Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 193
Cập nhật lúc: 2025-09-10 02:46:58
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Huynh ruột.
Loạn luân.
Trong chớp mắt, những bí ẩn đây dường như đều tìm thấy lời giải, Khương Sơ Tĩnh lập tức hiểu .
Thảo nào vị Trưởng Công chúa hận con thấu xương.
Nàng khả năng cao là chính ca ca ruột của cưỡng ép, còn mang thai. Thậm chí thể là sự ép buộc của ca ca mà nàng gọi là cực kỳ yêu nàng , nàng mới sinh đứa trẻ . Để che mắt thiên hạ, nàng buộc gả cho vị Dị tính vương Yến Minh .
Vốn cúi đầu phận, nhưng khi nàng thấy đứa trẻ sinh màu đồng tử giống hệt ca ca ruột của , tinh thần phòng tuyến của nàng khi sinh sụp đổ. Thế là, nàng mới hành động gần như điên rồ dìm c.h.ế.t đứa trẻ.
Yến Khí, ghét bỏ, trút thở cuối cùng.
Sự hận ý che giấu, ăn sâu xương tủy.
Khương Sơ Tĩnh đoán, so với việc hận con , vị Trưởng Công chúa hẳn là hận đàn ông đó nhiều hơn, hận bản thể lựa chọn phận. Và tự vẫn là nơi nàng chọn điểm dừng chân cuối cùng. Thậm chí thể là, thủ đoạn báo thù ca ca của .
Như , chuyện đều hợp lý.
Mấy tháng , tại Yến Khí liên thủ với Hoàng hậu, tự tay g.i.ế.c Túc Loan, thậm chí còn tàn nhẫn băm xác cho chó ăn. Hắn giết, cữu cữu ruột của , mà là phụ ruột của .
Từ khi sinh , Yến Khí thể che một con mắt của , mỗi khác con mắt che của , đều là đang nhắc nhở , là một sản vật của mối quan hệ méo mó biến thái, thể thế nhân đến.
Cái c.h.ế.t của Túc Loan, tất nhiên là kết quả mưu tính nhiều năm của Yến Khí.
Yến Khí lạnh lùng cô gái mắt, nàng bất động, chăm chú chằm chằm con mắt từng lộ mặt khác của , đang nghĩ gì.
Hắn vô cảm, khẽ nhếch môi đầy châm chọc, môi mỏng khẽ mở: “Cảm thấy là quái vật?”
Trên đời , bình thường thể hai con mắt màu khác .
Y sinh là một dị loại. Dù đeo đeo bịt mắt, đều là như .
Thế nhưng, khoảnh khắc , hành động của thiếu nữ ngoài dự liệu của y.
Chỉ thấy lông mi nàng khẽ run rẩy, như cánh bướm nhẹ nhàng vỗ, đó nàng nâng tay lên, đầu ngón tay khẽ lướt qua mí mắt trái của y.
“...Rất ,” giọng thiếu nữ nhẹ nhàng vang lên, “Ta , đôi mắt của Điện hạ, .”
Yến Khí chỉ cảm thấy một xúc cảm xa lạ cùng ấm từ đầu ngón tay thiếu nữ lưu truyền đến mí mắt.
Y chợt siết chặt tay.
Hơi lạnh nguy hiểm tỏa từ khắp thể y gần như tràn ngập, giống như gió bắc lạnh lẽo trong những ngày đông tháng giá, thể đóng băng tất cả. Giọng y trầm thấp và lạnh lẽo, chậm rãi thoát từ kẽ răng: “...Đừng đối xử với như .”
“Vì ? Bởi vì Điện hạ sợ hãi ?” Khương Sơ Tĩnh như chẳng hề sợ hãi, tay nàng khẽ vuốt lên mặt y, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua đuôi mắt y, “Ngươi thà rằng khác sợ ngươi, sợ yêu ngươi, càng sợ yêu khác.”
Trong ánh mắt nàng lộ một tia thương hại, mang theo sự thấu hiểu lòng .
Thời thơ ấu chắc hẳn khát khao tình mẫu tử, nhưng cuối cùng thứ chào đón y, là đôi mắt lồi , đầy oán hận của mẫu khi lìa đời.
Đôi mắt đó cứ trừng trừng y, chắc hẳn ám ảnh y như một lời nguyền tan. Nỗi đau khát vọng yêu thương phản phệ, đủ sức kéo xuống vực sâu tăm tối thấy ngày.
Trải nghiệm như khiến giằng xé giữa yêu và hận. càng như , càng nảy sinh sự bài xích cực độ và khát vọng cực độ đối với tình yêu.
Rất mâu thuẫn, nhưng quả thực là .
Trong bầu khí , Yến Khí gần như bật , khóe môi vẽ nên một đường cong như mà . trong đôi mắt dị sắc hề lấy nửa phần ý .
Giọng y chậm rãi và lạnh lẽo, mỗi chữ như bật từ hầm băng, lạnh đến mức khiến nổi da gà: “Ngươi cho rằng, ngươi hiểu ?”
“Ta ,” Khương Sơ Tĩnh vùi đầu cổ y, hệt như cách y với nàng đó, “Ta chỉ , Điện hạ là một kẻ nhát gan.”
Không khí dường như ngưng đọng, rơi một sự im lặng kéo dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-193.html.]
Trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ thể thấy tiếng thở của hai , một nhẹ một nặng, đan xen .
Ngực Yến Khí khẽ phập phồng.
Y đột nhiên nâng tay lên, nắm lấy cằm thiếu nữ, hôn tới.
Thế nhưng, ngay khi môi y sắp chạm nàng, Khương Sơ Tĩnh đầu .
Mái tóc nàng khẽ bay theo động tác , lướt qua má Yến Khí, mang đến một chút ngứa ngáy hư ảo. Sau đó nàng mặt , thẳng mắt Yến Khí.
“Chỉ chiếm hữu, sẽ thể tình yêu chân chính , Điện hạ.”
Động tác của Yến Khí chợt dừng .
Tay y vẫn nắm chặt cằm thiếu nữ, nhưng lực đạo dần dần buông lỏng, cuối cùng buông tay .
Khương Sơ Tĩnh , liệu vì câu của nàng mà y nhớ đến vị sinh phụ của .
Trần Thanh Hoàn bưng khay bánh trung thu nướng xong, tươi bước nhà.
Vốn tưởng thể thấy cảnh con gái cùng bạn bè trò chuyện vui vẻ, nhưng trong phòng chỉ còn một Khương Sơ Tĩnh , thấy bóng dáng Yến Khí.
Trong mắt nàng lướt qua một tia nghi hoặc, khỏi mở lời hỏi: “Sơ Nhi, chỉ một con, tiểu Yến ?”
Khương Sơ Tĩnh khẽ nâng mí mắt, thần sắc bình tĩnh, giọng điệu cũng hề gợn sóng: “Y việc , ngày mai y sẽ về Đông Ly Quốc.”
“Nhanh , ở Nam Quốc chơi thêm mấy ngày.” Trần Thanh Hoàn , mặt khỏi lộ vẻ tiếc nuối.
Nàng ấn tượng khá về Yến Khí, chỉ thấy y năng bất phàm, khí chất xuất chúng, kìm : “Đứa trẻ còn nếm thử bánh trung thu , thật đáng tiếc.”
Nhìn dáng vẻ của mẫu , Khương Sơ Tĩnh giờ đây hiểu rõ.
Yến Khí theo nàng lên lầu, bộc lộ phận Nhiếp Chính Vương Đông Ly Quốc của y, như y , y xem nàng ở mặt mẫu sẽ như thế nào.
Y xem, một ngườimẫu bình thường đối xử với con cái của sẽ như thế nào.
Bởi vì y từng thực sự thấy, cảm nhận tình mẫu tử bình thường.
Ngay cả cách sống của một gia đình bình thường như , y cũng xem.
Khương Sơ Tĩnh nở một nụ dịu dàng, đó cầm một miếng bánh trung thu từ trong đĩa lên, với vài phần nũng nịu mật: “Bánh trung thu nương , con ăn là đủ .”
Trần Thanh Hoàn dáng vẻ của con gái, trong lòng tràn đầy nhu tình, kìm đưa tay xoa đầu con gái: “Cũng , chỉ cần con thích ăn, bất kể Trung thu , nương lúc nào cũng thể cho con.”
Khương Sơ Tĩnh , bẻ đôi miếng bánh trung thu trong tay, từ tốn đưa lên miệng, khẽ cắn một miếng.
Vị ngọt của nhân đậu đỏ mịn màng lan tỏa đầu lưỡi.
Mặc Cửu , Mặc Trì Tiêu tối nay sẽ về kinh thành.
Hơn nữa, nha mà nàng vẫn luôn tìm, kẻ năm xưa Chu di nương mua chuộc, tin tức .
Để khiến đại ca và nhị ca oán hận mẫu của họ, Chu di nương năm đó hao tâm tổn trí bao.
Khương Nghiễn Xuyên đầy mười tuổi, nha dẫn tận mắt chứng kiến cảnh mẫu “thông dâm” với hạ nhân.
Khương Lăng Dực đầy bảy tuổi, ngày ngày Chu di nương tẩy não, rằng mẫu y phản bội phụ , chuyện thể cho ai thấy, đáng để y tôn trọng nhớ nhung.
Hiện giờ Khương Lạc Vi đưa đến Nam Sơn Tự, ngày ngày chịu đựng sự tra tấn của cổ trùng, lẽ như đang sống trong địa ngục.
Chẳng mấy chốc, đợi tìm nha , nàng sẽ đưa Chu di nương xuống đó cùng.
Khi Khương Sơ Tĩnh đang cùng Trần Thanh Hoàn ăn bánh trung thu, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, đẩy cửa bước là Phục Linh.
Thấy phu nhân bình an vô sự, nàng thở phào một , ngay đó nín thở: “Tiểu thư, phu nhân...”