Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi! - Chương 110: Ái Khanh, Nàng Lừa Trẫm Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 03:48:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Trường Thông là người khéo léo, dù chỉ làm quan ở Phủ Châu hai năm nhưng rất được các hào phú nơi đây tin tưởng, cũng được xem là quan lại có tài.

Lần này đi xuống phía Nam, hoàng đế ghé Phủ Châu trước là để kiểm tra biện pháp cải cách thuế mới, việc đưa Cố Nghi theo cũng là để khen thưởng công lao của nhà họ Cố.

Đến kỳ sát hạch ba năm vào năm sau, nếu mọi việc thuận lợi thì việc Cố Trường Thông tiến kinh cũng không phải là chuyện xa vời.

Tin tức về việc đi theo hoàng đế nam tuần truyền đến, Thái Vi điện lập tức bị bao phủ trong một bầu không khí u ám.

Cung Quý nhân chỉ trong một đêm đã từ cấp bậc Tiệp dư bị giáng xuống Quý nhân. Trong lòng cô ta vốn đã ngầm hận Triệu Uyển, nay lại nghe tin Triệu Uyển sẽ theo hầu giá, trong lòng chẳng khác nào rơi vào chảo dầu sôi, lửa b.ắ.n tung tóe, phát ra tiếng xèo xèo!

Cô ta thật sự rất không cam tâm!

Xuân Nha thấy chủ nhân tức giận đến nỗi mặt mày trắng bệch, vội vàng dâng lên một chén trà hoa quả: “Chủ tử đừng làm tổn hại sức khỏe, uống ngụm trà cho nhuận giọng.”

Cung Quý nhân uống một ngụm trà nóng, nhưng vẫn không thể bình tĩnh lại: “Theo ta đến Lạc Anh cung bái kiến Đức phi nương nương.”

Tối qua, cô ta đã nhận ra Đức phi không thích Triệu Uyển. Lần đi nam tuần này có lẽ sẽ có cơ hội xoay chuyển tình thế.

Tại Lạc Anh cung, Đức phi nghe tin về danh sách những người theo hầu giá trong chuyến đi nam tuần xong thì tức giận đến mức ném vỡ hai cái chén sứ. Các cung nữ hầu hạ trong điện đều không dám thở mạnh.

“Hà Lạc điện… Ha ha…”

Cô ta từng nghĩ hoàng đế chẳng qua là không thích những chuyện phong hoa tuyết nguyệt, lại còn kiêng nể gia tộc họ Liễu của cô ta. Vì thế, cô ta thường tự an ủi mình rằng trong lòng hoàng đế vẫn còn có mình. Nhưng giờ đây, dường như sự thật là hắn… thật sự không thích cô ta chút nào…

Đức phi trong cơn tức giận đã ném đồ đạc loạn xạ, tiếng ngọc vàng rơi xuống đất, ngay cả khi đứng ngoài hành lang của Lạc Anh cung cũng có thể nghe rõ mồn một.

Xuân Nha ghé tai nói nhỏ với Cung Quý nhân: “Quý nhân, hình như nương nương đang nổi giận…”

Thì phải nổi giận mới được chứ…

Cung Quý nhân khẽ nhếch môi cười, Đức phi không giống như bọn họ. Trước giờ điều Đức phi ganh tỵ chưa bao giờ là quyền lực cả.

Cung Quý nhân đứng trong hành lang chờ đợi hồi lâu, cuối cùng mới thấy một cung nữ mặc áo hồng từ trong Lạc Anh cung bước ra: “Nương nương mời Quý nhân vào điện.”

Cung Quý nhân chỉnh lại xiêm y, từ tốn bước vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-110-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]

“Vấn an nương nương.”

Đức phi thấy người đến, nghĩ đến việc cô ta cũng là kẻ bại dưới tay Hà Lạc điện, liền lạnh giọng hỏi: “Cung Quý nhân hôm nay sao lại có nhã hứng đến Lạc Anh cung thế?”

Cung Quý nhân nghe giọng điệu chế giễu của cô ta, không nhanh không chậm nói: “Thiếp thân có lỗi, lẽ ra phải thường xuyên đến Lạc Anh cung thỉnh an nương nương.”

Mê Truyện Dịch

Đức phi hừ lạnh một tiếng, không đáp.

Cung Quý nhân lại nói: “Hoàng thượng sắp đi nam tuần, thiếp thân đặc biệt đến đây để san sẻ ưu phiền với nương nương…”

Đức phi nhíu chặt đôi mày liễu: “Ngươi đến để san sẻ ưu phiền với bổn cung ư… Ngươi còn khó giữ nổi bản thân, sao dám nói san sẻ ưu phiền với bổn cung chứ, đúng là trò cười!”

Cung Quý nhân nghe vậy không hề tức giận, từ tốn đáp: “Thiếp thân nguyện tận sức hầu hạ nương nương, chỉ mong được nương nương che chở.”

Đức phi tỉ mỉ quan sát Cung Quý nhân một lúc. Đây là muốn báo thù mối hận đêm qua? Dù có cam lòng làm tay sai cho cô ta thì cũng là để rửa hận, báo thù thôi ư?

Đức phi khẽ cười một tiếng: “Cô muốn làm gì thì bổn cung không rõ. Nhưng nếu cô làm bổn cung hài lòng thì tất nhiên sẽ được bổn cung che chở.”

Cung Quý nhân trong lòng yên tâm, cúi người hành lễ: “Nếu vậy thì thiếp thân xin cáo lui trước.” Đức phi khẽ gật đầu, cứ để mặc cô ta vậy!

Trời dần tối, mùa đông lại thêm lạnh buốt, những hạt tuyết nhỏ li ti bắt đầu rơi xuống.

Tú Hà cầm dù bằng giấy dầu đi sau Triệu Uyển, miệng khuyên: “Quý nhân đi chậm một chút, ngoài trời tuyết rơi, đường đá trơn trượt, cẩn thận mới được.”

Triệu Uyển vẫn không đi chậm lại, cô ấy phải nhanh chóng đến Thái y viện trước khi Y chính hết giờ trực.

Vội vã đi cả đoạn đường, cánh cửa sơn đỏ của Thái Y viện lờ mờ hiện ra. Tú Hà tròn mắt, nhìn thấy một người từ chỗ ánh đèn mờ bước ra, liền gọi: “Đào Giáp tỷ tỷ.”

Triệu Uyển nhìn kỹ, người bước ra từ cổng Thái Y viện quả nhiên là Đào Giáp, người hầu bên cạnh Cố Tiệp dư.

Đào Giáp chắp hai tay thu vào tay áo rộng, cúi người hành lễ: “Vấn an Triệu Quý nhân.”

Triệu Uyển nói: “Đứng lên đi.” Rồi hỏi: “Ngươi đến Thái Y viện làm gì, chẳng lẽ vết thương của Tiệp dư chưa khỏi?”

Đào Giáp lắc đầu: “Quý nhân đừng lo, vết thương của Tiệp dư đã ổn rồi. Nô tì đến đây là để lấy một ít thảo dược an thần giúp ngủ ngon. Trên đường nam tuần, e là Tiệp dư sẽ khó ngủ.”

Loading...