Cố Nghi cười hihi nói: “Trong điện đã đốt trầm hương, thần thiếp cởi áo choàng cho bệ hạ.”
Nhưng cô lại nhìn thấy Tiêu Diễn đang cười như không cười nhìn mình.
Cố Nghi sờ mặt mình: “Trên mặt thần thiếp có dính gì à?”
Tiêu Diễn cởi dải lụa màu đen quanh cổ, đưa áo choàng cho Cao Quý công công đang theo sát phía sau như hình với bóng.
Hai tay đang đưa ra của Cố Nghi chỉ đón lấy được nỗi cô đơn.
Hôm nay Tiêu Diễn có gì đó không ổn à?
Cố Nghi rút tay lại, cười khan: “Thần thiếp đã sai người chuẩn bị bánh quy, bệ hạ có muốn nếm thử không?”
Tiêu Diễn vén áo bào ngồi xuống chiếc bàn vuông, rót cho mình một ly rượu.
Có vẻ như thật sự không ổn rồi…
Cố Nghi quay đầu lại nhìn Cao công công với ánh mắt dò xét, mà Cao công công nhìn cô với vẻ mặt “cô tự cầu may cho mình đi” rồi hạ mắt xuống
Mình… đã làm gì sai đâu chứ…
Rõ ràng là mình… chưa làm gì cả mà…
Cố Nghi cười nhe răng, chậm rãi đi tới bàn vuông gỗ hoa lê màu vàng ngồi xuống.
“Trẫm đã bảo nàng ngồi chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Diễn vang vọng trong Tầm Tuyết điện, tất cả cung nhân đứng im lặng xung quanh đều nín thở.
Cố Quý nhân chọc giận bệ hạ rồi!
Cố Nghi cảm giác sau ót lạnh lẽo, lập tức đứng lên, khụy gối nói: “Thần thiếp biết sai rồi, bệ hệ thứ tội!”
Rốt cuộc thì mình đã làm gì sai cơ chứ!
Trong điện yên tĩnh như ngôi mộ hoang, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Cao Quý công công nháy mắt, cung nhân lần lượt đi ra, lặng lẽ rút lui.
Đào Giáp buồn bã liếc nhìn Cố Nghi, sau đó miễn cưỡng rời khỏi điện.
Cố Nghi vẫn ở tư thế nửa ngồi xổm, hai chân có chút tê dại.
Tiêu Diễn ngước mắt lên, thấy cô mới chỉ khuỵu người được có một lúc, thân trên đã hơi lắc lư rồi.
Đó là bởi vì khuỵu người quá ít nên không biết tôn ti, không trân trọng ơn vua, chỉ học những thủ đoạn lộng quyền không chính đáng trong hậu cung…
Cố Nghi mạnh dạn ngẩng đầu nhìn Tiêu Diễn: “Bệ hạ, chân thần thiếp tê rồi!”
Kiêu ngạo vì được ưu ái.
Tiêu Diễn mặt không biểu cảm, nói: “Đứng lên đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-66-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cố Nghi đứng thẳng lên, ngón trỏ lúng túng chạm vào má: “Thần thiếp ngu ngốc, không biết mình đã sai ở đâu. Mong bệ hạ nói rõ cho thần thiếp biết, thần thiếp sẽ sửa đổi và tự mình kiểm điểm!”
Tiêu Diễn nhìn thấy trong mắt cô có hơi mờ mịt, dáng vẻ đáng thương nhìn hắn, nhưng lại không biết trong lời nói của cô có mấy phần là thật, mấy phần là giả.
Hắn trầm giọng nói: “Tại sao nàng lại tìm cung nữ của Cung Tiệp dư đến đây… Là muốn mưu cầu ân sủng giống Cung thị…” Hắn chăm chú nhìn Cố Nghi: “Nàng nghĩ… Trẫm là loại người gì?”
Cố Nghi sửng sốt, không ngờ hắn đã gặp Triệu Uyển.
Quả nhiên là hào quang của nhân vật chính mà ở đâu cũng có thể gặp được!
Cô thật sự không cố ý để họ tình cờ gặp nhau tối nay!
Mê Truyện Dịch
“Thần thiếp không có suy nghĩ như vậy!” Cố Nghi kiên quyết nói: “Thần thiếp chỉ thấy cung nữ này xuất thân từ Ti chế ti, kỹ năng thêu thùa rất giỏi, nên mới đặc biệt ra lệnh cho cô ấy đến để thêu khăn tay…” Cố Nghi nâng mắt lên nhìn Tiêu Diễn vẫn đang nhìn với khuôn mặt lạnh lùng, thấp giọng nói: “Thần thiếp thêu một chiếc khăn lụa cho bệ hạ, đã thêu hai ba ngày, nhưng… bức thêu đó…”
Tiêu Diễn: “Bức thêu đó thế nào?”
Cố Nghi nghiến răng: “Bức thêu đó… thật sự rất khó coi, cho nên thần thiếp muốn tìm một cung nữ có tay nghề thêu thùa tốt để giúp đỡ…”
Tiêu Diễn: “Khăn lụa nàng thêu đâu?”
Cố Nghi lấy chiếc khăn lụa trong n.g.ự.c ra, dùng hai tay dâng lên.
Tiêu Diễn cầm lấy, nhìn đôi bướm sặc sỡ đang bay lượn trên chiếc khăn lụa, sống động như thật.
Đây là đang gạt hắn à?
Hắn đang định trách phạt thì tay vừa động, lúc này mới nhận thấy bên dưới con bướm sặc sỡ còn thêu một bông… hoa?
Hoa đỏ… lá xanh…
Thật sự rất khó coi.
Sắc mặt Tiêu Diễn lúc này mới đỡ hơn: “Trẫm chưa từng nhìn thấy bức thêu nào xấu như vậy… Cố Nghi, lúc đầu nàng làm cách nào để được chọn tiến cung làm tú nữ vậy?”
Cố Nghi không biết mình được chọn như thế nào, nhưng chuyện đã đến nước này, cô chỉ có thể mặt dày nói: “Thần thiếp đoán… chắc là dựa vào ngoại hình của mình nên được chọn.”
Tiêu Diễn: …
Cơn tức giận không thể giải thích được đè nén trong n.g.ự.c hắn hơi tiêu tan, nhưng vẫn đè nặng lên trái tim hắn.
Gió đêm nhẹ nhàng lướt gõ vào cửa sổ, phát ra âm thanh lạch cạch.
Cửa sổ bị thổi tung tạo ra một khe hở nhỏ.
Gió lạnh ùa vào làm tăng thêm cái lạnh trong phòng.
Tiêu Diễn nhìn chằm chằm khuôn mặt hơi hoảng hốt của Cố Nghi, chậm rãi nói: “Nàng… không thể vì được sủng ái mà kiêu ngạo được.”
Cố Nghi đang định chứng minh mình vô tội thì thấy Tiêu Diễn lại nâng cốc lên uống một ly rượu khác, bên tai truyền đến giọng nói gần như vô tình của hắn.
“Cung Chính Hải đang giữ chức vụ Hữu Thiêm Đô ngự sử, cấp bậc chính tứ phẩm, là đầu sỏ của phe phái mới, sau này sẽ có con đường làm quan thuận lợi. Trẫm… tuyệt đối sẽ không để nàng chèn ép Cung thị…”