Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:41:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không ngờ cũng một ngày dùng bữa miễn phí tại Phúc Lai Lâu.”

Khoảng sáu giờ chiều, Cố An An và Lục Thừa Phong mỗi dắt một tiểu oa nhi, cửa Phúc Lai Lâu.

Cố An An ban đầu kiếm tiền nghĩ đến việc dẫn nhà đến Phúc Lai Lâu dùng bữa.

cũng là để giữ thể diện mà!

Ban đầu mua cửa tiệm tiền, chỉ ăn ở các quán vỉa hè, tiền thì việc nọ nối tiếp việc , mãi chẳng thời gian rảnh.

“Cố lão bản, mời bên …”

Vương tiểu nhị sớm đợi Cố An An cửa Phúc Lai Lâu, đây là một cuộc hợp tác quan trọng.

Hắn nở một nụ thật tươi, để lộ hàm răng trắng bóng.

“Trịnh chưởng quỹ đợi lâu lắm , bàn tiệc hôm nay là do đầu bếp trưởng của Phúc Lai Lâu đích , hương thơm ngào ngạt, Cố lão bản lộc ăn .”

Giúp Cố An An quảng bá hàng hóa vài , Cố An An trả tiền cũng hào phóng, đáng bao nhiêu thì trả bấy nhiêu.

Chỉ cho thêm chứ bao giờ nợ nần, Vương tiểu nhị tự thấy giữa mấy chút quen.

“Ồ! Xem tối nay vận may của khá , thể miễn phí thưởng thức mỹ thực của Phúc Lai Lâu.”

“Cố lão bản lời gì ,” Trịnh chưởng quỹ nhận tin liền bước đón, “Người đây chẳng cũng tặng bao trái cây .”

“Bàn tiệc sớm nên mời dùng một .”

Là chưởng quỹ của Phúc Lai Lâu, ông cũng kiêm nhiệm trách nhiệm giao thiệp hợp tác với các phú thương địa phương, nhiều loại rau củ quả tươi ngon của Phúc Lai Lâu cũng là mua trực tiếp từ tay các phú thương.

Bởi , Trịnh chưởng quỹ chỉ tiêu thể mời khách dùng bữa miễn phí, chi tiêu từ công quỹ của Phúc Lai Lâu.

Mấy trao đổi đôi lời xuống theo lời, Cố An An liếc bàn tiệc, thầm tặc lưỡi kinh ngạc.

Trông từng món mấy nổi bật, nhưng tất cả đều là sơn hào hải vị!

Dù chỉ là món đậu phụ cải trắng đơn giản, Cố An An cũng nếm thấy hương vị canh gà trong đó.

Thảo nào các phú thương chọn Phúc Lai Lâu nơi đầu tiên để bàn chuyện ăn, thật sự thể diện mà!

Phúc Lai Lâu theo phong cách tinh tế phức tạp, còn Mỹ Vị Hiên theo phong cách mới lạ khéo léo.

Cố An An ở hiện đại mức lương cao, cũng từng bỏ giá cao để ăn ít món ăn chế biến theo phương pháp cổ xưa, nên cảm thấy kinh ngạc.

Lục Thừa Phong hồi nhỏ nhà cũng là phú thương đàng hoàng, từng dùng qua ít bàn tiệc, nên lộ vẻ khác thường.

Hai tiểu oa nhi thì khỏi , thế giới của trẻ con vốn dĩ phức tạp đến , chúng sẽ cảm thấy việc nếm vị canh gà trong đậu phụ cải trắng là cao cấp kỳ lạ, ngược còn tò mò vì trực tiếp ăn thịt gà uống canh gà.

Cảm thấy lớn thật ngốc nghếch!

Lục Thừa Hành và Lục Điềm Điềm một cái, mỗi đứa c.ắ.n một miếng cải trắng trong miệng.

Vẫn là đồ tẩu tẩu ngon hơn!

Hai tiểu oa nhi nhồm nhoàm ăn những món mà Cố An An gắp bát, hai bên má phúng phính cứ phồng lên xẹp xuống.

Ăn xong, gọi tiểu nhị mang lên, mấy bưng chén thưởng thức, bắt đầu chuyện chính sự.

“Cố lão bản, dâu tây , định bán bao nhiêu tiền một cân?”

“Phúc Lai Lâu ưu tiên thu mua.”

Trịnh chưởng quỹ việc cầu , cũng cố ý vẻ cao ngạo.

Đã hợp tác với Cố An An mấy , cần như .

Huống hồ, đến Tiểu Hà thôn, ông cũng xem qua vườn dâu tây đó , sản lượng sẽ quá cao.

Vật hôm qua cũng phát hiện, vô cùng mong manh quý giá, chỉ cần khẽ chạm thể rách vỏ, nhưng quả thật sắc tươi diễm lệ, vị chua ngọt, mọng nước đầy đủ, bán tướng cũng mắt.

Sắp tới cuối năm, các phú thương lắm tiền ngốc nghếch bắt đầu rục rịch thăm hỏi tặng quà.

E rằng sắp xảy một cuộc chiến tranh đoạt hộp quà!

“Trịnh chưởng quỹ,” Cố An An khẽ nhấp một ngụm , vội vàng đưa giá cả, ngược còn nêu một ý tưởng khác.

“Không Phúc Lai Lầu nguyện ý hợp tác cùng Mỹ Vị Hiên để mắt phiên bản hộp quà liên doanh ?”

“Hợp tác cùng Mỹ Vị Hiên ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-144.html.]

Lòng Trịnh chưởng quỹ khẽ chùng xuống, Cố An An trực tiếp bán dâu tây cho Phúc Lai Lầu.

Hiện tại Mỹ Vị Hiên cũng tạo danh tiếng ở trấn, trong đó món sữa hấp hai lớp thậm chí còn từng gây sốt đến tận huyện thành.

Dâu tây chỉ cần bày , với sắc đỏ tươi rói mọng nước cùng hương thơm chua ngọt, căn bản cần lo bán .

“Không cách hợp tác của Cố lão bản, là như thế nào?” Trịnh chưởng quỹ dò hỏi.

Khóe môi Cố An An khẽ cong lên, chuyện đơn giản thôi, khó khăn lắm mới tạo danh tiếng, đương nhiên là tìm nơi xa xỉ nhất để mắt phiên bản liên doanh nhằm nâng cao uy thế của !

“Mỹ Vị Hiên sẽ cung cấp dâu tây và bao bì, Phúc Lai Lầu chịu trách nhiệm quảng bá và tiêu thụ.”

“Trên hộp quà sẽ ghi rõ dòng chữ ‘Phúc Lai Lầu và Mỹ Vị Hiên đồng sản xuất’.”

Mặc dù Mỹ Vị Hiên hiện tại gây tiếng vang nhỏ trong giới phú thương, nhưng hàng xa xỉ dù đắt đến mấy cũng thể đắt vô lý.

Ba, bốn lượng bạc là mức chấp nhận tối thiểu của các phú thương.

Phúc Lai Lầu thì khác!

Bất kỳ bữa tiệc nào của Phúc Lai Lầu cũng từ trăm lượng bạc trở lên, hộp quà dâu tây dựa Phúc Lai Lầu để bán, giá cả ít nhất sẽ tăng gấp mười .

Gà Mái Leo Núi

“Tin rằng chưởng quỹ xem qua dâu tây , cũng giấu ngài.”

“Vật vô cùng quý giá, chỉ cần khẽ chạm , hôm thể rách vỏ ảnh hưởng đến giá bán.”

“Huống hồ hiện tại sắp bước mùa đông giá lạnh, loại trái cây nào ngon lành chân chính? Sản lượng mỗi mẫu đất chỉ một ngàn cân, lượng thể chọn hộp quà bán mỗi mẫu đến năm trăm cân.”

Cố An An cứ thế kể lể khó khăn của , “Ta cũng giấu Trịnh chưởng quỹ, ngay cả ban đầu khi trồng dâu tây cũng dám trồng nhiều, cứ ôm tâm lý sợ sống mà lỗ vốn.”

“Tiền khai hoang, tiền bón phân, tiền thuê chăm sóc, cũng tốn ít.”

Nói đoạn bắt đầu cam đoan với Trịnh chưởng quỹ:

ngài cứ yên tâm, dâu tây nào đưa hộp quà, cam đoan mỗi quả đều to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, đỏ tươi tắn, dịp Tết mang may mắn, cát tường.”

Câu “mang may mắn” quả thực chạm đến lòng Trịnh chưởng quỹ.

Ai mà chẳng mong may mắn, cát tường dịp Tết chứ!

Không chỉ , còn giữ thể diện nữa!

Mỹ Vị Hiên hiện nay là đại diện cho những hương vị mới lạ, còn Phúc Lai Lầu là đại diện cho danh tiếng và các tửu lầu lớn.

Nếu thật sự hợp tác thì cũng lỗ.

từ quả dâu đến bao bì, đều do Cố An An lo liệu, Trịnh chưởng quỹ chỉ cần dựa nền tảng Phúc Lai Lầu mà bán chúng cho các phú thương.

“Thế còn giá cả?”

Trịnh chưởng quỹ khẽ gợi ý.

Cố An An hạ tay xuống, “Giá cả khoan hãy bàn, tặng ngài trái cây cũng vội vàng hợp tác, chỉ là ngài nếm thử xem .”

“Giá cụ thể, đợi xong hộp quà, đưa ngài một mẫu, ngài định giá thì thế nào?”

Chặt c.h.é.m khách thì ai thể tàn nhẫn bằng Phúc Lai Lầu chứ!

Một lượng bạc mua dưa hấu, đến kinh thành thể bán hàng trăm lượng.

Ta cần gì tự định giá, chuyện chuyên nghiệp cứ để chuyên nghiệp !

mà phần trăm lợi nhuận chia thế nào,” Cố An An Trịnh chưởng quỹ, hai , đây mới là điểm mấu chốt của buổi tối nay.

Trịnh chưởng quỹ về phía Phúc Lai Lầu, Phúc Lai Lầu kiếm càng nhiều, tiền hoa hồng của y càng nhiều.

Cố An An, tự bỏ tiền và công sức, mặc dù dựa Phúc Lai Lầu để nâng cao vị thế, nhưng thể chuyện phí công vô ích.

Bảy ba.

Cố An An dùng vẽ hai con lên bàn, khẽ biểu thị thái độ, trực tiếp .

Con cách so với giá tâm lý của Trịnh chưởng quỹ, y nghĩ nhiều nhất cũng chỉ là sáu bốn, Cố An An sáu, Phúc Lai Lầu bốn.

Nhìn , ánh mắt Cố An An bình tĩnh, điềm đạm, rõ ràng tính toán kỹ lưỡng, e rằng sẽ dễ dàng đổi.

Thật khó bàn!

 

Loading...