Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:41:38
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi Biên Vũ Đạt hỏi đường điều khiển xe ngựa, đến Tiểu Hà thôn, cả đoàn liền nghi ngờ nhầm chỗ .

“Ngươi chắc chắn đây là Tiểu Hà thôn chứ?”

Biên Vũ Đạt hỏi công tử cạnh .

Vị công tử cũng ngơ ngác, “Người chỉ đường mà! Tiểu Hà thôn, đặt tên vì một con sông nhỏ bên cạnh.”

“Ngươi xem, đó chẳng là con sông đó !” Vị công tử ủy khuất .

“Vậy ngươi con đường xem, thôn nào sửa một con đường như , thậm chí…”

Biên Vũ Đạt thật sự cho rằng nhầm đường, “Tường nhà của bọn họ cũng gọn gàng, trắng tinh.”

Đó là do Cố An An vì thống nhất tổng thể, mua một ít vôi quét tường từ gian vật tư giao cho trưởng thôn phát xuống, quét trắng màu tường bên ngoài. Nhìn từ xa, tạo một cảm giác sạch sẽ, gọn gàng.

đám công tử .

Biên Vũ Đạt càng càng mụ mị, “Những bức tường trắng tinh tươm như , chỉ từng thấy khi cùng phụ Giang Nam năm xưa thôi.”

“Giang Nam là nơi nào chứ, là xứ sở thủy mặc, mỗi nơi đều là cảnh , nhận linh khí tạo hóa của đất trời.”

“Một thôn xóm nhỏ tùy tiện thế , cũng nỡ lòng bỏ tiền cho đến ?”

“Chẳng lẽ đến cơm cũng mà ăn ?”

Mấy vị công tử cảm thấy lạ lùng, “Chúng vẫn nên phía tìm một hộ gia đình hỏi đường sẽ rõ.”

Ở cửa thôn là ngôi nhà ngói gạch xanh đầu tiên của Tiểu Hà thôn, nhà của Triệu thôn trưởng.

Triệu thôn trưởng hôm nay là ngày khai trương của Mỹ Vị Sơn Trang, sẽ khách hàng nườm nượp kéo đến. Ông sớm khoác lên bộ quần áo nhất trong nhà, bưng chiếc ghế đẩu nhỏ ở cửa thôn, tủm tỉm đón khách.

“Lão trượng,” Biên Vũ Đạt đối với già vẫn hết sức kính trọng, “ Tiểu Hà thôn gần đây lối nào?”

“Mỹ Vị Sơn Trang khai trương, hôm nay chúng đến đây để du ngoạn.”

Triệu thôn trưởng ha hả đám công tử quý tộc đang ở cửa thôn, trông vẻ giàu , , , trong lòng ngừng gật đầu.

“Chúng đây chính là Tiểu Hà thôn, ngài cứ thẳng theo con đường lớn là đến Mỹ Vị Sơn Trang.”

“Mỹ Vị Sơn Trang, một nơi đến thì rời .”

Khuôn mặt già nua của Triệu thôn trưởng đỏ bừng, một lượt lời quảng cáo mà Cố An An dặn dò.

Cả đoàn công tử khẽ hừ lạnh một tiếng, “Không ngờ Cố An An cũng cách tạo chuyện.”

Biên Vũ Đạt rùng một cái, cũng hừ hừ theo, “Ta thật xem thử, rốt cuộc là đến thì rời .”

Trời đông lạnh giá. Bọn họ trong xe ngựa thì còn , xe đặt chậu than, ấm áp dễ chịu. Giờ đây đột nhiên bên đường, gió lạnh từng đợt thổi qua, trái khiến run rẩy vì lạnh.

“Đi thôi, chúng xem hết náo nhiệt sớm một chút, nếu vui thì lát nữa sẽ tìm Cố An An đổi tiền.”

Biên Vũ Đạt run rẩy, tuy hiện tại trông Tiểu Hà thôn còn nghèo nàn lạc hậu, rác rưởi hôi thối khắp nơi như tưởng tượng, nhưng cũng ôm nhiều hy vọng.

“Đi !”

Mấy vị công tử theo đến xem náo nhiệt cũng chịu nổi cái lạnh, đều gật đầu đồng ý.

“Quá lỗ , nếu xem ngươi náo nhiệt, thật sự ngoài hóng cái gió lạnh .”

Có công tử cằn nhằn, chẳng còn cách nào, Tân Bình trấn chỉ lớn , những thứ nên chơi thì mười mấy năm nay chơi đủ , thật khó khăn mới một chuyện náo nhiệt, liền thích tiền tuyến 'ăn dưa' (hóng chuyện).

Biên Vũ Đạt, xem náo nhiệt, xong khóe miệng giật giật.

“Này, các ngươi ngửi xem, đây là mùi gì?”

Mùi Hồ lạt thang nồng nặc cay nồng, ngửi thôi khiến kìm mà nuốt nước bọt.

Một đám công tử chịu nổi cái lạnh nhịn , chỉ cần ngửi mùi thể tưởng tượng cảm giác thoải mái nóng bừng cả khi uống một ngụm.

“Đi , đừng quản nhiều như nữa, uống hết canh nóng , sắp c.h.ế.t cóng .”

Hồ lạt thang do Cố mẫu bán chủ yếu nhắm những du ngoạn miễn phí.

Thời tiết mùa đông lạnh giá, dắt díu cả nhà đến chơi, nỡ bỏ tiền mua đồ ăn, ăn lương khô tự mang theo, một bát canh nóng hổi giá rẻ uống miệng, thì còn gì thoải mái hơn.

Biên Vũ Đạt và mấy vạn vạn ngờ, mang một bụng lửa giận đến gây sự, hết gió lạnh thổi cho chịu nổi.

Mấy túm tụm một chỗ, dậm chân cầm bạc xếp hàng gian hàng do Cố mẫu phụ trách:

“Ta , đại nương, tiên cho một bát, chúng đều là một phe, phân !”

“Xì… lạnh quá!”

Mấy ngay cả giá cả cũng kịp hỏi, liền nhận lấy bát Hồ lạt thang nóng hổi, một ngụm đổ miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-154.html.]

Tê, cay, đậm đà, nóng hổi.

Hạt tiêu, ớt, gừng băm, tỏi băm, mộc nhĩ nhỏ, rong biển sợi, miến dong, đậu phụ bì, trộn lẫn .

Hương vị độc đáo, mùi thơm mê .

Một đám ùng ục mấy ngụm uống miệng, cay đến mức nước mắt giàn giụa, trán và má đỏ bừng, đều ấm áp.

“Đại nương, bát Hồ lạt thang của thật tuyệt!”

Gà Mái Leo Núi

Biên Vũ Đạt giơ ngón cái với Cố mẫu, quả thật là quá !

Chỉ là cảm thấy mơ hồ, hương vị giống với chiêu trò của 'Mỹ Vị Tiểu Thức' .

Mấy uống xong canh, thể ấm áp, cũng tâm tình thong thả quan sát xung quanh.

Đã là đến gây sự, tự nhiên quan sát kỹ từng chi tiết, để tránh Cố An An nhận nợ.

Không thì , một cái, các vị công tử đều kinh ngạc.

Biên Vũ Đạt giậm chân xuống đất, “Con đường bằng phẳng, sáng sủa, hẳn là tốn ít tiền.”

“Nào chỉ thế, còn những hàng cây trồng hai bên đường , từng thấy nơi nào như .”

mắt và lộng lẫy, thấy tâm tình lên.”

“Không chỉ thế ,” một nhóm càng càng kinh ngạc, nhanh đến cửa hàng trái cây do nhị tẩu Lý thị phụ trách.

Những trái bưởi to vỏ mỏng bóc vỏ ngoài, lớp vỏ lụa bọc múi cũng gọt bỏ, để lộ những múi bưởi trong suốt.

Các giống bưởi ruột trắng và bưởi ruột hồng mà Cố An An tốn nhiều tiền mua.

Mỗi trái bưởi năm cân.

Múi bưởi ăn chua ngọt sảng khoái, hình dáng mắt.

Quả nhiên, một đám công tử thấy liền tài nào nhấc chân nổi.

“Không ngờ thôn bưởi to đến thế, thôi thấy mắt, màu đỏ tựa như hồng ngọc .”

Nhìn thấy món ngon liền nếm thử, các công tử thiếu tiền, sảng khoái rút bạc :

“Bưởi giá bao nhiêu một trái, bưởi đỏ và bưởi trắng đều lấy một trái.”

“Được thôi,” nhị tẩu Lý thị bây giờ rèn luyện, “hai vị công tử bưởi bóc vỏ sạch sẽ, là bưởi tươi?”

“Bưởi bóc vỏ thì đắt hơn năm mươi văn.”

Năm mươi văn ư?

Trong mắt các công tử thì đó chẳng đáng tiền, “Đương nhiên là lấy bưởi bóc vỏ sạch sẽ.”

Những múi bưởi trong suốt, màu sắc mắt đựng trong vỏ bưởi tạo hình thành chiếc bát chuyên dụng đưa qua, “Mấy vị cứ thong thả.”

“Ố? Thật lạ lùng, bọn họ còn vỏ bưởi thành hình dạng như , cứ tưởng sẽ dùng giấy dầu để đưa cho .”

!”

Biên Vũ Đạt cảm thán một tiếng, cũng quản nhiều như , cầm tăm xỉa một miếng bưởi lớn bỏ miệng.

Múi bưởi cải tiến chua nhẹ, ngọt mát sảng khoái, mọng nước.

Ăn miệng, nhất thời như nghiện, ăn mãi ngừng.

Vốn dĩ cả đoàn chỉ nghĩ mua một trái nếm thử là , ngờ càng ăn càng say mê, đến cuối cùng mỗi đều ôm một vỏ bưởi trong tay.

Huống chi sắp đến cháo trứng bắc thảo thịt nạc của đại tẩu Vương thị.

Lại còn bánh dầu vị đặc trưng do thôn dân tự nghiên cứu, thịt thơm nồng nàn.

Đùi thỏ nướng rắc thì là, màu sắc vàng óng hấp dẫn.

Rấm~

Mấy ăn đến bụng căng tròn, hai bên liếc , đều chút ngượng ngùng.

“Chúng đây thật sự là đến gây chuyện ?”

Biên Vũ Đạt cả đoàn của , phát tiếng gầm giận dữ:

“Đi nửa ngày trời còn đến Mỹ Vị Sơn Trang, ngược tự ăn no bụng .”

“Ăn ăn ăn, 'Mỹ Vị Tiểu Thức' và 'Mỹ Vị Hiên' còn đủ ăn , hôm nay thật xem, chẳng lẽ cái gọi là Mỹ Vị Sơn Trang ngoài ăn uống , còn thể trò gì khác nữa ?”

 

Loading...