Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 139

Cập nhật lúc: 2025-10-09 06:41:23
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai mà chẳng từng chuyện đẩy bạn bè từ cầu trượt xuống chứ?

Lục Thừa Phong cũng thật sự tức giận, chỉ là ngờ tới mà thôi.

Thêm đó là dọa sợ, khi hồn tự thấy ngượng ngùng, ngoan ngoãn để Cố An An nắm tay.

Lần Cố An An lương thiện, phía , rộng rãi xòe tay , hiệu tuyệt đối sẽ động tay, Lục Thừa Phong tự chơi.

Bị bằng ánh mắt chút chiều chuộng như , Lục Thừa Phong càng thêm ngượng ngùng. Ngồi cầu trượt, càng do dự, chần chừ mãi động đậy.

“Làm ?”

Cố An An hiểu lầm ý, tiến lên sờ trán Lục Thừa Phong, “Vừa thật sự dọa sợ ?”

Cách nhất để vượt qua nỗi sợ hãi chính là dậy đối mặt với nó.

“Nếu sợ, chúng hai cùng trượt !”

Cố An An xoa xoa tay!

Lời dứt, giây , Lục Thừa Phong mặt nàng, cũng còn sợ hãi do dự nữa, cực kỳ dứt khoát trượt thẳng xuống.

Hắn cầu trượt, mím môi mỉm vẫy tay hiệu với Cố An An.

Tiểu cún con lớn còn dễ trêu chọc như nữa!

Cố An An thở dài một tiếng, trượt xuống khỏi cầu trượt.

Sự rơi tự do cuốn theo gió lướt qua mặt, tâm trạng tựa như những áng mây trôi trời, vô cùng tự do sảng khoái.

Hai bộ một vòng quanh tiểu sơn pha, Cố An An đặc biệt kiểm tra cây ăn quả và dâu tây trồng trong vườn, đây đều là những đối tượng kiếm tiền trọng điểm của mùa đông năm nay.

May mắn tất cả đều phát triển , hai nắm tay từng bước dạo chơi, vô cùng nhàn nhã.

Đang chuyện, từ xa gọi.

“Tiểu ,” là đại tẩu Vương thị, thấy Cố An An thì mừng rỡ xiết.

“Trong nhà một thợ săn đến, săn nhiều thỏ béo lắm, vốn dĩ định đưa đến tửu lầu trấn, nhưng về nên đến hỏi mua .”

Vương thị từng giúp Cố mẫu thu mua nguyên liệu một thời gian, Cố An An đôi khi cũng mua những thứ kỳ lạ khác để món ăn.

Ví dụ như tôm càng cay, hàu nướng tỏi, ốc xào cay, thơm cay ngon, chẳng kiếm bao nhiêu tiền cho Mỹ Vị Tiểu Thực.

“Thỏ?”

Cố An An nhướng mày, trong khoảnh khắc liền nghĩ đến các món ăn như thỏ lạnh, đầu thỏ cay.

Gà Mái Leo Núi

Quả đúng là “ một con thỏ nào thể sống sót rời khỏi Tứ Xuyên”, ăn đến còn cần tự nuôi thỏ chuyên biệt.

“Vậy ơn tẩu tẩu dẫn đường.”

Nhà thợ săn trong thôn, Cố An An thật sự .

Vương thị dẫn Cố An An đến nhà thợ săn trong thôn, Lâm thợ săn đang sắp xếp những thứ thu hoạch trong chuyến săn .

Mấy chú thỏ con buộc chân vứt ở góc tường, đôi tai dài rũ xuống vẻ còn chút sức sống.

Cố An An nhịn đưa mắt Lục Thừa Phong.

Nếu một cái bờm tai thỏ cho Lục Thừa Phong đeo, thì đáng yêu bao!

Là tiểu thỏ thỏ đáng yêu và xinh bao! Nàng nhất định sẽ nỡ ăn.

“Khụ,” Vương thị kỳ lạ Cố An An đang cửa nhà Lâm thợ săn mà ngừng gì, trong lòng sốt ruột vô cùng, vội vàng Cố An An hỏi lớn:

“Lâm thợ săn, thỏ của ngươi bán thế nào?”

Lâm thợ săn từ trong phòng bước , đàn ông cao lớn cường tráng đầy cơ bắp, chỉ những con thỏ vứt ở góc tường:

“Mới săn , lúc thịt đang béo, nếu thì sáu mươi văn một con.”

Nhìn một con thỏ nặng bảy tám cân, quả thật là mùa ăn thịt.

Chắc là Lâm thợ săn thấy là trong làng nên hét giá cao.

Đem đến tửu lầu trấn, tám mươi văn một con cũng bán .

“Ta mua tất cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-139.html.]

Lần Lâm thợ săn đúng là bội thu, nhưng chỉ bắt bảy tám con thỏ.

Cố An An chỉ phất tay mua hết, mà còn dặn Lâm thợ săn nhân lúc săn thêm nhiều thỏ nữa, nhất là thỏ sống thương, trực tiếp đưa đến nhà họ Cố, tính tám mươi văn một con.

Đưa đến trấn, những tửu lầu lớn cũng chỉ giá .

Lâm thợ săn gật đầu, đồng ý.

“Mua nhiều thỏ như để gì?”

Vương thị ban đầu chỉ nghĩ Cố An An mua một hai con để nếm thử, ngờ Cố An An mua sạch trong nháy mắt.

Lục Thừa Phong bên cạnh cũng đưa ánh mắt kinh ngạc sang, khuôn mặt tuấn tú trắng mịn, bờ môi mỏng đỏ hồng.

Thêm một đôi tai thỏ, mắt đỏ hoe, chính là yêu tinh thỏ đáng yêu .

“Khụ,” Cố An An dời tầm mắt, đáp lời Vương thị, “Dù hiện giờ cũng nuôi gà nuôi vịt, chỗ trống, xây thêm một cái chuồng, để đại ca nhị ca mấy cái kệ gỗ, nuôi thỏ cũng .”

Thỏ sinh sản nhanh, một năm thể m.a.n.g t.h.a.i sáu đến tám , mỗi bảy đến tám con.

Hiện tại nuôi chừng năm sáu con, sang năm Cố An An sẽ thu hoạch đầy một nhà thỏ con.

Đầu thỏ cay tê, thỏ xào khô, thỏ tươi xào, thỏ lạnh, thịt thỏ xé tay…

Nghĩ thôi kìm mà chảy nước dãi.

Chờ Cố An An trở về Cố gia, liền với Cố mẫu chuyện nuôi thỏ:

“A nương, phiền giúp con trông nom .”

Cố mẫu là một đáng tin cậy, bất kể Cố An An sắp xếp chuyện gì, bà đều xử lý vô cùng thỏa đáng, còn hết mực tận tâm, trách nhiệm.

“Không phiền hà, phiền hà ,” Cố mẫu mặt mày rạng rỡ, nữ nhi của tiền đồ, bà mừng còn kịp.

Sao thể chê phiền phức .

“Con cho xem chuồng thỏ dựng thế nào, mỗi ngày cho chúng ăn ?”

Từng nuôi gà, nuôi vịt.

Cố mẫu cũng là đầu tiên nuôi thỏ tròn , hai tai dài như !

Trước đây nhà nghèo, ngay cả thịt thỏ cũng từng ăn.

Cố An An đương nhiên nấy, chờ Cố đại ca và Cố nhị ca trở về, nàng cùng mở một gian phòng cạnh xưởng nuôi gà, vẽ xong bản vẽ bảo hai trưởng theo.

“À , a nương,” đến chuyện cho thỏ ăn, “loài thỏ dễ nuôi, ăn cỏ là thể lớn lên.”

“A nương, giờ lo nhiều việc như , trong nhà đại tẩu và nhị tẩu cũng xuể, chi bằng để các lão nhân trong thôn giúp cắt cỏ .”

“Mỗi xe cỏ trả hai ba văn, hẳn là ít .”

Hiện tại trong thôn sức lực dùng hết, ai nấy đều Cố An An là , chỉ nàng phát đạt, mà còn quên trong thôn.

Chỉ cần lười biếng, dựa những công việc mà Cố An An giao phó, mỗi tháng đều thể kiếm ít bạc tiền.

“Nương , nương ,” Cố mẫu rạng rỡ, “A nương việc khi nào còn cần tiểu nương tử nhà con dạy bảo nữa chứ.”

Trước đây Cố mẫu hận thể ôm hết việc kiếm tiền về cho nhà , chuyện kiếm tiền thể để khác nhúng tay.

Thật sự là vì giờ đây Cố An An giao cho bà ngày càng nhiều việc, Cố mẫu đương nhiên nguyện ý giao những việc quá quan trọng cho khác.

đây cũng là một kế sinh nhai, mỗi ngày cắt vài xe cỏ là thể kiếm tiền, trẻ màng, già vặn thích hợp.

Xử lý xong xuôi chuyện, Cố An An mang theo một con thỏ béo, cùng Lục Thừa Phong hai xe bò về Mỹ Vị Tiểu Thực.

“Đợi trở về, chính là ngày lập đông dọn nhà mới đó.”

“Khi đó chúng sẽ ăn mừng thật náo nhiệt.”

“Ừm,” Lục Thừa Phong nghĩ nhiều, ánh mắt lộ vẻ mong chờ: “Khi đó học đường chắc cũng sắp nghỉ .”

“Ta sẽ gọi Sài Tề cùng đến ăn mừng tân cư yến.”

Cố An An nhướng mày gì, dọn nhà mới thể một chút ký ức đặc biệt chứ.

Ví dụ như Lục Thừa Phong đội bờm tai thỏ, nhất định sẽ hổ đỏ mặt đến mức nên lời.

 

Loading...