Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:19:52
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A nương!”
Chưa bước sân Cố gia, thấy tiếng Cố mẫu chạy , mặt đầy vẻ mừng rỡ.
“Sáng sớm con về , vội vàng bảo đại tẩu của con xuống bếp nấu cơm,” Cố mẫu nắm tay Cố An An.
“Hôm nay cắt món lạp xưởng con thích nhất, lát nữa nhớ ăn nhiều một chút.”
Bất kể đổi thế nào, Cố mẫu vĩnh viễn là thiên vị Cố An An nhất.
“Con , a nương.”
Lúc dùng bữa bàn chuyện chính, tuy lạp xưởng của nhà khác với đồ ăn hiện đại, nhưng cũng một hương vị độc đáo riêng.
Cố gia nấu ăn giống Cố An An mà chịu khó cho gia vị.
hiện tại điều kiện gia đình khá hơn, dầu muối vẫn dám dùng, rau đều là rau tươi tự trồng, ăn một phong vị khác biệt.
“A nương, con gửi Cố Lâm và Cố Phong đến học đường học.”
Dùng bữa xong, Cố An An và Cố mẫu trốn trong phòng chuyện riêng.
“Sao mà ,” học là chuyện tốn tiền, Cố mẫu chịu,
“Năm nay nhờ phương pháp bán đồ uống giải khát con chỉ, thời gian cũng tích góp ít tiền.”
“Đợi qua năm mới, nhà cũng thể gửi hai đứa trẻ học.”
Bán đồ uống giải khát trừ sáu thành lợi nhuận chia cho Cố An An, còn thể giữ bao nhiêu tiền?
Nếu gửi thêm hai đứa trẻ học đường, e rằng về thời kỳ thắt lưng buộc bụng như .
Cố An An ăn ngon uống , mà nhà vẫn sống cuộc đời nghèo khổ.
Huống chi nàng còn ý nghĩ riêng của .
“A nương,” Cố An An nắm tay Cố mẫu, “Việc con gửi Cố Lâm và Cố Phong học đường, cũng là tâm tư riêng.”
“Nếu bọn chúng thiên phú con đường học vấn, thể thi đậu quan thì đương nhiên , nếu , chữ , chẳng lẽ còn việc cho nhà khác ?”
“Trước hết đến việc chủ nhà dễ hòa hợp , nếu Thừa Phong thi đậu, chắc chắn sẽ theo .”
“Đến lúc đó những sản nghiệp , vẫn cần nhà giúp đỡ trông coi.”
“Cố Lâm và Cố Phong là những đứa trẻ , cũng đón bọn chúng về bên sống chung hai năm.”
Nếu dạy dỗ , thì chuyện sản nghiệp, cơ bản gì để bàn.
nàng cũng sẽ để một khoản chi phí đủ để Cố gia sinh hoạt.
Cố An An lời , Cố mẫu liền sững .
Cả đời bà đều mong nhà đều , thiên vị Cố An An nhất.
Trước bà mơ cũng sợ c.h.ế.t Cố An An chăm sóc, cho nên đích dạy Cố Lâm và Cố Phong đối xử với Cố An An.
Bây giờ Cố An An gửi hai tiểu tử học, tương lai thế nào Cố mẫu nghĩ tới, cứ coi như là trọn vẹn một thiện duyên.
“Viết khế ước.”
Cố mẫu Cố An An, ánh mắt trong trẻo, “Cứ theo cách con ăn mà khế ước .”
“Con bây giờ chu cấp cho chúng học, nếu chúng thi đậu thì trả tiền gấp năm , việc cầu cạnh từ chối; nếu thi đậu, thì công miễn phí cho con năm năm.”
Cố An An bạc đãi nhà Cố gia, Cố mẫu cũng sẽ bạc đãi Cố An An.
Lời của Cố mẫu mang quyết tâm thể từ chối, Cố An An cũng còn xoắn xuýt nữa, đồng hồ thấy gần đến giờ, liền chuẩn tìm thôn trưởng.
“Vậy a nương ở nhà cùng đại ca đại tẩu, nhị ca nhị tẩu bàn bạc một chút, con tìm thôn trưởng bàn chuyện, lát nữa sẽ về.”
Cố mẫu im lặng Cố An An khuất dạng trong ánh nắng ngược chiều.
Ba giờ chiều
Cố An An thong dong đến nhà Triệu thôn trưởng ở đầu thôn.
“Triệu thúc, thúc hút t.h.u.ố.c lào .”
Triệu thôn trưởng ngẩng đầu Cố An An tới, mặt nở từng nếp nhăn vì ,
“Lúc dùng bữa trưa Lão Tam chiều con việc đến tìm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-112.html.]
“Con đó, Lão Tam giúp vận chuyển dưa hấu, việc tốn chút sức lực thôi mà, con còn khách khí tặng một quả dưa hấu.”
Quả dưa hấu mà Cố An An trồng gần đây, ở Tiểu Hà thôn quả thực nổi như cồn, tất cả đều bàn tán.
Một mặt ghen tị vì thể bán ít nhất một lượng bạc, một mặt chua ngoa rằng những tiền nhiều tiền đến phát hoảng, mua những thứ .
Triệu thôn trưởng trong lòng rõ như gương.
“Không ,” Cố An An xua tay, xuống chiếc ghế bên cạnh Triệu thôn trưởng.
Từ trong tay lấy một nắm hạt giống dưa hấu chất lượng đưa cho Triệu thôn trưởng, “Ta tiếp tục trồng dưa hấu trong thôn.”
Triệu thôn trưởng rít một t.h.u.ố.c lào, “Chuyện e là dễ , năm nay khi con mới bắt đầu trồng, tất cả đều chê, bây giờ , đến lúc đó e rằng để Cố đại ca và Cố nhị ca ngày đêm canh giữ mới .”
“Không ,” Cố An An lắc đầu, Triệu thôn trưởng,
“Ý của là, để cả thôn đều đến chỗ nhận hạt giống dưa hấu, cùng trồng dưa hấu.”
Cạch!
Thuốc lào của Triệu thôn trưởng rơi xuống đất.
“Ngươi gì?”
Triệu thôn trưởng nghi ngờ lẽ lão già , tai còn rõ nữa.
“Ta để cả thôn dân đến chỗ nhận hạt giống dưa hấu, cùng trồng dưa.”
“Cái gì?” Triệu thôn trưởng nhịn mà hỏi một nữa.
Gà Mái Leo Núi
“Cùng trồng dưa.” Cố An An khẳng định đáp.
Trời đất ơi.
Trong lòng Triệu thôn trưởng kìm mà reo lên, rằng mỗi quả dưa hấu ít nhất cũng bán một lạng bạc.
Dĩ nhiên, Cố An An là bán ở cửa tiệm của , những nơi khác chắc chắn sẽ trả giá cao như .
cho dù là ba trăm văn, hai trăm văn một quả dưa, mười quả cũng hai lạng bạc !
Bao nhiêu một năm thu nhập cũng chỉ hai lạng bạc.
Triệu thôn trưởng trong lòng kích động, xoa xoa tay, ánh mắt Cố An An trở nên nóng bỏng, “Vậy, nàng trồng như thế nào?”
Chuyện Cố An An sớm nghĩ kỹ .
“Trong thôn ước chừng một trăm hai mươi hộ, mỗi hộ sẽ đến chỗ nhận một trăm hạt giống dưa hấu về trồng.”
“Mỗi nhà sẽ cùng ký khế ước, đảm bảo khi dưa hấu chín, sẽ bán cho ít nhất năm mươi quả dưa nặng từ tám đến mười cân, với giá sáu trăm văn một quả.”
“Phần còn , bất luận là tự ăn tìm thương lái khác bán, đều can thiệp.”
“Dĩ nhiên,” nghĩ đến sự cạnh tranh thương mại thời hiện đại, Cố An An bổ sung thêm một câu,
“Nếu hộ nào thể đảm bảo bán cho năm mươi quả dưa hấu, thì sang năm sẽ cung cấp hạt giống dưa hấu cho hộ đó nữa.”
Khó liệu đến lúc đó ai đó cố ý thu mua, dùng giá cao hơn để mua dưa hấu từ tay thôn dân .
Đến lúc đó, nàng giao đủ đơn hàng của Phúc Lai Lầu, tiền phạt vi phạm khế ước bồi thường bao nhiêu.
Chi bằng ngay từ đầu bóp c.h.ế.t trong trứng nước cho .
“Vậy nếu mùa màng thất bát, thật sự thể đảm bảo đủ năm mươi quả dưa thì ?” Thôn trưởng dò hỏi.
Cố An An như , “Vậy thì chỉ thể coi là phận may , tiền rơi mu bàn chân cũng nhặt lên.”
“Năm mươi quả dưa hấu nặng tám đến mười cân là quy định cứng nhắc. Chẳng lẽ Tiểu Hà thôn ngay cả điều cũng ? Ta nghĩ ở các thôn khác sẽ sẵn lòng thế đó.”
Vừa dứt lời, thôn trưởng cũng thêm gì nữa.
Lão cũng chỉ thăm dò thái độ của Cố An An, dù thì những kẻ tham tiền hám lợi, tầm thiển cận vẫn còn khá nhiều.
nghĩ cũng đúng, hạng ngu xuẩn , cũng xứng trồng dưa hấu.
Một quả sáu trăm văn, năm mươi quả là ba mươi lạng.
Một năm bằng mười năm thu nhập.
Trời đất ơi, chuyện như , xảy lúc lão đang thôn trưởng, thật đúng là tổ tiên phù hộ .
Triệu thôn trưởng quyết định lát nữa sẽ bái tế.