nó dành cho phụ nữ xem thôi ạ.”
Má ơi! Quyển là truyện 18+ đấy, lỡ xem xong kích thích thì bây giờ?
Vũ Văn Lan: “???”
—
Tác giả lời :
Vị hoàng đế nào đó: Càng càng xem, khụ khụ.
Yến Xu: ….Chẳng lẽ đây là kiểu “cùi bắp mà cứ thích chơi” (2) trong truyền thuyết?
Vị hoàng đế nào đó: ???
—
Chú thích:
1. Xút: Chính là NaOH đó, cứ lên google tìm hiểu thêm ha.
2. Cùi bắp mà cứ thích chơi: Thường dùng trong lĩnh vực game, chỉ kiểu giỏi chơi một game nào đó nhưng vẫn cứ đam mê chơi, đương nhiên vẫn thể hiểu rộng hơn là “trình độ mà cứ thích ”.