AI CÓ THỂ LÀM THẾ THÂN GIỎI NHƯ TA? - 13
Cập nhật lúc: 2025-09-10 12:27:02
Lượt xem: 5,073
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù lúc đó "thoải mái", vẫn đồng ý.
Mẫu từng dặn dò đúng:
“Ta thà tin là Tần Thủy Hoàng chuyển thế, cũng bao giờ tin đời nam nhân thật sự.”
Cho dù hiện giờ đối xử với tệ, nhưng ai trong lòng đang nhắm tài sản kếch xù của ?
Trước tiền tài, tuyệt đối mảy may sai sót.
Thế nên, từ chối hết đến khác.
— rời khỏi tướng phủ.
Nói thật, thích cuộc sống hiện tại.
Có hầu hạ, cần chịu trách nhiệm.
Cuộc đời như thế, quả thực mỹ mãn.
nào ai ngờ — mới đầy một năm —
Giang Liên về .
25
Nói đến Giang gia, cũng thật đáng thương.
Cả nhà mấy trăm miệng ăn kéo hái vải, chẳng vải độc , hái tới , c.h.ế.t tới đó, chẳng chừa một ai.
Chỉ mỗi Giang Liên là mạng lớn, hái thế nào cũng chẳng c.h.ế.t.
Tân đế rõ nghĩ , mà tin lời Phó Vọng Chi mê Bạch Nguyệt Quang, phất tay một cái:
“Chuyện năm xưa liên can đến Giang cô nương, miễn tội cho nàng.”
Thế là, tới nửa tháng, Giang Liên xe ngựa lắc lư về.
Về đến nơi, chuyện đầu tiên nàng là chạy tới nha môn chặn đường Phó Vọng Chi.
Nghe hạ nhân trong phủ , Giang Liên mấy đến ngất xỉu, đều là Phó Vọng Chi bóp huyệt nhân trung mà tỉnh , thật quá đáng thương.
Ta xong ngứa răng đến phát tức.
Tân đế đúng là rỗi , với Phó Vọng Chi đang sống những ngày mặn nồng êm ấm, chen ngang.
Có ai hỏi ! Cứ vẻ kẻ cảm thông cho khác.
Tối hôm , mặc y hành, định vượt tường cung.
Mẹ nó, quả nhiên đời chỉ thể tự thương lấy , chớ trông mong kẻ khác.
Ta với Phó Vọng Chi còn ân ái đủ , đuổi Giang Liên !
Ai mà , lỡ hai ở bên lâu ngày, Phó Vọng Chi động lòng hồi xuân?
Đáng sợ quá, dám nghĩ tiếp nữa.
Vừa định trèo cửa sổ thì Phó Vọng Chi viện.
Hắn chắp tay lưng, vẫn một bạch y, đạp trăng mà đến, tựa như thần tiên hạ thế.
“Ta ngay nàng sẽ trốn. May mà từng xem họa phổ, nếu tốn công tìm, phiền phức c.h.ế.t .”
Ta gượng gạo, dám thật rằng định đêm nay ám sát tân hoàng, giá họa cho Giang Liên.
Phó Vọng Chi kéo tay phòng, nghiêm túc đè lên giường.
“Đừng lo, và Giang cô nương gì cả.”
“Ta tin.”
“Thật đấy, lừa nàng, chúng chỉ là… quan hệ tiền bạc trong sáng.”
Phó Vọng Chi cho , năm đó ám sát, chính là do Giang gia .
Nếu , Giang Liên thể khéo xuất hiện, còn tặng một thỏi vàng?
Thỏi vàng đấy nhé!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ai-co-the-lam-the-than-gioi-nhu-ta/13.html.]
Dù là kẻ ngốc, cũng chẳng tiêu tiền như .
Thông minh như Phó Vọng Chi, liền tính kế dài lâu — thu vàng chơi bời dọc đường, về kinh tình cờ gặp Giang Liên, việc đều rơi đúng kế hoạch Giang gia bày .
Giang gia tính toán đơn giản:
Hoặc là g.i.ế.c diệt trừ hậu hoạn, hoặc là khiến quy phục, phục vụ cho .
Giang Liên ban đầu là cố tình tiếp cận, nhưng ngờ rằng — tiếp cận mới Phó Vọng Chi khó lấy lòng đến nhường nào.
Quà thì nhận hết, nhưng một chút đáp cũng .
Nàng bèn tăng độ "tấn công", chỉ cần là bảo vật quý, liền dốc hết gửi tới tướng phủ.
Gửi tới gửi lui, cá c.ắ.n câu, câu cá kéo xuống sông.
Còn Phó Vọng Chi, thì một câu:
“Ngươi dám tặng, dám nhận.”
Rồi chất đầy một kho báu vật.
“ nhớ , ôm cái bình hoa Giang Liên tặng mà thở dài, dám nhớ nàng ?”
Phó Vọng Chi thở dài, vẻ mặt đau thương:
“Ta thực sự nhớ nàng .
Nàng đấy, từ khi nàng hái vải… còn ai mỗi tháng gửi cho nhiều bảo vật như nữa…”
“Vốn dĩ cũng là tham nhũng vơ vét mà , vì để rơi tay Giang gia Quý phi, chẳng xài là hợp lý nhất ?”
Phó Vọng Chi nghiêm túc gật đầu:
“Rất hợp lý.”
“Vậy ai ai cũng si tình với nàng ?”
Phó Vọng Chi ‘ồ’ lên một tiếng:
“Mỗi tháng Giang Liên đến cửa hàng nàng mua đồ, tâm trạng nàng thế nào?”
“Hưng phấn, kích động, như thể bạc đang gọi tên .”
“Đó, cũng thế. Mỗi thấy nàng là phấn khởi kích động — vì kho báu của sắp đầy thêm .”
Ta hít sâu một .
Ta mà — Phó Vọng Chi là cái thứ tim.
Người yêu hết lòng, chỉ cảm động vì đồ quý.
Không gả cho , quả là quyết định sáng suốt.
Xét thấy cũng kiếm ít bạc từ Giang Liên,
Mà Phó Vọng Chi cũng chẳng ý gì với nàng nữa,
Thế là… yên sống với thêm một năm.
26
Đêm rằm tháng Tám, cùng Phó Vọng Chi ăn một bữa cơm đoàn viên, lăn lộn bên đến nửa đêm.
Canh ba, khẽ hôn lên trán —— bỏ trốn.
Ta bước lên chiếc kiệu chuẩn từ , một đường xuôi nam, nửa tháng thì đến Giang Nam, thuận lợi tìm tổ chức, bắt đầu ăn buôn muối.
Vài năm , việc ăn ngày một phát đạt, đến hoàng gia cũng tìm nhập kinh thương nghị.
Ta vốn là kẻ sảng khoái, nhiều năm gặp, đoán Phó Vọng Chi hẳn thành , tiểu viện của riêng .
Dù gặp , chắc cũng sẽ dây dưa với .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Bởi , an tâm mà kinh.
Ta cùng tân đế đàm đạo hai canh giờ, cuối cùng chốt việc cung ứng muối cho nội cung.
Tân đế đối với vô cùng ân hậu, thiết nắm tay , cảm tạ mỗi năm vẫn vì quân đội mà dâng bạc cùng vật tư, thậm chí còn :
"Tối nay lưu cùng trẫm dùng bữa."