Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:19:58
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong bóng đêm.
Giữa hai trở nên yên tĩnh.
Chỉ tiếng tim đập thình thình thình, mỗi lúc một lớn hơn, mỗi lúc một kịch liệt hơn.
Tay Cố An An tựa eo Lục Thừa Phong, bên là những khối cơ bụng rõ ràng.
Chỉ một lớp mỏng, sờ cảm giác cực kỳ .
Đầu tiên là căng cứng trong chốc lát, đó nhanh thả lỏng .
Cố An An động đậy, gần như xác định Lục Thừa Phong hiện tại là đang tỉnh.
Có lẽ nãy thật sự ngủ, nhưng bỏ lỡ thời cơ tỉnh , Lục Thừa Phong hiện tại là lựa chọn tiếp tục giả vờ ngủ, là giả vờ tỉnh đây?
Tiếp tục giả vờ ngủ khó tránh khỏi sẽ trả giá, còn tỉnh ? Cũng chắc là chuyện .
Dù thì bản nàng cũng chiếm tiện nghi.
Cố An An tạm thời động đậy, chờ Lục Thừa Phong tự lựa chọn.
Lục Thừa Phong hiện tại hối hận , mặt đỏ bừng đến mức sắp bốc khói.
Lúc Cố An An cào chóp mũi , đang ngủ mơ màng, căn bản ngờ sẽ chủ động chuyện ôm lòng.
Ôm mới phát hiện Cố An An bé nhỏ mềm mại, vóc dáng vặn khớp với , chút nỡ buông tay.
Ý nghĩ thoáng qua, Cố An An thuận đà leo lên, tay liền đặt lên eo Lục Thừa Phong.
Cố An An thừa dịp lúc riêng tư , lén lút khen ngợi nhiều .
Nhiều dỗ dành Lục Thừa Phong cho nàng xem , dù xem là lúc mới xuyên , khi đó quá chú ý.
Lục Thừa Phong thể đồng ý yêu cầu vô lễ như , mùa hè ngủ cũng mặc một lớp áo lót mỏng, hận thể che kín cả yết hầu.
“Ưm!”
Cố An An lười chờ nữa, tướng công nhà nàng là loại đức hạnh gì chứ, tiểu cổ hủ ngây thơ đôi khi còn ngây ngô.
Nếu tay nữa, chừng còn tưởng nàng sẽ hảo tâm bỏ qua cho .
Ngón trỏ men theo những thớ cơ nhấp nhô kéo dài, tò mò chọc chọc cái rốn tròn vo.
Lục Thừa Phong nhịn nữa, nóng kinh từ nơi hai tiếp xúc truyền đến.
Cảm giác căng thẳng và kích thích lan tỏa khắp tứ chi bách hài, hiện tại chỉ khuôn mặt và dái tai đỏ bừng, mà da thịt ẩn lớp áo lót cũng đang nóng rực.
“An An!”
Lục Thừa Phong chịu thua, ôm lấy nàng, cúi đầu như một con vật nhỏ ngoan ngoãn dụi dụi mặt Cố An An, giọng thanh lạnh mềm mại như nước, nhỏ nhẹ nhận :
“Đừng ức h.i.ế.p nữa.”
Ở cùng Cố An An lâu như , hiện tại còn học đường, vì thành hôn, giữa các bạn học đôi khi sẽ vài câu chuyện bậy bạ.
Lục Thừa Phong ngại , cố tình Sài Tề còn thích thỉnh thoảng trêu chọc .
Hiện tại hiểu nghĩ đến điều gì đó, vành tai liền với cổ, nóng bừng đỏ gay gắt, hàng mi đen dài cong vút ngừng run rẩy, khóe mắt ướt đẫm.
“Không giả vờ ngủ nữa ?”
Tiểu dạng, còn trị ngươi !
Cố An An nhếch môi, trong bóng tối nâng mặt Lục Thừa Phong lên, ngắm từ đôi mắt đẽ, chóp mũi cao thẳng, cho đến đôi môi đỏ mọng hình dáng ưu mỹ.
“Ừm!” Lục Thừa Phong khẽ đáp, mặc cho tay Cố An An mặt , còn ngoan ngoãn nhỏ giọng giải thích:
“Ta cố ý.”
Sao một tiểu tướng công ngốc mềm yếu thế chứ!
“Thôi , tha thứ cho , dù hiện tại cũng tỉnh , hôn thêm một chút nữa nhé?”
Lục Thừa Phong mím môi , khi ngủ qua gương đồng, môi c.ắ.n đỏ , lo lắng ngày mai sưng lên .
“Ừm?”
Tay Cố An An đặt bên hông Lục Thừa Phong khẽ động, nhéo nhéo một khối cơ nhỏ, ý vị uy h.i.ế.p rõ ràng.
Lục Thừa Phong rùng , chỉ cảm thấy nơi véo tê dại ngứa ngáy vô cùng.
“Vậy nàng nhẹ một chút.”
Lục Thừa Phong cẩn thận nhắc nhở, cố gắng cứu vãn thêm chút nữa.
“Được, bảo bối, chủ động một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-118.html.]
Lại gọi là bảo bối, Lục Thừa Phong hổ đỏ mặt, tay lỏng lẻo đặt eo Cố An An, khoang miệng hôn triệt để.
Đến cả gốc lưỡi cũng tê dại và đau nhói từng cơn.
Trong lúc đầu óc mơ màng, dường như cảm thấy Cố An An đang chạm eo , còn sức lực để tiếp tục ngăn cản.
Đầu óc choáng váng tựa vai Cố An An, khuôn mặt đỏ bừng.
Ngón tay Cố An An chọc một cái lên cơ bụng, liền thể thấy bên tai tiếng thở dốc trầm thấp của Lục Thừa Phong truyền đến.
Rất dễ !
Mùi trúc xanh lạnh lùng nhiễm lên hương thơm ấm áp, hai ôm vui vẻ trải qua một đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Cố An An tỉnh giấc thì Lục Thừa Phong còn ở đó.
Mã Thúy Nhi còn vẻ mặt lo lắng tìm Cố An An, “Sáng nay lang quân hửng sáng dậy rửa mặt, ngay cả bữa sáng cũng ăn mà chạy đến học đường .”
“Có vấn đề gì ?”
Có thể vấn đề gì chứ?
Cố An An nhướng mày.
Cái tiểu cổ hủ nào đó nhớ chuyện tối qua, mặt đỏ bừng hổ, hoảng loạn mất mát còn học cách bỏ chạy thôi!
Tặc tặc tặc.
Mới chỉ sờ sờ cái eo nhỏ, còn cách lớp áo lót chạm bên trong, Lục Thừa Phong hổ đến mức .
Có cần ngây thơ đến chứ.
Cố An An hiệu cho Mã Thúy Nhi việc gì, tìm Cố Anh Anh, hôm nay là ngày đầu tiên món mới lên kệ, nàng sẽ phụ giúp một tay.
Thấy Cố An An tới, hai cùng giá bàn gang, Cố Anh Anh lén lút thở phào một .
Tối qua nàng mơ cũng đều luyện tập món mực nướng bàn gang, sợ hỏng việc của Cố An An.
Cửa tiệm mở, bên ngoài mười mấy xếp hàng sẵn.
Trong đó mấy quen thuộc, là những hôm qua trong tiệm yêu cầu món mới, Cố An An để tâm, mở tấm ngăn .
Tấm bàn gang bên nóng lên, quét một lớp dầu, miếng mực tươi ngon, săn chắc tiếp xúc với bàn gang, phát tiếng xèo xèo.
Một đám thực khách lâu năm chăm chú chằm chằm món mực xào lẫn khoai tây thái lát và hành tây, nuốt nước bọt ừng ực, giơ tiền trong tay lên:
“Cố lão bản, cái !”
“Cho một phần , cho một phần , thôi thấy ngon .”
Cố An An ngước mắt, hiệu Mã Thúy Nhi thu tiền, “Mực nướng bàn gang, món mới khai trương giảm nửa giá, phần nhỏ bốn văn, phần lớn sáu văn.”
“Muốn phần lớn, chúng phần lớn.”
Vừa lời còn chịu nổi , đám thường xuyên đến Mĩ Vị Tiểu Thực ăn uống ai mà ít tiền trong tay, vội vàng đổi ý phần lớn.
Phần lớn ăn mới .
Cố An An khởi đầu thuận lợi, Cố Anh Anh vẫn bên cạnh hít sâu một , lấy một miếng đậu phụ tươi mỏng đặt lên bàn gang.
Đậu phụ chiên vàng hai mặt, rung rinh, nàng thành thạo rắc bột ớt và các loại gia vị lên , đó dùng xẻng xúc những miếng đậu phụ chiên và cắt đặt lên lá xà lách tươi rửa sạch.
Lá xà lách tươi giòn còn đọng nước, kết hợp với món đậu phụ nướng bàn gang tê cay nóng hổi, tạo nên sự tương phản lớn về thị giác, kể hương thơm cũng từng đợt xộc .
“Tiểu nương tử, món đậu phụ của nàng bao nhiêu tiền một phần?” Có nhịn hỏi.
Đậu phụ là từ đậu, giá rẻ miếng lớn, bọn họ bao giờ nghĩ ngày bỏ tiền mua loại đậu phụ chế biến để ăn, nghĩ đến thấy đáng.
mà thơm quá!
Thỉnh thoảng nếm thử, bỏ chút tiền cũng chẳng .
Cố Anh Anh liếc Cố An An một cái, thấy ánh mắt khích lệ của nàng, liền định thần , mạnh dạn mở lời:
“Đậu phụ chiên bàn gang, giá gốc năm văn tiền một phần, món mới lên kệ, giá hiện tại là hai văn.”
Gà Mái Leo Núi
Trời đất ơi!
Một lớp đậu phụ mỏng manh thế mà bán năm văn tiền một phần, thực khách gan cũng dọa cho giật .
May mà hôm nay món mới lên kệ giảm giá, thể mua về nếm thử.
Bọn họ đúng là xem xem, Mĩ Vị Tiểu Thực rốt cuộc tự tin gì mà ngay cả món đậu phụ rẻ nhất cũng dám bán đắt như .
Chẳng lẽ là coi bọn họ như kẻ ngốc !