Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 216: Nàng ấy ăn ngon thật
Cập nhật lúc: 2025-09-10 05:03:12
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trầm Chu vốn dĩ lồng n.g.ự.c tràn ngập lửa giận, gần như thể kìm nén xúc động tìm đến bọn họ.
khoảnh khắc tay giữ , một chút lạnh từ đầu ngón tay thiếu nữ thấm mạch cổ tay đang nóng bỏng của .
Ánh mắt khẽ run lên.
Cảm xúc đột nhiên xoa dịu, hít sâu một , bình phục thở hỗn loạn.
Ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt trong veo của thiếu nữ: "...Bọn họ, đang phỉ báng tiểu thư."
Khương Sơ Tĩnh khẽ .
Lúc , ánh tà dương dịu dàng rải xuống ngoài cửa sổ, ánh nắng còn sót vặn lướt qua khóe mắt cong lên của nàng, tô điểm thêm vài phần tiêu sái, thanh đạm cho đôi mày mắt nàng.
"Trừ những điều bọn họ suy đoán, những chuyện khác bọn họ đều là sự thật, thể coi là phỉ báng."
Nàng khẽ nghiêng đầu, "Huống hồ, cho dù bọn họ cố ý phỉ báng , thì ?"
Cả Trầm Chu khựng , như thể đóng đinh tại chỗ.
Khóe môi Khương Sơ Tĩnh nhếch lên một độ cong lơ đễnh, trong mắt toát vẻ minh bạch và thản nhiên thấu hiểu sự đời.
"Trên đời nhiều như , thích , ắt sẽ mắt ."
"Ta chỉ thể quản miệng của , nhưng thể quản khác gì về ."
"Nếu cứ động một tí vì khác lăng mạ mà tức giận, đau khổ, tranh cãi với khác, thì tổn hại là tâm trạng của , lãng phí cũng là thời gian của ."
Trầm Chu môi mấp máy.
Muốn gì đó, nhưng bắt đầu từ .
Khương Sơ Tĩnh ánh mắt lướt qua, ánh trong suốt như nước rơi Trầm Chu, hỏi: "Bọn họ lẳng lơ, lẳng lơ, liêm sỉ, A Chu sẽ vì thế mà chán ghét ?"
"Sẽ ," Trầm Chu gần như do dự, ngẩng đầu, "Tiểu thư là nữ tử nhất đời."
Tiểu thư khác biệt với bất kỳ ai khác.
Nàng thông tuệ, quả cảm, gan , tỉ mỉ. Có những phẩm chất mà bất kỳ nữ tử nào thế gian cũng khó mà cùng lúc sở hữu .
Dù khác phỉ báng thế nào, cũng sẽ ảnh hưởng đến cái của về tiểu thư.
Khương Sơ Tĩnh khẽ : "Cho nên, thích dù thấy khác , cũng chỉ thấy bất công, thậm chí thể sẽ càng xót xa cho hơn."
"Còn vốn chán ghét , dù những lời phỉ báng đó , thì vẫn cứ ghét . Vậy nên những lời đối với mà , gì đáng để bận tâm?"
Trầm Chu tim bỗng nhiên đập trật một nhịp.
Vậy , tiểu thư cũng xếp loại thích nàng .
Người nam tử cao lớn im lặng một chút, khuôn mặt kiên nghị, lông mày vẫn nhíu chặt.
Hắn từ từ thở : "... nếu bọn họ truyền ngoài, cuối cùng cũng sẽ bất lợi cho danh tiếng của tiểu thư."
Khương Sơ Tĩnh liếc về phía bao sương.
"Người sống mà chỉ vì hai chữ danh tiếng, hoặc chỉ sống ánh mắt của khác, thì vĩnh viễn thể sự bình yên thực sự trong lòng."
"Tuy nhiên, vẫn sẽ khiến bọn họ trả một chút cái giá."
"Không vì bọn họ bàn tán gì về , mà là vì, bọn họ ảnh hưởng đến tâm trạng của ngươi trong đầu tiên cùng ngoài dùng bữa."
Trầm Chu nàng: "Tiểu thư cần gì ?"
Khương Sơ Tĩnh khẽ , hiệu về phía thức ăn: "Điều ngươi cần , chính là ngươi hãy ăn thật ngon miệng."
Lại khẽ nâng mắt, "Có những chuyện, cần tự tay. Học cách mượn sức, mới thể khiến bản sống nhẹ nhàng hơn."
Chẳng bao lâu, tiểu nhị bưng những món ăn nóng hổi đến dọn.
Hắn bày từng món lên bàn, động tác thành thạo mà nhanh nhẹn, lượt giới thiệu tên từng món ăn.
Đợi tiểu nhị bày xong, Khương Sơ Tĩnh lấy vài thỏi bạc vụn, và một tờ giấy sẵn nhét tay tiểu nhị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-216-nang-ay-an-ngon-that.html.]
Nàng mở lời: "Làm phiền tiểu nhị đến Thanh Phong Thư Viện một chuyến, giúp đưa tờ giấy cho thư đồng của Lâm phu tử."
Tiểu nhị thấy nhiều bạc như , lập tức hít một khí lạnh.
Chỉ là chạy vặt một chuyến, vị tiểu thư quả thật quá hào phóng.
Hắn vội vàng gật đầu đáp lời: "Cô nương cứ yên tâm, tiểu nhân nhất định sẽ đưa lời đến nơi."
Vì thức ăn lên, Khương Sơ Tĩnh liền cùng Trầm Chu dùng bữa.
Nàng hề , một thiếu nữ khác cũng đang ở bàn xa, lưng nàng, chăm chú nàng.
Thiếu nữ da thịt mịn màng như tuyết, ngũ quan linh động đáng yêu, toát lên vẻ quý phái. Những chiếc chuông bạc quấn quanh tóc đính đầy đá khổng tước, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo lấp lánh trong ánh tà dương.
Con ngươi đen láy, viền mắt ánh lên màu nâu nhạt huyền bí, tựa như khảm một vòng đá quý lộng lẫy, giữa những đưa mắt đầy vẻ tò mò và hứng thú.
Yến Dư ngờ, chỉ là tùy tiện ngoài ăn chút gì đó, mà cơ duyên tình cờ gặp vị tướng phủ tiểu thư mà nàng vốn định tìm cơ hội để gặp.
Vị ca ca cùngmẫu khác cha của nàng, là trời sinh phóng túng tùy ý, tiếng tăm hung tợn hiểm độc lan xa.
Nhiều năm như , nàng từng thấy ca ca để tâm đến ai. Dù , ngay cả bản còn để ý.
khi ca ca rời , chỉ đề những yêu cầu đó với Nam Quốc Hoàng đế, mà còn đưa tấm ngọc bội duy nhất mà mẫu cả đời để cho , trao cho vị tướng phủ tiểu thư .
Nàng tò mò, rốt cuộc Khương Sơ Tĩnh là nữ tử như thế nào, khiến ca ca chuyện .
Hôm nay tình cờ gặp , quả nhiên nàng thất vọng.
Những lời bàn tán của mấy trong bao sương, nàng cũng rõ.
Nếu những gì bọn họ đều là thật, ngờ mảnh đất Nam Quốc bảo thủ và cứng nhắc , thể nuôi dưỡng một nữ tử tùy tính phóng khoáng như .
Nàng chỉ cảm thấy tán thưởng.
Hóa ngoài ca ca nàng, vị tướng phủ tiểu thư còn cùng lúc qua giữa ba nam nhân khác.
Ồ, giờ mặt còn một , tướng mạo vóc dáng cũng tệ chút nào.
Ăn ngon thật.
Cũng mấy nam nhân khác, đều là dáng vẻ thế nào. Vị tướng phủ tiểu thư là thích ca ca nàng nhiều hơn, thích mấy nhiều hơn.
Hay là, thật ai cũng thích?
Thật thú vị.
Khi thấy những lời Khương Sơ Tĩnh với Trầm Chu, Yến Dư chống cằm, ánh mắt càng thêm nóng bỏng vài phần.
Nàng cũng bao giờ bận tâm gì đến cái gọi là danh tiếng. Chẳng qua đều là những kẻ thể thoát khỏi trói buộc thế tục, tự tạo gông xiềng cho bản , còn dùng thứ đó để giam cầm tự do của khác.
Ý nghĩ của nàng và y trùng hợp ngờ.
Thế nhưng giờ phút , nàng vô cùng tò mò mảnh giấy thiếu nữ đưa là dành cho ai, và những gì.
Khương Sơ Tĩnh thong thả dùng bữa.
Ngoài cửa sổ, màn đêm buông xuống, sắc trời dần tối.
Đèn lồng trong tửu lầu lượt thắp sáng, ánh sáng vàng vọt phác họa đường nét mềm mại khuôn mặt thiếu nữ.
Không qua bao lâu, những trong bao sương trò chuyện lâu như , cuối cùng cũng định dậy rời .
Trước khi ngoài, Chu Tinh Tinh vẫn đầy vẻ phẫn nộ, ác nghiệt mở miệng: "Nếu để gặp Khương Sơ Tĩnh , nhất định mắng nàng một trận..."
Thế nhưng, bốn chữ "chó má đổ đầu" còn kịp bật , cửa bao sương mở , bốn ngẩng đầu lên, trong khoảnh khắc như định chú, sững tại chỗ.
Các nàng thể ngờ , thiếu nữ mà các nàng tùy ý nghị luận suốt nửa canh giờ trong bao sương, giờ phút đang ung dung tự tại cách đó xa.
Khương Sơ Tĩnh thấy động tĩnh từ bên cạnh, nhưng giống như chẳng gì.
Chỉ chuyên chú thẳng phía , nhanh chậm nhấc đôi đũa lên, gắp một miếng thịt cá.
Động tác nhẹ nhàng đưa đến bên miệng Trầm Chu, khóe môi nàng vương vấn một nụ ôn nhu quấn quýt, khẽ : "A Chu, ăn cái ."