Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn - Chương 432
Cập nhật lúc: 2024-07-29 11:00:00
Lượt xem: 220
Trong lòng Trình Khanh rất hụt hẫng.
Nhưng nàng không có tự xuất tiền túi báo đáp dân phu.
Nếu nàng làm loại sự tình này, chính là kiếm ‘ hiền danh ’, quan viên địa phương sẽ chán ghét nàng, Hoàng Thượng cũng sẽ không khen ngợi nàng, ngay cả dân phu vận chuyển lương thực nhận được thù lao phỏng chừng cũng nơm nớp lo sợ, sợ Trình Khanh trả tiền mua mệnh bọn họ, muốn bọn họ đi Hoài Nam chịu chết!
Hai vạn thạch lương thực chuyển đường bộ, suốt đêm tăng ca thêm giờ, cũng thẳng đến chạng vạng ngày thứ ba mới khởi hành.
Trong lúc này, thuyền Vinh gia vẫn luôn lẳng lặng ngừng ở bến tàu không động tĩnh, Trình Khanh lại không thấy Vinh Cửu, biết người này hơn phân nửa giống như nàng suy đoán, nghĩ hòa nhau một ván.
Nếu Vinh Cửu đuổi kịp đội ngũ vận chuyển lương thực là tốt nhất, nếu không theo kịp, Trình Khanh cũng không sợ.
Ở trên kênh đào, nàng kiêng kị hải tặc đột kích, là sợ hãi lương thực rơi vào trong sông.
Tới trên đất bằng, ưu thế của nhóm hải tặc đã không còn, Trình Khanh bên này lực lượng phòng ngự ít nhất cũng có hai ba trăm người, tự nhiên sẽ không sợ hải tặc.
Thành Hoài An, Thạch Đại nãi nãi Vinh thị, vừa mới thấy tin của hạ nhân Vinh gia.
Vinh thị năm nay đã sắp 30 tuổi, liên tiếp không ngừng đẻ sẽ làm nữ nhân già nhanh, Vinh thị cũng không ngoại lệ.
Nếu không phải thân thể thiếu gia Thạch gia không tốt, Thạch gia sẽ không cho phép nhi tử bị nữ sắc đào rỗng thân thể, Thạch thiếu gia có lựa chọn khác, lấy tư sắc hiện tại của Vinh thị không sai biệt lắm cũng nên thất sủng.
Nhưng Vinh thị chính là mệnh tốt.
Vinh gia có thể kết thân cùng Thạch gia, vẫn là nhờ Vinh lão thái gia kết thiện duyên, nếu không Thạch gia là nhà quan lại, sao sẽ cưới nữ nhi thương hộ làm tức phụ!
Vinh lão thái gia cùng Thạch gia định ra hôn ước, phải gả cháu gái đi Thạch gia, việc hôn nhân này vốn sẽ không rơi xuống trên đầu cô nhi như Vinh thị, cố tình khi đó mọi người đều nói mệnh của thiếu gia Thạch gia không còn được lâu, các tiểu thư vừa độ tuổi của Vinh gia không muốn đi Thạch gia ở góa, đẩy tới đẩy lui, Vinh thị chủ động đứng dậy, nói chính mình được trong nhà chiếu cố, cũng nên vì trong nhà phân ưu, nguyện ý gả cho Thạch thiếu gia thân thể không tốt.
Vì Thạch thiếu gia sinh hạ một đứa con, kỳ thật đã là mong đợi tốt nhất của Vinh thị đối với tương lai.
Khi nàng gả vào Thạch gia, đã có chứa vài phần ý vị xung hỉ.
Dù cho không có hài tử cùng Thạch thiếu gia, Vinh thị cũng không hối hận.
Chỉ cần nàng một ngày là con dâu Thạch gia, đệ đệ Vinh Cửu ở Vinh gia liền sẽ không bị ức hiếp, hai tỷ đệ không có phụ mẫu để dựa vào, Vinh thị liền phải trở thành chỗ dựa cho đệ đệ.
Khi Vinh thị xuất giá, Vinh Cửu tuổi chưa lớn, lại cũng biết tỷ tỷ là vì hắn mới phải gả cho ma ốm làm thê tử, hai tỷ đệ ôm nhau khóc ròng, Vinh Cửu không cho nàng gả, Vinh thị vẫn bẻ ngón tay Vinh Cửu túm áo cưới nàng ra, kiên quyết lên kiệu hoa.
Cuộc sống hiện giờ, thật là trước khi Vinh thị xuất giá nằm mơ cũng không thể tưởng được.
Nhoáng lên, Vinh thị gả vào Thạch gia cũng đã mười năm.
Thạch thiếu gia ban đầu ốm yếu, hiện giờ cũng ốm yếu, lại vẫn còn sống, không để Vinh thị làm quả phụ.
Ban đầu chỉ nghĩ vì Thạch thiếu gia sinh một đứa con, lưu lại chút cốt nhục, làm quan hệ thông gia giữa hai nhà Thạch, Vinh không đoạn được, kết quả nàng vào cửa năm thứ nhất liền sinh hạ trưởng tử không nói, mấy năm kế tiếp, liên tiếp có hỉ, thế nhưng sinh cho Thạch thiếu gia ba trai một gái.
Bốn hài tử đến nay đều không có c.h.ế.t non, trưởng tử đã chín tuổi, thân thể khoẻ như nghé con, con thứ và con ba thân thể cũng tốt, chỉ có nữ nhi thể chất yếu một chút, hẳn là giống phụ thân.
Có ba trai một gái, Thạch gia đã đối với nàng vừa lòng đến không được, tháng trước, Vinh thị lại lần nữa tra ra có thai.
Một thai này, bất luận là nam hay nữ, trên dưới Thạch gia đều sẽ vui mừng.
Chỉ bằng nàng biết sinh, Thạch phu nhân liền đối với nàng một vạn cái vừa lòng, huống chi sau khi Vinh thị gả vào Thạch gia, Thạch thiếu gia lại sống thêm mười năm, Thạch đại nhân từng bước thăng chức…… Thạch phu nhân đưa sinh thần bát tự của Vinh thị cho cao nhân tính, cao nhân nói mệnh cách của Vinh thị chỉ nhìn một cách đơn thuần cũng không phải rất tốt, nhưng lại hợp với người Thạch gia, có nàng, Thạch gia sẽ càng ngày càng tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/chuong-432.html.]
Sau khi cao nhân đoán mệnh xong không bao lâu, Thạch đại nhân liền thăng chức làm tổng đốc thuỷ vận, Thạch phu nhân đối với mệnh cách vượng gia của con dâu tin tưởng không nghi ngờ!
Ngay cả Thạch tổng đốc, đến tuổi này, ngoài miệng ngại Thạch phu nhân mê tín, trên thực tế cũng yêu ai yêu cả đường đi, đối với Vinh gia rất quan tâm.
Vinh thị đối với những người khác trong Vinh gia tình cảm tầm thường, đối với đệ đệ ruột thịt Vinh Cửu lại đau đến tận xương tủy.
Trưởng tỷ như mẹ, ở trước khi Vinh thị còn chưa gả vào Thạch gia, tựa như gà mái bảo vệ con che chở cho đệ đệ, hơn nữa hai tỷ đệ tuổi tác kém nhau nhiều, Vinh Cửu càng giống đứa bé đầu tiên của Vinh thị.
Vinh thị đau đệ đệ, cho nên muốn giúp đỡ nhà mẹ đẻ.
Vinh gia tốt, Vinh Cửu mới tốt.
Có Thạch gia làm chỗ dựa, tương lai Vinh Cửu có thể khống chế toàn bộ Vinh gia ở trong tay, làm chủ sự của Vinh gia!
Ai có thể nghĩ đến, hai tỷ đệ lúc trước sống nương tựa lẫn nhau, một người có thể làm tức phụ quan lớn, một người khác có thể làm chủ sự gia tộc?
Hiện giờ, Vinh Cửu tuy rằng còn chưa có làm chủ sự Vinh gia, Vinh thị cũng không quá lo lắng, ở trong mắt Vinh thị, Vinh Cửu mọi thứ đều tốt, nếu đệ đệ cùng người khác phát sinh xung đột, vậy khẳng định là người ta không đúng.
Cho nên nghe hạ nhân Vinh gia bẩm báo xong, Thạch Đại nãi nãi Vinh thị nhíu mày:
"Trình đại nhân kia quả thực bá đạo không nói lý?"
"Tiểu nhân không dám nói dối, Cửu thiếu gia vội vàng trở về Dương Châu mừng thọ lão thái quân, sau đó mới ở miệng cống chen hàng, vị Trình đại nhân kia sai người b.ắ.n rớt cờ trên thuyền Vinh gia, Cửu thiếu gia tự muốn tìm hắn nói chuyện, thuyền Vinh gia đuổi theo hai ngày mới đuổi được Trình đại nhân, Trình đại nhân không chỉ có không xin lỗi, còn nói dù có b.ắ.n c.h.ế.t Cửu thiếu gia, quan phủ cũng sẽ không phán hắn đền mạng!"
Hạ nhân Vinh gia nhanh mồm dẻo miệng, thiên hướng Vinh Cửu.
Vinh thị nghe xong cực không thoải mái.
Vinh thị làm con dâu Thạch gia nhiều năm, cũng biết Trình Khanh có hoàng mệnh trong người, không nên tùy ý khiêu khích đội tàu vận chuyển lương thực…… Nhưng Vinh Cửu cũng là một mảnh hiếu tâm, vội vàng trở về Dương Châu mừng thọ lão thái quân, Vinh thị có thể lý giải đệ đệ vội vàng.
Sao Trình đại nhân kia lại không hỏi rõ nguyên do?
Vinh thị lần này hoài thai không tốt lắm, Vinh Cửu vẫn luôn ở thành Hoài An, là do sợ nàng chịu ủy khuất gì.
Vẫn là Vinh thị lấy đại cục làm trọng, đuổi Vinh Cửu chạy về Dương Châu, không cho Vinh Cửu vắng mặt trong tiệc mừng thọ của lão thái quân.
Sớm biết như thế, còn không bằng đừng trở về!
Vinh thị biết tính tình của đệ đệ, Vinh Cửu không chịu nổi kích thích, không ở trên người Trình Khanh tìm về mặt mũi, Vinh Cửu có lẽ thật sẽ đi theo đến Hoài Nam.
Hoài Nam hiện tại có thể đi sao?
Tới Hoài Nam, đám cướp Trường Cân sẽ không bán mặt mũi cho Thạch tổng đốc, đừng nói là thân thích của Thạch tổng đốc, ngay cả con trai của Thạch tổng đốc dừng ở trong tay đám cướp Trường Cân, đối phương cũng nói g.i.ế.c liền giết.
Vinh thị chau mày, nghĩ đến đệ đệ khả năng rơi vào hiểm cảnh, nàng lo lắng đến không được.
Cảm xúc vừa kích động, bụng liền ẩn ẩn không thoải mái.
Vinh thị nhịn xuống không khoẻ, sai người đi kêu đại quản sự tới, nhờ đại quản sự phái người đi một chuyến, mặc kệ dùng phương pháp gì, nhất định phải mang Vinh Cửu về thành Hoài An.
Chân trước mới phái người đi chặn lại Vinh Cửu, sau lưng Vinh thị liền đun dược giữ thai.
Nàng động thai khí, tự nhiên kinh động trượng phu và bà mẫu.