Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 255: Con gái mới là điều tốt đẹp nhất thế gian

Cập nhật lúc: 2025-09-10 06:51:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua những tán lá rậm rạp, rải xuống Nghi Lan Viện.

Khương Sơ Tĩnh mặc một bộ váy dài màu trắng bên bàn đá, mặt là chén tỏa nghi ngút.

Quản gia Chu Bưu đầu đổ mồ hôi, bước chân vội vã đến Nghi Lan Viện, dừng mặt nàng, cung kính hành lễ.

「Nhị tiểu thư, bảo tiểu nhân kiểm kê giá trang của phu nhân, tiểu nhân dẫn kiểm kê xong xuôi .」

Khương Sơ Tĩnh khẽ nhấp một ngụm :「Nói .」

Chu Bưu giờ nhận rõ ràng, rốt cuộc ai mới là chủ tử thật sự của .

Đêm qua nhị tiểu thư một , khiến Chu di nương cùng lão gia đều chơi đùa trong lòng bàn tay, cả hai đều Hoàng Ngự Ty đưa .

Nhị tiểu thư chỉ là Ấp chủ do Hoàng thượng đích phong, là nghĩa nữ của Lệ Quý phi, còn Thái tử, Cửu hoàng tử, Sơ Quốc Công những nhân vật cao cấp nâng niu trong lòng, tiền đồ vô hạn.

Tướng phủ sụp đổ quan trọng, chỉ cần trung thành với nhị tiểu thư, những chuyện nhị tiểu thư phân phó, luôn ngày lành.

Chu Bưu vội vàng thẳng lưng, bẩm báo:「Bẩm nhị tiểu thư, những năm phu nhân ở phủ, giá trang của phu nhân đều Chu di nương nắm giữ chặt chẽ.」

「Tuy nhiên, so với danh sách năm đó, trừ những hao mòn thông thường, đồ đạc cũng mất bao nhiêu. Chỉ là về tiền bạc, tổng cộng thiếu một ngàn năm trăm lượng bạc.」

Chu Bưu bổ sung,「 hiện tại Chu di nương bắt , e rằng cũng thể bắt bà bồi thường bạc thiếu hụt nữa .」

Khương Sơ Tĩnh ánh mắt lơ đãng đảo quanh.

Những năm nay, Chu di nương hẳn vẫn luôn mong mẫu nàng c.h.ế.t ở lão trạch ngoài thành, những giá trang liền thể rơi tay bà , để dành giá trang cho Khương Lạc Vi.

Cũng chính vì bà giữ những giá trang cho Khương Lạc Vi, nên mới ngấm ngầm hoang phí buôn bán, giờ đây những giá trang mới thể bộ trở về tay mẫu nàng.

Còn về hơn một ngàn lượng bạc , trong đó một ngàn lượng là do Chu di nương dùng để mua cổ trùng từ Hồ Tam, kết quả chính nuốt chửng.

「Không cần bận tâm đến những chuyện đó nữa,」Khương Sơ Tĩnh phân phó,「Những vật phẩm trong giá trang cũ nát, hao mòn theo thời gian, khó di chuyển, đều mang bán hết, đổi trực tiếp thành bạc trắng.」

Chu Bưu khẽ giật , đó gật đầu đáp:「Vâng, nhị tiểu thư. Tiểu nhân sẽ ngay.」

Nói , Chu Bưu nhanh chóng rời khỏi Nghi Lan Viện, chuẩn bắt tay việc xử lý việc bán giá trang.

Trần Thanh Hoàn từ trong nhà , lời Chu Bưu , nàng cũng thấy.

Khương Sơ Tĩnh thấy mẫu , ngẩng mắt hỏi:「Nương hòa ly với phụ , nghĩ đến nơi ở ?」

Trong xã hội cổ đại, khi nữ tử hòa ly với trượng phu, thường mấy nơi để .

Phổ biến nhất là về nhàmẫu đẻ. Dù nữ tử xuất giá, nhàmẫu đẻ vẫn là gốc rễ của nàng. Về nhàmẫu đẻ, họ sẽ dựa sự che chở của chamẫu để sống, nếu em trong nhà cởi mở hơn, cũng sẽ hỗ trợ.

Nếu nữ tử trong thời gian hôn nhân tích lũy một lượng tài sản nhất định, như giá trang, tiền tiết kiệm của bản hoặc tài sản chia khi hòa ly, thì thể mua một căn tiểu viện, thuê vài hầu, sống một cuộc sống tương đối độc lập.

Nếu nữ tử đủ tài sản để tự lập, cũng thể nương nhờ nhà cô cô, dì dì hoặc các thích nữ khác. Nếu đối phương gia cảnh khá giả và nguyện ý chứa chấp, nữ tử hòa ly thể ở nhờ nhà họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-255-con-gai-moi-la-dieu-tot-dep-nhat-the-gian.html.]

Ngoài , chỉ còn cách am đường, chùa chiền tu hành, hoặc tìm đối tượng tái giá.

Khương Sơ Tĩnh thấy Trần Thanh Hoàn gì, hỏi:「Nương về Trung Viễn Hầu phủ?」

Trần Thanh Hoàn thấy hai chữ Hầu phủ, mắt nàng lập tức đỏ hoe.

nàng chậm rãi lắc đầu, giọng mang theo chút nghẹn ngào:「Ngoại tổ phụ con già yếu, còn bệnh, tự nhiên hy vọng thể ở bên ngoại tổ phụ để tận hiếu.」

... những chuyện xảy từ , còn mặt mũi nào ở bên cạnh ngoại tổ phụ. Cữu cữu con, y cũng sẽ đồng ý .」

Khương Sơ Tĩnh sang:「Vậy nương ...?」

「Năm đó những giá trang cũng đáng giá ít tiền,」Trần Thanh Hoàn hít sâu một , tiếp lời,「Nương nghĩ, mấy ngày nay sẽ để Chu quản gia tìm trong kinh thành một căn trạch viện mà con thích để mua , nương sẽ dẫn con đến đó ở.」

「Còn về Khương trạch , cứ để cho đại ca và nhị ca con ở. Đại ca con trưởng thành, hẳn là thể tự lo cho và Dực nhi.」

Những lời , khiến Khương Sơ Tĩnh chút bất ngờ.

Nàng tưởng Trần Thanh Hoàn sẽ về nhà mẫu đẻ hơn, và cũng nỡ bỏ đại ca và nhị ca.

Thật , những ngày , kể từ khi đón khỏi lão trạch ngoài thành, ở bên cạnh con gái, Trần Thanh Hoàn nghĩ thông nhiều chuyện.

Trước , nàng từng nghĩ bổn phận của nữ tử chính là hiếu kính cha mẫu , giúp chồng dạy con, sống dựa chồng và con cái.

Thế nhưng chung quy, trượng phu nàng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt nàng, thất của trượng phu nàng hãm hại nàng, nàng khiến mẫu bệnh mất, phụ tức mà đổ bệnh, nữ nhi nàng năm tuổi đưa chùa chịu khổ mười năm, hai nhi tử của nàng trong mười năm nàng giam cầm đều tới thăm nàng.

Tất thảy những điều đều bởi vì, nàng của thuở quá ngu , quá nhu nhược, căn bản thể phân biệt chân tâm, cũng năng lực bảo vệ bản và nữ nhi.

Bởi nàng hạ quyết tâm, từ nay về , nàng học cách khiến bản trở nên cường đại, học cách độc lập, học hỏi thêm nhiều điều, gặp gỡ thêm nhiều và trải nghiệm thế sự.

Hiện giờ, vẫn muộn.

Nàng là một mẫu , hề oán hận hai nhi tử của tới thăm nàng, dẫu bọn chúng cũng che mắt bao năm, trưởng thành trong cảnh như .

nàng hiện giờ vô cùng rõ ràng rằng, nữ nhi của nàng mới là đối với nàng nhất thế gian .

Trên đời , chỉ nữ nhi của nàng vì nàng mà lo liệu nhiều đến thế, vô điều kiện tin tưởng nàng. Nàng cũng nên vực dậy tinh thần, ít nhất đừng để nữ nhi mà bận tâm nữa.

“Sơ Nhi,” Trần Thanh Hoàn nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Sơ Tĩnh , ánh mắt kiên định, “Mẫu sẽ cố gắng, mẫu sẽ dốc hết sức , để con chịu bất cứ ủy khuất nào nữa.”

Khương Sơ Tĩnh cũng siết nhẹ tay mẫu , : “Ta đưa mẫu hai nơi nhé.”

Trần Thanh Hoàn chút mơ hồ: “Đi ?”

Trần Thanh Hoàn chỉ nữ nhi của Hoàng thượng tự phong Ấp chủ, song Hoàng thượng còn ban thưởng cho nàng một tòa phủ .

Khi xe ngựa chầm chậm dừng , nàng nha đỡ xuống xe. Ngẩng đầu tới, chỉ thấy tấm biển hiệu treo cao ngoài cổng lớn mắt, ba chữ vàng óng “Ấp Chủ Phủ” ánh nắng mặt trời rạng rỡ huy hoàng.

Nàng khỏi kinh ngạc mở to mắt: “Sơ Nhi, đây là…”

Loading...