Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:19:57
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tương ớt

Cố An An để tin tức về việc mắt sản phẩm mới, ước chừng thời gian đủ, bèn đến bến tàu tìm ông chủ thuyền cá.

Ra mắt sản phẩm mới là chuyện trong kế hoạch, mực cũng dự trữ một phần trong sân từ , bây giờ tìm y để bổ sung khế ước cho chỉnh, ngoài Cố An An còn mua thêm một vài thứ.

“Cố lão bản.”

Thấy Cố An An từ xa tới, ông chủ thuyền cá đến mức thấy cả răng.

Nhờ phúc của Cố An An, bây giờ y kiếm nhiều tiền hơn nhiều.

Trước đây những con tôm hùm, hàu bỏ ai mua, bây giờ ngoài việc cung cấp cho Mỹ Vị Tiểu Thực, thỉnh thoảng còn mua một chút để thử, ông chủ thuyền cá khỏi vui mừng đến mức nào.

“Cố lão bản, nàng tự đến bến tàu thế , việc gì cứ bảo Hoàng Tùng đến gọi .”

“Không ,” Cố An An vốn thích đây đó xoay sở,

“Mực đó ngày mai ngươi xem thể đ.á.n.h bắt nhiều hơn một chút gửi đến Mỹ Vị Tiểu Thực , sẽ bắt đầu bán mực đó.”

“Ấy, , ngày mai nhất định sẽ đ.á.n.h bắt nhiều hơn một chút.”

Ông chủ thuyền cá hứa hẹn vui vẻ hơn bất cứ điều gì, y mong Cố An An món mới từ lâu, y thêm một công việc kiếm tiền.

Tự đ.á.n.h cá bán lẻ, nào định và kiếm tiền bằng việc hợp tác với Cố An An, cung cấp hàng hóa cho nàng.

,” Nói Cố An An chỉ chỉ ngón tay, “Chỗ ngươi cá nhỏ .”

“Cứ dài bằng ngón trỏ thế thôi.”

Hai ngày nay bận rộn việc của , dường như bỏ bê Lục Thừa Phong , Cố An An lén lút tạo cho y một bất ngờ.

“Cố lão bản nàng ngay cả thứ cũng !”

Ông chủ thuyền cá nghĩ nhiều, vội vàng chạy lên thuyền xách xuống một thùng cá nhỏ, dài hơn ngón tay một chút, mười centimet, thon dài.

“Cố lão bản nàng còn cá nhỏ nữa ?”

Ông chủ thuyền cá đầy vẻ mong đợi, suýt chút nữa lỡ lời thứ bây giờ y mang về để nuôi gà vịt.

Nếu Cố An An mua về đồ ăn bán, y thêm một con đường kiếm tiền nữa.

“Tạm thời thì ,” Cố An An lắc đầu, Mỹ Vị Tiểu Thực bây giờ bận xuể .

“Ta chỉ mua về chút đồ ăn vặt tự dùng thôi, đúng , cái bao nhiêu tiền?”

“Không tiền tiền, Cố lão bản nàng thì cứ tặng cho nàng.”

Mặc dù ông chủ thuyền cá tiếc, nhưng thứ để nuôi gà vịt, Cố An An thì tặng miễn phí thôi!

Hì hì hì, chịu khó chi tiền nhỏ, Cố An An còn đến tìm y đặt hàng.

“Vậy thì cảm ơn, đến lúc đồ ăn sẽ gửi ngươi một phần.”

Cố An An mua cá nhỏ về, là tương ớt cá nhỏ cay.

Lục Thừa Phong cái đồ yếu ớt đó, mấy ngày trông chừng, lén lút gầy một chút, còn tưởng nàng phát hiện chứ.

Chắc là cậy nàng bận, quản !

Xách cá nhỏ, Cố An An mua thêm chút thịt và ớt xanh, thì luôn, y thích gì, thì thêm mấy món nữa thôi!

Cùng lúc đó,

Biết tin Mỹ Vị Tiểu Thực ngày mai sẽ món mới, còn giới hạn một trăm phần, mấy lão sành ăn đang trong quán chịu nổi nữa.

Người đầu tiên dậy.

“Các ngươi gì?”

Thấy bọn họ , một nhóm khác cũng dậy theo.

“Ta báo cho lão Dư và bọn họ , ngày mai giới hạn một trăm phần, đến muộn là mua .”

Sản phẩm mới của Mỹ Vị Tiểu Thực căn bản cần quảng cáo.

Quán mở, chảo gang nóng, mực ném lên xèo xèo dầu, mùi thơm từng đợt từng đợt, xung quanh ngửi thấy mùi liền món mới, tự động chạy xếp hàng.

Hôm nay bọn họ cũng may mắn, tin .

Hắc hắc hắc.

Gà Mái Leo Núi

Ngày mai cứ thế mà canh cửa hàng, đến giờ mở cửa thì tranh thủ xếp hàng nhất.

“Ngươi ngốc !”

Một khác thấy thì nhịn : “Tổng cộng chỉ giới hạn một trăm phần, ngươi mỗi ngày bao nhiêu đến Mĩ Vị Tiểu Thực mua đồ ăn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-117.html.]

“May mắn tin tức mà giấu , ngươi còn khắp nơi tuyên truyền, cẩn thận ngày mai mấy chúng giành , đến lúc đó thì .”

Ừm...

Phải đó, dù hiện giờ cả trấn nhỏ quen với món ăn của Mĩ Vị Tiểu Thực, còn điên cuồng như lúc ban đầu.

Mĩ Vị Tiểu Thực vẫn những hâm mộ cuồng nhiệt, mỗi sáng mở cửa là xếp hàng.

“Vậy... chúng cứ coi như ?”

Mấy , đồng loạt hắc hắc hắc .

Món mới lên kệ ư?

Chúng nào !

Chúng chỉ là vận khí , dậy sớm, khéo gặp mà thôi.

Mấy thuyết phục lẫn , đạt thành thỏa thuận, vui vẻ về nhà.

Về phía Cố An An.

Nhân lúc Lục Thừa Phong còn một lúc nữa mới về nhà, nàng trốn trong bếp vội vàng tương ớt.

Cố Anh Anh luyện tập các món ăn cho ngày mai khai trương, nàng thì ở bên cạnh đun tương ớt.

Vừa thơm cay, tê cay mặn mà, thậm chí còn lúc lấn át cả mùi mực nướng bàn gang.

Cố An An thiết kế ba loại tương:

Tương ớt băm dùng ớt xanh, chủ yếu là vị mặn thơm, cay nhẹ, ăn thơm lừng cả khoang miệng.

Còn món ăn kèm cơm.

Cố An An dùng dưa muối và thịt hun khói tự xào lẫn, thêm chút ớt hiểm, thơm cay khai vị.

Còn về tương ớt trứng cá, đây là loại cay nhất trong các món, cay, hương vị cực kỳ kích thích, khiến thèm thuồng thôi.

Ngay cả khi môi cay đỏ bừng, cũng thể nhịn ăn thêm một miếng.

Lúc Cố An An , nàng liền nghĩ đến cái khuôn mặt dễ ngượng ngùng của Lục Thừa Phong.

Chỉ cần nếm một miếng, e rằng cả khuôn mặt cay đến hồng rực, hai mắt đẫm lệ.

Nói là , nhưng tối hôm đó khi Lục Thừa Phong trở về, Cố An An cất kỹ mấy phần tương ớt , hề mang ăn.

Bởi vì Lục Thừa Phong dễ trêu chọc, cố tình đôi khi đầu óc còn nhanh nhạy.

Để ở nhà sẽ nghĩ là cố ý cho , nhưng ngày mai đưa đến học đường, lúc ăn cơm trưa tự thể đoán .

Lại sẽ mím môi, mặt đỏ bừng, còn đặc biệt ngại ngùng đến mặt nàng, với nàng lời cảm ơn, vất vả .

Nàng căn bản cần lời cảm ơn nào, lời cảm ơn đó tác dụng gì chứ.

Còn gì thể khiến nàng hài lòng hơn việc Lục Thừa Phong dùng chính bản để báo đáp nàng?

Lục Thừa Phong tự cũng hiểu đạo lý , bình thường sẽ để mặc nàng gì thì một lúc.

Ưm, ngày mai nên đưa yêu cầu gì đây?

Nằm giường, ôm lấy Lục Thừa Phong, Cố An An khẽ cào cào chóp mũi thanh tú của .

Quả nhiên,

Ngay giây tiếp theo Lục Thừa Phong đưa tay nắm lấy cổ tay Cố An An, mơ màng ngủ lẩm bẩm:

“Ưm, An An... đừng nghịch nữa.”

Chàng chủ động nghiêng ôm lấy Cố An An, tay đặt lưng nàng vỗ vỗ, “Ngủ , ngày mai hẵng nghịch.”

Mặc kệ Lục Thừa Phong bình thường mềm yếu, ngây thơ đến mức nào, thường xuyên Cố An An trêu chọc đến đỏ mặt.

Rốt cuộc cũng là một nam nhân cao một mét tám lăm, bờ vai rộng rãi.

Cố An An cao một mét sáu mấy, hình thon gầy, lập tức ôm trọn lòng, trông nàng càng thêm bé nhỏ tinh xảo.

Lục Thừa Phong từng ôm ai bao giờ, mô phỏng theo tư thế ôm ấu tể trong ký ức, ôm chặt Cố An An lòng.

Mùi hương trúc xanh ấm áp, thanh khiết tràn ngập khoang mũi, Cố An An vặn tựa vị trí n.g.ự.c của Lục Thừa Phong.

Thình! Thình! Thình!

Tiếng đập mạnh hơn mỗi lúc một rõ.

Vậy rốt cuộc hiện tại Lục Thừa Phong là thật sự ngủ , là đang giả vờ ngủ đây?

Cố An An thăm dò đưa tay hướng về phía eo Lục Thừa Phong...

 

Loading...