Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:41:36
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gian thương?

“Đa tạ Cố lão bản.”

Đặng Lực nhận lấy thực đơn, đưa cho thanh niên phía , khẽ giới thiệu với Cố An An:

“Đây là Tư Hoa Trì, Tư công tử, đặc biệt nhận tin tức từ Phủ thành mà vội vã đến đây.”

Cố An An ngẩng mắt lên, thanh niên dáng cao ráo ngọc thụ lâm phong, đầu đội mũ bạc, eo đeo ngọc bội, áo quần gấm vóc, quả thực tầm thường so với trong huyện thành.

Phủ thành?

Từ Phủ thành đến đây đường thủy nhanh nhất cũng một ngày một đêm.

Người tin tức thật nhạy bén!

Thời cổ đại tin tức bế tắc, thông qua phương pháp nào mà Tân Bình Trấn bán hộp dâu tây.

Trịnh Chưởng Quầy sẽ đến mức bán nàng, chỉ thể thật sự vài phần bản lĩnh mà thôi!

Đón lấy ánh mắt chú ý của Cố An An, Tư Hoa Trì gật đầu mỉm , hề chút kiêu ngạo của quý công tử, ngược vô cùng khiêm nhã.

“Cố lão bản, phiền !”

Một đối tác tương lai lễ phép.

Cố An An khóe môi mỉm , “Đâu , năm hồ bốn biển, đến đây đều là khách quý.”

Gà Mái Leo Núi

Tư công tử nhận lấy thực đơn, trực tiếp gọi hết tất cả các sản phẩm đang của Mỹ Vị Hiên, nhưng đặt năm trăm lượng lên quầy, hiệu cho Đặng Lực rút thăm.

“Công tử cho nhiều bạc quá.”

“Không nhiều ,” Tư Hoa Trì giải thích, “Đủ mười lượng thì rút một , năm trăm lượng là năm mươi .”

“Món ăn thừa cần mang lên , một đến đây, cũng ăn hết .”

“Nghe Cố lão bản ở đầu trấn phát cháo, cảm kích thiện ý, nên đổi tiền thành lương thực và các vật phẩm khác, coi như là kết một mối thiện duyên.”

Người , Cố An An cũng từ chối, “Ta mặt bách tính trong trấn đa tạ công tử.”

Đặng Lực thấy hai rõ ràng, vòng , căng thẳng hít hai .

Người sợ nổi danh, heo sợ béo, danh tiếng rút thăm hộ của Đặng Lực hiện tại lan truyền khắp nơi, đặc biệt là chuyện nào cũng trúng, sai sót một nào.

Khiến Đặng Lực rút thăm cũng bắt đầu cảm thấy áp lực, chỉ sợ trúng, các công tử thiếu gia vì cái danh của mà đến đây sẽ nổi giận.

Hắn căng thẳng xoa xoa tay, ánh mắt vây xem của xung quanh, năm ngón tay nhẹ nhàng lướt vòng .

Thời gian dần chậm .

Khu vực chữ giải đặc biệt, giải nhất, giải nhì liên tục trôi qua kim chỉ khi vòng chuyển động.

Những vây xem mặt tại đó đều nín thở.

Nín thở chờ đợi kết quả xuất hiện.

Cố An An quen , tiếp tục tiếp đón vị khách tiếp theo.

Cho đến khi tiếng ồn ào vang vọng khắp mái nhà truyền đến.

“Trúng !”

“Trúng !!”

“Thật sự trúng !!!”

“Giải thưởng bí ẩn trị giá một ngàn lượng a!!!!”

Thứ khiến các vị công tử thiếu gia ngừng nghỉ, liên tục rút thăm, ngoài hộp dâu tây , chính là giải thưởng nghìn lượng treo lơ lửng đó!

Bây giờ cuối cùng cũng rút trúng .

Ngay cả trong lòng Cố An An cũng cảm giác chuyện định.

Không ngờ thiếu gia đến từ Phủ thành vận khí đến , đầu tiên đến rút trúng.

Cố An An , ánh mắt về phía Tư Hoa Trì, vị thiếu gia hối hận vì ném cho nàng năm trăm lượng bạc đó .

Tư Hoa Trì vẫn giữ vẻ mặt tươi , dáng vẻ quý công tử hòa nhã, hề đổi sắc mặt vì đến rút trúng giải thưởng bí ẩn nghìn lượng, hiệu cho Đặng Lực tiếp tục rút hết bốn mươi chín còn .

Tư thái điềm tĩnh như , càng khiến các công tử khác đang náo nhiệt xung quanh đỏ mặt tía tai, đều cố nén sự phấn khích mà im lặng.

Chỉ là đôi mắt bọn họ vẫn trừng trừng chằm chằm Cố An An.

Công bố, công bố, mau công bố!

Như thể rốt cuộc giải thưởng bí ẩn nghìn lượng là gì.

Mọi trong lòng ngứa ngáy , vẻ mặt cố gắng giữ bình tĩnh của họ và sự điềm tĩnh chân thật của Tư Hoa Trì lập tức tạo cách rõ rệt.

“Tư công tử, ý ngài thế nào.” Cố An An mỉm hỏi.

Khách hàng là thượng đế, giải thưởng lớn rốt cuộc nên công bố tại chỗ , đương nhiên xem ý của Tư Hoa Trì.

, mục đích của nàng cũng đạt .

Tư Hoa Trì căn bản coi cái gọi là giải thưởng bí ẩn nghìn lượng mắt, dù xuất thủ là năm trăm lượng, mục đích quan trọng nhất của đến đây chính là dâu tây.

Có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, Tư gia ở Phủ thành là một nhà hào phú nổi tiếng, quan hệ phức tạp chằng chịt, hề bận tâm chuyện tiêu tiền.

Thấy xung quanh đều chú ý đến đây, vẻ mặt chút đổi, gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-152.html.]

“Vậy thì cùng xem thử !”

Thật giả vờ!

Vẻ giả vờ đó khiến các công tử khác xung quanh nghiến răng nghiến lợi, điềm tĩnh như thế chẳng khiến bọn họ trông như kẻ ngốc .

, đây là thứ đáng giá một ngàn lượng đó!

Các vị công tử ánh mắt nóng rực chằm chằm Cố An An.

Nụ mặt Cố An An càng sâu thêm, tiếp theo chính là lúc nàng giả vờ .

Nàng từ trong tủ lấy một cái thẻ đ.á.n.h dấu sách bằng bạc khảm chỉ vàng, hoa văn tinh xảo, khắc hai chữ “Mỹ Vị” đưa qua.

“Vé cửa Mỹ Vị Sơn Trang ba ngày hai đêm, trị giá một ngàn lượng.”

“Công tử thể ngày hai mươi sáu tháng , khi Mỹ Vị Sơn Trang khai trương, dùng tấm vé dẫn theo ba cửa, thoải mái vui chơi tại Mỹ Vị Sơn Trang.”

Cái gì?

Một đám quý công tử đều ngây !

Thứ gì thế ?

Giải thưởng bí ẩn mà bọn họ mong đợi bấy lâu nay mà chỉ là một tấm vé cửa?

Mỹ Vị Sơn Trang?

Bọn họ căn bản còn từng đến mà!

Đầy lòng kỳ vọng dội một gáo nước lạnh mặt.

Một đám công tử chọc tức, cách nào phản bác.

Cố An An từ đầu đến cuối đều giải thưởng bí ẩn là gì, chỉ trị giá một ngàn lượng, bọn họ còn tưởng sẽ là trang sức quý giá nào đó, dù trúng là lời.

mà,

Một tấm vé cửa Mỹ Vị Sơn Trang.

Thế thì…

Luôn cảm thấy đáng giá .

Có công tử tức giận chỉ ngọc bội đeo ở eo , “Theo cách của cô, miếng ngọc bội mua trăm lượng của đáng giá một ngàn lượng, chẳng lẽ nó xứng đáng bán một ngàn lượng ?”

Cố An An nụ mặt đổi, “Thứ từng thấy qua, từng trải nghiệm, ai tư cách đáng giá nghìn lượng?”

Tóm chơi thì đừng mà càm ràm!

Đây là cách khích tướng !

Đây là cách khích tướng !

Mấy vị công tử tiêu nhiều tiền việc rút thăm lập tức chọc tức đến n.g.ự.c phập phồng, ngón tay chỉ Cố An An chỉ thiếu điều mắng là gian thương.

Nửa buổi nên lời.

Tư Hoa Trì tỏ vẻ trầm tư mân mê tấm vé cửa thiết kế tinh xảo mắt trong tay, “Tư mỗ đến lúc đó sẽ như hẹn mà đến.”

Thật thú vị.

Cái trấn nhỏ thật ý nghĩa.

Hắn là đầu tiên thấy cách quảng bá như thế .

Hiện tại chọc giận , ôm ý nghĩ vả mặt, bọn họ cũng sẽ đến Mỹ Vị Sơn Trang ngày khai trương để xem rốt cuộc thế nào.

Nếu ý, e rằng ngay tại chỗ sẽ ầm ĩ lên, khai trương biến thành bế mạc.

Nếu một phát thành công vang dội, tự nhiên việc ăn sẽ bùng nổ, nguồn khách ngừng.

Không Mỹ Vị Sơn Trang , rốt cuộc là loại loại ? Tư Hoa Trì trầm tư.

Các công tử vây xem khác cũng nổi nóng, “Hay lắm, hai mươi sáu khai trương !”

“Ta hôm đó chẳng gì cả, chuyên tâm đến cái nơi gọi là Mỹ Vị Sơn Trang .”

“Ta thật xem, rốt cuộc nó đáng giá !”

“Tiểu gia thừa tiền, thiếu chút phí du ngoạn đó.”

Vừa hung tợn chằm chằm Cố An An, ý đồ dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t nàng.

Cố An An mỉm , chẳng thèm bọn họ, ngược sang Tư Hoa Trì:

“Nếu như khi du ngoạn, Tư công tử cho rằng Mỹ Vị Sơn Trang đáng giá nghìn lượng, sẽ đổi thành nghìn lượng bạc tươi, giao cho công tử.”

Vô cùng tự tin, vé cửa Mỹ Vị Sơn Trang của chính là đáng giá nghìn lượng, xứng đáng!

Tức c.h.ế.t!

Càng tức hơn!

Các công tử khác tức đến mức tim nổ tung!

Gian thương.

Vô liêm sỉ.

 

Loading...