Trong lòng  đang cảm thán tướng quân là  , liền  thấy một tiếng chói tai——
"Lục lang! Lục lang cứu !"
Ta  đầu  , chỉ thấy một đội quan binh áp giải đám sơn phỉ mới  bắt   khổ dịch, bên trong nhảy  một nữ tử đeo mặt nạ, giãy giụa chạy về phía chúng .
Nàng  chạy  kêu: "Ta là thê tử của ! Đã  hôn thư ở nha môn ! Lục lang,   sơn phỉ bắt cóc, cuối cùng cũng gặp   !"
Trấn Quốc tướng quân thò đầu  xem náo nhiệt.
Ông ấy vẻ mặt chế giễu: "Tiểu tử, cô nương bên cạnh ngươi chẳng  thê tử của ngươi ? Đây  là ai?"
Lục Xuyên mặt  cảm xúc: "Dư nghiệt của Điền gia."
Trấn Quốc tướng quân phẩy tay, Dương Hỷ Nhi còn tưởng ông ấy đang gọi nàng   gần, nụ  bên môi còn  tắt,   ngã xuống .
Quan binh áp giải trực tiếp b.ắ.n nàng thành con nhím.
Trước sức mạnh tuyệt đối,  tâm tư nhỏ bé đều trở nên nực .
.............................
Trước khi rời , chúng  thuận tay lấy  hai con ngựa của Trấn Quốc tướng quân.
Hi hi, cuối cùng   phỉ một  nữa.
Chúng  trở về trấn Đào Nguyên, gặp  thẩm tử hàng xóm, giúp bà  xây  nhà cửa.
Mẹ   đợi  đến ngày thái bình,thẩm tử   một ngày   đột nhiên tỉnh táo ,  thể chấp nhận cha  và   c.h.ế.t trong nồi, chạy về nhà thắt cổ tự tử.
Phúc Uy tiêu cục dừng chân ở phương Bắc, chúng  đến đó bái phỏng.
Ông chủ tiêu cục   chúng   đó  sơn phỉ, tức đến mức râu tóc dựng ngược, Khúc nương tử ở bên cạnh  khúc khích: "Còn   điều tức giận hơn ,    sơn phỉ còn  thể mang theo thủ hạ  chiêu an ăn lương triều đình, tức sớm rồI chứ."
Dỗ dành ông chủ  , Khúc nương tử hỏi chúng : "Các ngươi   định  ?"
Chân trời góc bể.
Non cao nước dài.
Trư Kiến Sầu hiệp sĩ và Tú Hoa nương tử  tung hoành giang hồ !
Chính văn .
Ngoại truyện - Lục Xuyên
1
Năm  mười hai tuổi, gia đình  tịch biên gia sản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-noi-nguoi-khong-phai-anh-hung/chuong-17.html.]
Bọn họ  cha  tham ô ngân lượng cứu tế thiên tai, hại c.h.ế.t  nhiều .
Ta  tin.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Hôm  cha  còn dạy  đạo  ,  chính trực,  nhân nghĩa.
 chứng cứ bày   mắt,   thể  tin.
Cha  khi  bắt  còn ——
"Sơn nhi, cha  nhầm đường !"
Mẹ   thể chấp nhận,  theo cha  .
Trong một đêm, nhà tan cửa nát.
Quan phủ phái  đến bắt chúng   lưu đày,  ,   chúng  c.h.ế.t quá nhiều, bọn họ sẽ  để chúng  bình an đến nơi lưu đày.
Nhũ mẫu liều c.h.ế.t bảo vệ  chạy thoát khỏi đội ngũ lưu đày, bà  cầu xin  cố gắng sống tiếp.
 nhà   còn,   sống như thế nào đây?
Trước  lúc cha còn sống,   từng  lo lắng về tiền bạc, thức ăn.
Ta chỉ cần  cho  sách thánh hiền, nếu  tinh lực, còn  thể cùng vị tướng quân thế bá  học vài chiêu võ nghệ.
Hiện giờ Lục gia sụp đổ,  còn  bằng chó hoang ven đường.
Không  hộ tịch,   giấy thông hành,  chỉ  thể trốn trong núi giống như  rừng,  thấy thứ gì ăn  liền liều mạng nhét  miệng, còn  đề phòng lợn rừng sói rừng trong núi.
Cuối cùng,  thật sự sắp c.h.ế.t đói .
Dưới núi  qua một đoàn xe ngựa, bọn họ dừng  hạ trại, nhóm lửa nấu cơm,  đói quá nhịn   liền  trộm bánh của họ để ở một bên.
Đến khi  ấn ngã xuống đất  mới  rõ đây là một đoàn xe tiêu cục.
Ta bắt đầu liều mạng vì tiêu cục.
Ta đổi tên, gọi là Lục Xuyên.
Cha hy vọng  như núi, trở thành một nam tử hán đỉnh thiên lập địa.
 hiện tại  chỉ  như sông ngòi bò sát  mặt đất, cứ như  mà tái sinh.
Bọn họ   hành sự tàn nhẫn, gặp  kẻ cướp tiêu sẽ liều mạng c.h.é.m giết.
Kỳ thực trong lòng   mâu thuẫn.
Tuy rằng   sống, nhưng  thể  là quý trọng mạng sống, trong lòng nghĩ vạn nhất ngày nào đó c.h.ế.t trong tay sơn phỉ, cũng coi như  phụ sự tín nhiệm của tiêu đầu.
Cứ như ,  từ  học việc,  đến tiêu sư  trở thành tiêu đầu.