Yến Xu xuyên tới từ tương lai, thể đời của nàng lắm, từ nhỏ uống thuốc đến lớn, cái thể ăn, cái cũng thể ăn nốt, miễn cưỡng chống cự đến tuổi hoa phơi phới, nhưng cuối cùng vẫn c.h.ế.t vì ốm đau tra tấn.
Đời tuy xuyên đến cổ đại, nhưng một thể hảo thoải mái ăn uống như thế là nàng mang ơn lắm .
Còn nữa, khi cung, nàng còn một cái hệ thống ăn dưa, thường xuyên ăn dưa tươi hảo hạng, các loại bí mật, tình sử hậu cung,… đều nhiều kể xiết, quá là sung sướng luôn.
Ngay lúc , âm thanh của hệ thống xuất hiện trong đầu nàng:【 Bà ơi, dưa mới đây, thế tử của Lâm Võ Hầu con ruột của ông . 】
Yến Xu thiếu chút nữa sặc cháo lạp bát:【 Có việc nữa hả? 】
Toàn kinh thành đều Lâm Võ Hầu chỉ một con trai, bình thường nâng như trứng hứng như hoa, thế mà con ruột của ?
…
Ăn cơm trưa xong, gió lạnh bên ngoài càng thêm ác liệt.
Yến Xu đang ăn dưa lớn của phủ Lâm Võ Hầu thì ngoài cửa hỏi: “Lý mỹ nhân ở đây ?”
Giọng , đúng là Trương tài nhân mà ban nãy Nhẫn Đông nhắc tới.
Địa vị của Yến Xu thấp, cho nên các phi tần khác đều khinh thường để ý tới nàng, mà nàng cũng tiếp cận những khác. Còn vị Trương tài nhân khác, tuy nàng là phi tần địa vị thấp nhất trong cung nhưng đến tìm địa vị thứ hai từ đếm lên là nàng, chỉ để tìm chút độ tồn tại cho bản .
Người đến tận cửa, tránh cũng , cho nên Yến Xu bảo Nhẫn Đông mở cửa.
Quả nhiên tới là Trương tài nhân, nàng bước trong phòng, chào hỏi nàng: “Lý tỷ tỷ dùng cơm xong nhỉ, rảnh rỗi việc gì nên đến nơi trò chuyện cùng tỷ tỷ trong chốc lát.”
Yến Xu lễ phép : “Mau đây , bên ngoài lạnh lắm đúng ?”
“Cũng đến nỗi, mặc xiêm y dày, cho nên cũng cảm thấy lạnh.”
Trương tài nhân tủm tỉm, chậm rãi cởi chiếc áo choàng gấm thêu hoa văn chìm thấy là hàng xa xỉ , đó còn cố ý sửa sửa phần lông chồn trắng phau vành nón mới chậm rãi xuống ghế, hỏi: “Đêm nay tiệc tiễn đưa năm cũ, bệ hạ cũng sẽ tham dự, tỷ tỷ chuẩn hết ?”
Trong lúc chuyện, chiếc trâm bằng vàng khắc hình hoa mai cài bên tóc nàng run run, nắng chiều hắt lên chúng nó, ánh sáng phản xạ chói lòa hoa cả mắt.
Nhẫn Đông nén giận trong lòng, ả Trương tài nhân mặc áo choàng và trang sức mới đây, rõ ràng là ý chê chủ tử nhà nghèo nàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-phi-cua-tram-chi-muon-an-dua/chuong-2-co-dua-sieu-to-cua-hoang-de-2.html.]
Nào Yến Xu đột nhiên nhíu mày, nàng mỏi mệt đỡ trán, còn vội che miệng ho khan hai tiếng, bày bộ dáng suy yếu : “Thật khéo, hôm qua cảm lạnh, cho nên hôm nay khỏe trong , chỉ sợ là tối nay thể .”
Nhẫn Đông: “???”
Không thoải mái? Thế ban nãy là ai một ăn hết một chén cơm với hai chén cháo nóng?
Ánh mắt Trương tài nhân lập tức sáng lên, nhưng nàng nỗ lực che giấu: “Thật tiếc quá, đây là cơ hội hiếm để chiêm ngưỡng dung nhan của bệ hạ. Ta còn đang nghĩ nếu tỷ tỷ trang sức, còn thể cho tỷ tỷ mượn vài món nữa kìa!”
Yến Xu che miệng ho khan hai tiếng: “Cảm ơn ý của , chỉ sợ là dùng .”
Có lẽ là sợ lây bệnh, Trương tài nhân vội vàng dậy: “Vậy tỷ tỷ hãy nghỉ ngơi cho khỏe, đây quấy rầy tỷ nữa.”
Dứt lời, nàng khoác chiếc áo choàng lông chồn xong lên, dẫn theo cung nữ ngoài.
Trong phòng an tĩnh, Nhẫn Đông đau đớn về phía Yến Xu: “Ngài thấy đêm nay bệ hạ sẽ dự tiệc ? Rõ ràng là cơ hội , ngài giả bệnh cái gì?”
Yến Xu thèm để ý: “Có thì cũng xếp hạng cuối mà thôi, ở giữa còn cách mười mấy , bệ hạ xem khác còn thể xem hết, thể thấy ?”
Thay vì tranh sủng với đám phi tần nhàm chán đó, còn bằng nàng ở trong phòng tiếp tục ăn dưa, ban nãy chỉ mới nửa đoạn đầu trong tình sử của Lâm Võ Hầu phu nhân thôi, đang khúc gay cấn!
Nhẫn Đông : “Ngài chính là hy vọng của bá tánh huyện An Đức của chúng ! Huyện của chúng mãi mới một vị nương nương, ngài thể chí tiến thủ, tùy tiện sa ngã như ?”
Yến Xu: “…”
Nàng chỉ một con cá mặn vui vẻ, thật sự là gánh nổi xiềng xích đạo đức nặng nề như , hiểu hông?
mà chờ nàng chuyện, tiểu cung nữ Liên Tâm đột nhiên : “Thưa mỹ nhân, ban nãy chỉ thị từ cung của Thái Hậu, đêm nay bệ hạ đích tới, cho mời các vị nương nương đến tham dự tiệc tiễn đưa năm cũ ở điện Nhu Nghi.”
Yến Xu: “…”
Xong luôn, giờ lười biếng cũng lười biếng .