AI CÓ THỂ LÀM THẾ THÂN GIỎI NHƯ TA? - 14

Cập nhật lúc: 2025-09-10 12:27:16
Lượt xem: 4,112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, gặp Phó Vọng Chi.

 

Mấy năm gặp, vẫn một bạch y, phong thần tuấn lãng như tiên nhân.

 

Ta chảy nước miếng thầm, nhưng nhớ thành , liền nuốt ngược .

 

Một đám nâng chén cạn ly, mấy lượt xong đều ngà ngà men say.

 

Phó Vọng Chi giáng hạ thế, tới kính rượu .

Ta cũng mỉm chúc mừng :

 

"Đại nhân thành nhỉ? Nương t.ử là tiểu thư nhà nào? Có hạnh phúc ?"

 

Phó Vọng Chi mặt đỏ bừng, vẻ ấm ức, ợ một cái, vẻ mặt đáng thương:

 

"Ta thành ... nàng còn chịu ngủ với ?"

 

Ta lắc đầu, cũng hùa theo mà ợ một tiếng.

 

"Không . Ta giờ là tiền, cái chuyện nữa."

 

Phó Vọng Chi càng uất ức, thừa lúc khác chú ý, lén nắm lấy tay :

 

"Sao nàng nhẫn tâm như ... Bao năm nay nàng về, những cửa hàng đó vẫn giúp nàng giữ kỹ lắm, kiếm bao nhiêu bạc đều để dành... chỉ chờ nàng mà tiêu thôi..."

 

Giữa ngày đông rét mướt, trong cung đốt long địa, tuyết than lách tách trong lò, bếp lửa đốt nhánh đông thanh, khói hương lượn lờ, khiến khung cảnh lúc càng thêm yên ả.

 

"Giữ cho gì? Ta để khế ước, tức là tặng ngài .

Ngài cũng đó, nhà giàu lắm, chẳng thiếu mấy đồng bạc lẻ ."

 

Phó Vọng Chi hít hít mũi, suýt thì rơi lệ.

 

"Sao nàng nhẫn tâm chứ… chẳng lẽ nàng nhớ chút nào ?

Nàng nhớ nàng đến thế nào

Nàng , chẳng để chút lưu luyến,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-co-the-lam-the-than-gioi-nhu-ta/14.html.]

Ta lục tung cả kho, chỉ còn mỗi cái bình hoa nàng từng tặng…

Đêm nào cũng ôm nó ngủ…

Mùa hè thì đỡ, nhưng mùa đông lạnh quá, ôm một hồi lạnh tỉnh…

Từ khi nàng, quen ôm nàng mà ngủ,

Không nàng, thật sự ngủ nổi…"

 

Ta ợ một tiếng.

Tuy say, nhưng vẫn tỉnh táo.

 

, giờ tiền mà.

 

"Này… ngài đang để ý tài sản của đấy chứ?"

 

Phó Vọng Chi ợ một cái dài, nghiêm túc mặt :

 

"Ta thể khế ước cho nàng —

Tài sản của nàng, một xu cũng đụng tới.

Ta chỉ con nàng.

Dù bổng lộc của chẳng nhiều,

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

thể tiết kiệm, sống tằn tiện, vẫn đủ để nuôi nàng!"

 

"Thế còn Giang Liên? Bao năm nay, ngài thu nàng về ?"

 

Phó Vọng Chi kéo tay , chỉ về phía một thị vệ canh cổng ở xa:

 

"Thấy ?

Mùa hè năm , và nàng thành ."

 

"Vậy… còn khác thì ? Trong nhà ngài tiểu ?"

 

"Nàng theo về xem chẳng sẽ rõ ư?

Đi thôi, tuyết dày trơn trượt, để cõng nàng mà chầm chậm…"

 

-HẾT-

 

Loading...