Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 220: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 04:10:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy tấm màn lụa xanh khẽ lay động trước mắt, hắn từ từ thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi quay đầu sang nhìn người đang nằm cạnh mình.

Cố Nghi vẫn đang nằm yên ổn bên cạnh hắn, hơi thở đều đặn, hàng mi dài như chiếc quạt nhỏ khẽ rung, cô ngủ rất say.

Hắn vội vàng đưa tay chạm vào má cô, ấm áp và mềm mại.

Hắn lần theo đường viền cằm của cô, rồi chạm vào mạch đập, mạnh mẽ và ổn định.

Chỉ là một cơn ác mộng… Nhưng trái tim hắn lại nhói lên, những gì hắn thấy và cảm nhận trong giấc mơ như phủ kín tâm trí khiến hắn có cảm giác rằng tất cả đều là sự thật, đều là những điều mà hắn đã thực sự trải qua.

Cố Nghi đang ngủ chợt cảm thấy cổ mình ngứa ngáy, cô đưa tay gãi liền chạm phải những sợi tóc mềm mại.

Cô mơ màng mở mắt ra, thấy đầu của Tiêu Diễn tựa sát vào trán mình, còn tay hắn đặt lên n.g.ự.c trái của cô.

Cô không khỏi ngây ra một lúc.

Anh hai à, thể lực của anh có phải quá dồi dào rồi không? Không thấy mệt à…

“Hoàng thượng…” Cô cố gắng nhịn không ngáp: “Ngày mai phải dậy sớm, ngủ sớm đi thôi…”

Tiêu Diễn thấy Cố Nghi đã tỉnh, đôi mắt cô vẫn còn chút buồn ngủ, nhìn hắn đầy vẻ bất lực.

Mê Truyện Dịch

Hắn ôm chặt lấy eo cô, kéo cô vào lòng mình: “Ừ… mau ngủ đi…”

Cố Nghi đáp lại một tiếng, chỉnh lại tư thế ngủ, tựa đầu lên vai hắn. Mặc dù cảm thấy Tiêu Diễn lúc này có chút kỳ lạ, nhưng cô thực sự quá mệt mỏi, nên lại ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau khi thức dậy, bên cạnh cô vẫn ấm áp.

Cô mở mắt ra, Tiêu Diễn vẫn nằm trên giường, mỉm cười nhìn cô.

Cô dụi mắt, thấy ánh sáng trong phòng đã rất sáng: “Giờ là giờ nào rồi?”

“Vừa qua giờ Thìn.”

Cố Nghi liền trở mình ngồi dậy: “Hôm qua bệ hạ nói giờ Thìn phải ra ngoài mà?”

Tiêu Diễn lúc này mới đứng dậy: “Buổi chiều đi cũng không sao.”

Nghe thấy trong phòng có tiếng động, cung nhân chuẩn bị nước rửa mặt ngoài cửa lập tức bước vào.

Cố Nghi rửa mặt xong, ngạc nhiên phát hiện Tiêu Diễn vẫn ở trong phòng.

Hôm nay Tiêu Diễn thật sự kỳ lạ.

Thấy cô lộ vẻ khó hiểu, Tiêu Diễn bèn nói: “Hôm nay ta sẽ cùng nàng đi dạo quanh Dương Thành, ngày mai chúng ta phải khởi hành về kinh rồi…”

Cố Nghi gật đầu, không khỏi mỉm cười.

Dương Thành đang trong quá trình hồi phục, sau khi thành bị phá không lâu, dân chúng trong thành thấy kỷ luật quân đội nghiêm ngặt, không có tình trạng cướp bóc, liền dần dần mạnh dạn ra đường hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-220-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

Nguồn cung lương thực vẫn đảm bảo, nhưng trên gương mặt mọi người vẫn hiện rõ vẻ dè dặt cẩn trọng.

Cố Nghi đội mũ có rèm, theo Tiêu Diễn ra ngoài, suốt đường đi, cô luôn cảm thấy ánh mắt của Tiêu Diễn dường như cứ thi thoảng lại nhìn mình.

Cô càng cảm thấy kỳ lạ hơn.

Mãi cho đến khi hoàng hôn buông xuống, cả hai mới quay về phủ.

Tiêu Diễn thực sự đã ở bên cô suốt cả ngày.

Cố Nghi cười nói: “Thần thiếp biết bệ hạ bận trăm công ngàn việc, hôm nay đã dành cả ngày cho thần thiếp, thần thiếp thật sự thấy mình được sủng ái quá mức mà lấy làm kinh ngạc…”

Tiêu Diễn cười một tiếng, vén áo ngồi xuống, từ tốn nói: “Lần này về kinh, đi đường bộ sẽ chậm hơn đi đường thủy một chút. Sau khi về kinh… trẫm sẽ phong nàng làm Nhu tần…”

Nhu tần…

Cố Nghi nhất thời không phản ứng kịp.

Cô suy nghĩ một lát, mới nhận ra đây là nhảy liền hai cấp…

Cô mở miệng, hồi lâu mới cúi người tạ ơn: “Tạ ơn bệ hạ!”

Tiêu Diễn đưa tay lên: “Ngồi xuống đi…”

Trong lòng Cố Nghi ngạc nhiên, biết rõ điều này có chút phá vỡ bầu không khí, nhưng không thể không hỏi: “Vậy còn Uyển Tiệp dư? Bệ hạ cũng sẽ ban thưởng cho Uyển Tiệp dư chứ?”

Triệu Uyển đã thay hắn đỡ một nhát dao, theo như cốt truyện thì cô ấy cũng phải được thăng chức.

Tiêu Diễn trầm ngâm một lát, nhìn Cố Nghi rồi nói: “Triệu Uyển là con gái của Triệu Kiệt, vụ án của Triệu Kiệt có liên quan đến Tiêu Hoành, trẫm đương nhiên phải ban thưởng cho nàng ấy. Nàng ấy đã có công cứu giá, đáng lý ra phải được thưởng. Trẫm… sẽ phong nàng ấy làm Triệu phi…”

Cố Nghi ngẩn ra, không ngờ Tiêu Diễn lại giải thích chi tiết như vậy.

Triệu Uyển vốn dĩ đã là Tiệp dư, nhảy liền hai cấp lên làm phi là hợp lý.

Nếu cô ấy chỉ được phong làm tần, việc bản thân Cố Nghi nhảy liền hai cấp sẽ dễ gây chú ý.

Cố Nghi im lặng một lúc, rồi mới mỉm cười nói: “Bệ hạ nói đúng, thần thiếp hiểu rồi.”

Trong lòng Tiêu Diễn bỗng dâng lên vài phần phiền muộn, Cố Nghi tỏ ra quá hờ hững khiến hắn không hài lòng.

Mặc dù hắn đã giải thích rõ ràng, nhưng dường như cô thực sự không quan tâm.

Tiêu Diễn trấn tĩnh lại một lúc, rồi mới mỉm cười với cô: “Kỳ khảo mãn sắp đến, nếu Cố Trường Thông vào kinh, nàng được phong làm tần, cũng có thể gọi Cố phu nhân vào cung để mà chuyện trò…”

Trong lòng Cố Nghi khẽ động: “Tạ ơn bệ hạ…”

Bên tai lại nghe Tiêu Diễn hỏi: “Nhà nàng còn có huynh đệ hay tỷ muội nào không?”

Loading...