Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 182: Nậy Mở Môi Chàng

Cập nhật lúc: 2025-09-10 02:46:48
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo tổ chế Nam triều, mùng một, ngày rằm hoặc những dịp lễ trọng, Hoàng thượng đều nghỉ cung của Hoàng hậu.

Ngày nay, Hoàng thượng mỗi tháng chỉ đến hai như , mỗi Hoàng hậu dĩ nhiên đều chuẩn từ sớm.

Hôm nay chỉ là ngày rằm, mà còn là Tết Trung Thu. Trăng sáng vằng vặc, rải ánh bạc xuống bên ngoài điện Khôn Ninh cung.

Hoàng hậu khi từ Tê Quế các trở về, liền gạt bỏ những chuyện phiền não ở Tê Quế các khỏi đầu. Đầu tiên là tắm rửa y phục, các cung nữ cẩn thận lau cho nàng, đó cho nàng một bộ hoa phục thêu mẫu đơn kim tuyến.

Trước bàn trang điểm, Hoàng hậu khẽ nhắm đôi mắt, mặc cho cung nữ chải chuốt mái tóc đen nhánh, cài lên từng chiếc trâm cài tóc đính châu ngọc. Sau khi trang điểm xong, giữa đôi mày mắt của nàng toát lên vẻ ung dung hoa quý, nhưng ẩn chứa một tia mong chờ khó nhận .

Nàng đặc biệt dặn Ngự thiện phòng, các loại bánh trung thu với đủ hương vị để điểm tâm đêm.

Bánh trung thu nhân sen nhuyễn ngọt thơm, nhân ngũ hạt đậm đà, nhân đậu đỏ mềm mại dễ ăn. Mỗi chiếc bánh đều bày biện tinh xảo trong đĩa, chờ Hoàng thượng đến cùng nàng thưởng thức.

Giờ Hợi, Nam Huyên Đế cuối cùng cũng xử lý xong chính sự, bước đại môn Khôn Ninh cung.

Hoàng hậu đợi từ lâu trong điện, mặt nàng lập tức nở nụ tiến lên.

"Bệ hạ, ngài đến," Hoàng hậu dáng vẻ đoan trang, tươi như hoa, "Hôm nay là Trung thu, thần đặc biệt sai chuẩn vài món bánh trung thu, đều là những vị Bệ hạ yêu thích."

Hoàng hậu cầm một miếng bánh trung thu nhân sen trứng muối, dùng ngón tay thon thả nhẹ nhàng bẻ , để lộ lòng đỏ trứng muối căng mọng và nhân sen nhuyễn mịn bên trong, đưa đến mặt Nam Huyên Đế.

"Bệ hạ, ngài nếm thử xem, bánh trung thu thế nào."

đúng lúc , bên ngoài Khôn Ninh cung vang lên một giọng cung nữ run rẩy.

Tiểu cung nữ "phịch" một tiếng quỳ sụp xuống ngoài Khôn Ninh cung: "Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương, Lệ Quý phi nương nương của chúng nô tỳ tin Chu thiếu gia thích khách sát hại, kinh hãi quá độ mà ngất ."

"Nương nương khi tỉnh , còn cho phép nô tỳ cùng những khác với Hoàng thượng, sợ phiền Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương nghỉ ngơi, nhưng nô tỳ thật sự lo lắng cho nương nương..."

"Cái gì?" Nam Huyên Đế đột ngột dậy, "Mau, tuyên Thái y đến Vĩnh Hỉ cung, trẫm sẽ đến đó ngay."

Hoàng hậu lời , chỉ thấy hai mắt tối sầm.

Tin tức Châu Hưng g.i.ế.c là mới truyền Vĩnh Hỉ cung ?

Lệ Quý phi ngất sớm ngất muộn, Hoàng thượng đến Khôn Ninh cung là nàng ngất ?

Nàng rõ ràng là cố ý.

Hoàng hậu cố gắng ngăn cản, nhưng Nam Huyên Đế cau chặt mày, phất tay : "Oánh nhi thể vốn , xảy chuyện là cháu ruột của nàng , trẫm xem. Hoàng hậu cứ nghỉ ngơi sớm ."

Nam Huyên Đế vội vã đến tẩm điện Vĩnh Hỉ cung, Lệ Quý phi giường dường như mới tỉnh .

Chỉ thấy nàng mặt mày trắng bệch, chút huyết sắc, khuôn mặt vốn diễm lệ động lòng giờ đây tựa như núi xuân ẩn sầu, giữa đôi mày mắt chứa đựng nỗi bi ai vô tận.

Chiếc y phục ngủ bằng lụa mỏng nàng như sương khói, ẩn hiện phác họa hình nàng . Làn da lớp lụa mỏng càng thêm vài phần vẻ mơ hồ yếu ớt, khiến sinh lòng thương tiếc.

Vừa thấy Nam Huyên Đế, ánh mắt Lệ Quý phi lập tức rưng rưng lệ, giọng mang theo một tia nghẹn ngào: "Bệ hạ, ngài đến đây? Tối nay là rằm, ngài đến chỗ Oánh nhi, Hoàng hậu nương nương sẽ tức giận chứ?"

Lại cố nén nước mắt, "Bệ hạ, Oánh nhi thật sự , ngài cứ đến Khôn Ninh cung ở cùng Hoàng hậu nương nương ."

Nam Huyên Đế lập tức tiến lên ôm lấy nàng , đau lòng thôi: "Oánh nhi, nàng luôn hiểu chuyện như , bảo trẫm yên lòng về nàng đây?"

Cùng lúc đó, Khương Sơ Tĩnh ở bên cạnh Tiêu Hành, mã xa trở về Tướng phủ.

Chuyện hôm nay, nàng với Lệ Quý phi, Lệ Quý phi tất sẽ tranh đấu với Hoàng hậu.

Nàng hề lo lắng Lệ Quý phi sẽ thua kém mặt Hoàng hậu.

Xưa Lệ Quý phi tranh sủng, còn sinh một nhi tử bất tường trong mắt Nam Huyên Đế, mà vẫn thể vững ở vị trí Quý phi, vững vàng độc hưởng ân sủng của Hoàng đế bao nhiêu năm, dĩ nhiên chỉ dựa sắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-182-nay-mo-moi-chang.html.]

Hoàng hậu lẽ cho rằng, nếu mưu tính hôm nay của nàng thành công, Lệ Quý phi sẽ liên lụy.

sự việc thành, Châu Hưng giết, nàng cũng tuyệt nhiên dám chuyện nàng g.i.ế.c Châu Hưng cho Lệ Quý phi .

nàng , Lệ Quý phi vốn chán ghét cháu trai Châu Hưng , mà việc nàng g.i.ế.c Châu Hưng là do Hoàng hậu tính kế, bất đắc dĩ vì để giữ trong sạch cho bản mới lỡ tay g.i.ế.c .

Sau khi giải thích rõ ngọn ngành, Lệ Quý phi chỉ sẽ đổ hết tội lên đầu Hoàng hậu, nàng chỉ là nạn nhân vô tội.

Trên đường về Tướng phủ, mã xa chạm khắc hoa văn chậm rãi lăn bánh con đường đá lát trải ánh trăng, xe khẽ xóc nảy, nhưng trong xe tràn ngập tình ý triền miên.

Khương Sơ Tĩnh nửa tựa lòng Tiêu Hành, một tay ôm lấy vai nàng, ấm từ lòng bàn tay len lỏi qua y phục truyền đến. Tiêu Hành khẽ cúi đầu, chóp mũi nhẹ chạm đỉnh đầu nàng.

Ánh trăng xuyên qua khe hở nhỏ của cửa sổ xe, rải lên hai . Gò má thiếu nữ ánh sáng mờ ảo đó, phiếm hồng nhàn nhạt, trông thuần khiết tì vết.

Bàn tay Tiêu Hành chậm rãi buông xuống, đan xen cùng những ngón tay thiếu nữ. Đôi môi mỏng áp lên trán nàng, đặt xuống một nụ hôn nhẹ nhàng.

Bỗng nhiên, Khương Sơ Tĩnh như thứ gì đó thu hút, nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay Tiêu Hành, vươn tay vén màn xe.

Trong khoảnh khắc, ánh trăng như nước chút giữ đổ ào , chiếu sáng cả khoang xe.

Nàng thò , ngẩng đầu vầng trăng tròn treo cao bầu trời đêm, khẽ thì thầm: "A Hành, xem, trăng đêm nay thật tròn, thật ."

Tiêu Hành cũng theo động tác của nàng, ghé gần. Ánh mắt hướng về vầng trăng ngoài cửa sổ, mà cúi đầu, nhẹ nhàng ôm thiếu nữ trở lòng: "Ta ôm vầng trăng của trong lòng ."

Từ cửa Tướng phủ.

Hiện giờ Tướng phủ do Chu Bưu quản gia quản lý, nàng việc gì cũng tiện lợi hơn nhiều. Chu Bưu càng dặn dò các hộ viện và hạ nhân trong phủ, nhị tiểu thư bây giờ bất kể gì, , cũng hỏi nhiều.

Hôm nay Tướng phủ một đoàn hỗn loạn, buổi sáng Khương lão phu nhân trúng tà phát điên, buổi chiều Khương Lạc Vi cưỡng chế đưa đến tự miếu, Chu di nương mấy ngất , Khương Bỉnh Vinh cũng cuống cuồng lo lắng.

tất cả những chuyện đó đều liên quan đến nàng.

Nàng trở về Nghi Lan viện.

Vừa bước cổng viện, nàng liền thấy một bóng dáng cao lớn thẳng tắp lặng lẽ giữa sân, tựa như một cây tùng xanh, cắm rễ mảnh đất .

Là Trầm Chu.

Nam nhân hình cao lớn chân dài, dáng ánh trăng kéo dài thon thả. Vai rộng eo thon, lưng thẳng tắp, trang phục giản dị phác họa những đường cơ bắp săn chắc và uyển chuyển của , toát một cảm giác sức mạnh trầm .

Tóc búi gọn gàng gáy, vài sợi tóc lòa xòa buông xuống gò má. Khuôn mặt kiên nghị, đường nét cứng cáp như đẽo gọt bằng d.a.o búa, lông mày rậm đen mà tuấn. Dưới sống mũi cao thẳng, là một đôi môi mỏng đẽ.

Trầm Chu thấy nàng, liền về phía nàng.

Hắn mặt nàng, khẽ gật đầu, giọng trầm thấp nhưng rõ ràng mạnh mẽ: "Tiểu thư, chuyện dặn, xong."

Trầm Chu do dự, liệu nên kể chi tiết về việc g.i.ế.c Trần Bán Tiên, cũng như cách xử lý t.h.i t.h.ể cho thiếu nữ .

Những chuyện tanh tưởi và u ám đó, cảm thấy dơ bẩn. Hắn tự , bẩn tai thiếu nữ.

Khương Sơ Tĩnh , khóe môi khẽ cong lên. Nụ ánh trăng hiển hiện vô cùng dịu dàng, cũng hề tiếc lời khen ngợi của : "Ta , ngươi sẽ ."

Vừa , nàng nhẹ nhàng nâng tay, ngón tay thon thả khẽ móc về phía Trầm Chu, giọng điệu càng thêm dịu dàng: "Lại đây, nhắm mắt ."

Trầm Chu theo bản năng tuân theo mệnh lệnh của nàng.

Thân thể cao lớn khẽ nghiêng về phía , chậm rãi nhắm hai mắt, hàng mi dài đổ bóng xuống gò má .

Giây tiếp theo, cảm thấy những ngón tay lạnh của thiếu nữ, nhẹ nhàng nậy mở môi .

Loading...