Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:19:56
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thức ăn mới lên kệ

Cố An An trở Cố gia.

Nàng cũng để hai trăm hạt dưa hấu cho Cố gia, giống như nhà thôn trưởng.

Chỉ là bước nhà, nàng thấy khí hài hòa vui vẻ như tưởng tượng.

Cố mẫu ở đầu giường lau nước mắt, đại ca và nhị ca nắm chặt nắm đấm, vẻ mặt giận dữ, ngay cả Vương thị và Lý thị mắt cũng đỏ hoe.

“Có chuyện gì ?”

Cố An An cau mày, cuộc sống càng ngày càng , ngược còn buồn bã thế .

Thấy Cố An An tới, Cố mẫu vội vàng che giấu lau nước mắt, “Không , .”

“Hạt dưa hấu phát hết ?” Nói dậy gọi,

“Vương thị, mau rót cho An An một bát nước lạnh , trời nóng lắm.”

“A nương,” Cố An An tin chuyện vì cho con mà giấu giếm sự thật.

Nàng bây giờ năng lực, thực sự thì còn gian vật tư, chuyện gì cứ cùng giải quyết là .

“Rốt cuộc xảy chuyện gì ?” Cố An An ngừng hỏi.

“Là biểu Anh xảy chuyện .”

Thấy , Cố đại ca nhanh chóng giải thích cho Cố An An, Cố Anh Anh là con gái của ca ca Cố mẫu, chỉ lớn hơn Cố An An hai ba tuổi, gả đến trấn bên cạnh.

Gà Mái Leo Núi

Ngày thường nàng trâu ngựa, quán xuyến việc nhà.

Vì hai năm sinh con, bên nhà chồng những ở bên ngoài tìm phụ nữ, mà còn cậy thế đông mà đuổi biểu Anh khỏi nhà ngay trong đêm.

Biểu Anh nhà trọng nam khinh nữ, về nhà sợ gả cho lão độc trong thôn, liền đến nương nhờ nhà cô cô đối xử với nàng khá .

Lúc Cố Anh Anh đến Cố gia, mặc quần áo rách rưới, còn thua cả nhà nghèo nhất trong thôn.

Xắn tay áo lên, tay cũng đầy vết bầm tím, dấu véo.

Chẳng trách Cố mẫu và Cố đại ca Cố nhị ca tức giận như , Cố An An chỉ Cố đại ca miêu tả thôi cảm thấy thể chịu đựng .

Giá trị của phụ nữ tuyệt đối ở việc sinh nở, mà ở chính bản nàng .

Vấn đề hiện tại chính là để sắp xếp cho Cố Anh Anh.

Vương thị và Lý thị cũng là phụ nữ, đương nhiên thể chấp nhận Cố Anh Anh ở một thời gian.

cơm áo gạo tiền thứ nào mà chẳng tốn, tạm thời giúp đỡ Vương thị và Lý thị sẽ gì, nhưng lâu dài thì e là sinh oán trách.

“A nương, biểu tỷ Anh đang ở ? Con gặp nàng.”

Cố An An thể giúp , nhưng một đóa hoa tơ hồng yếu đuối thì tuyệt đối trong phạm vi của nàng.

Cố mẫu chỉ tay, đó là căn phòng nguyên chủ ở từ nhỏ, dù xuất giá vẫn luôn giữ căn phòng đó.

“Biểu tỷ.”

Cố An An đẩy cửa , liếc mắt một cái thấy phụ nữ một bộ quần áo khác, rõ ràng chăm sóc.

“Là An An ! Mấy năm gặp, giờ đây càng ngày càng xinh .” Cố Anh Anh thấy vội dậy chào hỏi Cố An An.

Mặc dù tiều tụy, nhưng ánh mắt kiên định, cũng tinh thần, Cố An An gật đầu.

Người nhà cần khách sáo, “Ta một công việc đồ ăn vặt, mười lăm văn tiền công một ngày, bao ăn ở, biểu tỷ bằng lòng .”

“Ta bằng lòng.”

Không cần Cố An An thêm về nội dung công việc các điều kiện khác, Cố Anh Anh liền lập tức đồng ý.

Thời đại , cơ hội việc cho phụ nữ luôn ít hơn nhiều.

Người khéo tay một chút thì còn thể thêu khăn tay, túi tiền gì đó để bán, khéo tay thì chỉ thể theo xuống đồng, ở nhà nấu cơm giặt giũ nuôi gà gì đó.

“Được, biểu tỷ lát nữa theo về trấn !”

Thấy biểu tỷ quả quyết, Cố An An cũng sảng khoái, ngoài giao hai trăm hạt dưa hấu cho Cố gia, về chuyện khai hoang sườn núi để họ giám sát.

Cố đại ca và Cố nhị ca liên tục đảm bảo, “Tiểu cứ yên tâm, chúng nhất định sẽ trông coi cho .”

“Nếu ai việc gian lận, lười biếng, đảm bảo sẽ túm cổ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-116.html.]

Chủ yếu là thấy tiền công và đãi ngộ mà Cố An An đưa , gần như ngang bằng với trấn .

Trong lòng Cố đại ca và Cố nhị ca đều rỉ máu, thương xót cho Cố An An.

Bây giờ dù công nhân là cùng thôn, bọn họ cũng tuyệt đối nể tình.

Ngoài , về vấn đề bao ăn, dặn dò là để già và trẻ con nấu cơm rửa rau đưa cơm, nhưng chuyện mua sắm giao cho Cố mẫu.

Cố mẫu bây giờ giúp Mỹ Vị Tiểu Thực mua sắm vật tư cũng dáng, thỉnh thoảng cũng dẫn Vương thị và Lý thị cùng học hỏi.

Dường như duy nhất việc gì chính là Cố lão gia.

Cố lão gia tự tìm một việc, mỗi ngày đồng chút việc nông nhẹ nhàng, tìm mấy lão của tán gẫu, tận hưởng cảm giác ngưỡng mộ, khỏi tự tại đến mức nào.

Cố An An còn từng lo lắng trong một khoảnh khắc đó.

Trở về Mỹ Vị Tiểu Thực là buổi chiều.

Cố An An cũng trì hoãn, chuyện mực nướng định từ lâu .

Tấm sắt chuyên dùng để món ăn cũng chuẩn sẵn, chỉ là vẫn tìm phù hợp, Cố An An bận rộn, nên mới trì hoãn .

Giữ vài phần ý nghĩ xem thực lực của Cố Anh Anh.

Vừa về đến Mỹ Vị Tiểu Thực, khi sắp xếp chỗ ở xong, Cố An An liền ngừng nghỉ dẫn bắt đầu học đồ ăn.

Ngoài mực nướng, còn đậu phụ chiên chảo gang, bánh khoai tây chiên chảo gang, và cả bánh nếp chiên.

Hai ở trong bếp, thử nghiệm hết đến khác, học cách đồ ăn.

Điều khổ Hoàng Tùng và Mã Thúy Nhi đang trông quán giúp đỡ.

Đồ ăn ở Mỹ Vị Tiểu Thực ngon thật, nhưng ăn lâu thì cũng chán, đúng là một chút gì đó mới lạ.

Bánh nếp chiên tròn xoe, trắng mập mạp, mùi thơm của ngũ cốc, phủ một lớp sốt cay ngọt, ngửi thôi thấy chảy nước miếng, chỉ c.ắ.n một miếng.

Huống chi đậu phụ chiên, từng miếng đậu phụ nhỏ chiên giòn thơm lừng, cắt thành miếng ăn, rắc thêm một nắm ớt hiểm tươi, cay đến mức linh hồn cũng bay bổng.

Mực nướng, trộn lẫn khoai tây thái lát và hành tây, các loại gia vị cũng hề tiếc tay thêm , hương vị cay nồng bá đạo.

Những thường xuyên đến Mỹ Vị Tiểu Thực ăn uống, chẳng đều thích hương vị !

Ngửi mùi thơm ngừng truyền từ sân , từng đợt từng đợt, nước miếng cứ nuốt nuốt.

“Bà chủ các ngươi món gì mới ?”

“Ta lạ thật, đồ ăn nàng thực sự thơm đến mức hận thể nuốt cả lưỡi , tiền kiếm mỗi tháng đều đổ hết việc ăn uống.”

“Đừng dây dưa nữa, các ngươi sắp món mới , ,” Vị khách quen đó chào Hoàng Tùng.

“Ngươi gọi bà chủ các ngươi , bảo nàng mang đồ ăn bán !”

“Đâu đủ tiền, mau bảo nàng mang cho chúng nếm thử , thèm c.h.ế.t!”

“Mỗi đến Mỹ Vị Tiểu Thực của các ngươi đều nổi chân.”

“Cái ,” Hoàng Tùng nào dám hứa gọi , hôm nay Cố An An đang dạy đó, nếu ngon, chẳng tự hỏng danh tiếng .

lúc , Cố An An từ trong bếp .

“Ôi chao các vị xem, Mỹ Vị Tiểu Thực mỗi lên món mới ngày đầu tiên đều giảm giá một nửa, thể thu thêm tiền của các vị .”

“Chiều nay luyện tay nghề, ngày mai sẽ lên món mới, đến lúc đó kính mong các vị chủ quán đến ủng hộ.”

“Thật sự ngày mai sẽ lên món mới ?” Một đàn ông đang múc chè dưa hấu đá ăn liền lập tức phấn khích.

Hắn sống ngay cạnh nhà Cố An An, mực nướng ngửi thấy mùi, vẫn luôn ăn.

Thậm chí còn đặc biệt hỏi qua Cố An An, nhưng Cố An An tuyển , việc khác bận rộn, nên mới trì hoãn .

Khiến sầu não bao, chỉ thích hương vị đó thôi, ngày nào cũng mơ nghĩ xem mực nướng đó rốt cuộc sẽ vị gì.

“Vâng, ngày mai sẽ lên món mới, lượng hạn một trăm phần, Vương đại ca thể đến sớm ủng hộ.”

“Đến, nhất định sẽ đến!”

gãy chân cũng bò đến.

Những tại chỗ xác nhận tin tức đều kìm mà chảy nước miếng.

 

Loading...