Thật đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.
Lúc Yến Xu mới tắm xong cho nên chỉ mặc áo ngủ, ngay cả tóc cũng kịp chải, chỉ thể vội vàng đến cửa hành lễ: “Thần cung nghênh bệ hạ.”
Nói chứ, tuy rằng gặp mặt qua vài , nhưng đây là đầu tiên nàng công khai cung nghênh , cho nên Yến Xu ít nhiều vài phần quen.
Ngược , Vũ Văn Lan khá là tự nhiên, rũ mắt đánh giá nàng một phen: “Nàng mới tắm gội ?”
Trong nháy mắt, cảnh tượng thấy nóc nhà đột nhiên hiện trong đầu .
Yến Xu – cái gì cũng – thành thật đáp: “Xin bệ hạ thứ cho thần vì kịp chỉnh trang dung nhan ạ.”
【 Sao ngươi lựa đúng thời điểm dữ ! 】
Vũ Văn Lan gật đầu: “Xem Trẫm tới đúng lúc.”
Yến Xu: “???”
Cái gì gọi là “tới đúng lúc”?
Lại thấy bước trong điện hai bước, giường chăn trải , bảo: “Vậy nghỉ ngơi thôi.”
Yến Xu: “… Vâng?”
Nghỉ… nghỉ ngơi gì cơ?
Trong lúc hiểu đầu cua tai nheo gì, thái giám ngự tiền Phú Hải đáp một tiếng, đó ôm phất trần cúi đầu lui xuống.
Nhẫn Đông cũng lấy tinh thần theo ông ngoài, khi còn đỏ mặt liếc nàng một cái.
Trong nháy mắt, trong điện chỉ còn hai là nàng và hoàng đế.
Yến Xu thể tin về phía nào đó: “Đêm nay bệ hạ nghỉ ở đây ạ?”
Vũ Văn Lan nhàn nhã liếc nàng một cái: “Chứ nàng cho rằng Trẫm đây để gì?”
Yến Xu: “…”
Thẳng thừng như luôn ?
Cứ… cứ mà ngủ chung hả???
Trong lúc còn đang bối rối, đàn ông về phía nàng, nhướng mày : “Còn mau tới đây hầu hạ Trẫm cởi áo?”
Yến Xu: “???”
Còn cởi áo?
Đương nhiên, nàng là hậu phi, cho nên chuyện cũng xem như là bổn phận của nàng.
Nàng chỉ đành tiến lên hầu hạ cởi áo.
Kỹ năng nàng học từ lúc mới cung, ngờ đến hôm nay cuối cùng cũng phát huy tác dụng.
Tối nay Vũ Văn Lan mặc thường phục, so với triều phục phức tạp, nó xem như đơn giản hơn nhiều. Yến Xu tháo mão, cởi đai lưng, đó cởi đến áo ngoài, chỉ trong chốc lát còn mỗi lớp áo trong.
Cách một lớp áo, nàng vẫn thể mơ hồ dáng cực của , vai rộng eo thon, vóc thon dài, mùi Long Tiên Hương nhàn nhạt thể thấm chóp mũi, thật thì khá là dễ ngửi.
mà hiện tại Yến Xu vẫn vài phần gượng gạo, cho nên tâm tình nào thưởng thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-21-chua-benh-cho-hoang-de-1.html.]
Kế đó, thấy đối phương vô cùng tự nhiên mà về phía mép giường, đó còn quên đầu hỏi nàng: “Còn mau nhanh chân lên giường, chẳng lẽ cảm lạnh ?”
Yến Xu: “…”
Giữa buổi đêm, đế vương tinh lực tràn đầy cùng với mỹ nhân mới tắm xong, cảnh vốn nên mang cảm giác ái , chỉ tiếc…
Yến Xu cạn lời, bởi vì là một đàn ông bình thường.
Ha hả, bắt nàng bia đỡ đạn thôi mà cũng cần diễn thật như !
Vũ Văn Lan: “???”
Dạo gần đây, tôn nghiêm quân vương của cứ con nhóc giẫm đạp nhiều , thể , cũng nhờ thế mà sự nhẫn nại của hơn nhiều, dù nàng lén nhưng cũng còn cảm giác g.i.ế.c nữa.
Có điều, hề ý bắt nàng bia đỡ cho gì cả.
Những thử nào thành công, cứ luôn đụng các tình huống ngoài ý , hơn nữa bởi vì lén lút cho nên thời gian ở chung quá ngắn ngủi, bởi tối hôm qua cũng thuận theo tình thế tấn chức cho nàng, nhờ đó mới thể quang minh chính đại thăm dò suy nghĩ thật trong lòng nàng.
Đương nhiên, thời gian ở chung cũng dài hơn một chút mới .
Tốt nhất là hai bên cùng chung chăn gối suốt một đêm.
những thứ thể ngoài, cho nên chỉ thể vờ một cách bình thản: “Nàng là phi tử của Trẫm, cùng chung chăn gối với Trẫm là chuyện đúng với lẽ trời đất xưa nay ?”
Dứt lời, lập tức xốc chăn lên chui .
Yến Xu cứng họng .
Gì trời? Lại còn đúng với lẽ trời đất xưa nay?
Sao ba năm đầu ngươi nhớ tới đám phi tử của ngươi ?
Vũ Văn Lan tiếp tục nàng: “Còn ngượng ngùng cái gì, chẳng lẽ Trẫm ôm nàng lên?”
Yến Xu chỉ thể : “Thần dám.”
Nếu đường lui, nàng quyết định mặc cho phận:【 Bia thì bia ! Dù kẻ bình thường là , để xem ngươi thể gì ? 】
Nghĩ như thế, nàng cũng lập tức bò lên giường.
Vũ Văn Lan: “…”
Con nhóc , thế mà dám coi khinh !
Đang bừng bừng lửa giận, nàng : “Thói quen khi ngủ của thần lắm, nếu nửa đêm đánh thức ngài thì cũng mong bệ hạ thứ tội.”
Dứt câu, nàng xốc chăn lên chui .
Bởi vì trong điện khá ấm áp, cho nên giường chỉ phủ một cái chăn gấm to rộng, chuyện cũng nghĩa là, đêm nay hai nhất định chung một ổ chăn.
Vũ Văn Lan chỉ cảm thấy một làn gió thơm ập mặt, mang theo chút ấm áp của thiếu nữ, điều gợi lên ký ức về đêm hôm đó khi đang nấp nóc nhà.
Lại nghĩ tới tiếng lòng ban nãy của nàng ——
Xem thể gì nàng?
Mang theo cảm giác phức tạp xen lẫn một chút vui, duỗi tay kéo nàng trong ngực.