Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:19:47
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ha ha ha ha!"

lúc , Lý Cử nhân bước .

Các học tử đều dậy chắp tay hành lễ, "Chào thầy ạ."

"Chào các học trò."

Lý Cử nhân đáp lễ, giải thích, "Đây là do tiệm Mỹ Vị Tiểu Thực trong trấn gửi đến."

"Cảm kích các vị học tử vất vả đèn sách, hạ nhật nóng bức, mỗi ngày đều sẽ gửi đến thức uống ướp lạnh."

"Nếu tiệm Mỹ Vị Tiểu Thực còn tồn tại, thì lời hẹn ước sẽ luôn hiệu lực."

Lời là như , nhưng đông đảo học tử kẻ ngốc.

Mỹ Vị Tiểu Thực chẳng tài trợ sớm, cũng chẳng tài trợ muộn, cứ nhằm đúng hôm nay mà tài trợ?

Ồ!

Sài Tề chẳng sáng nay còn thấy thê tử của Lục Thừa Phong từ phòng khách bước ?

Lại trùng hợp đến thế?

Ánh mắt đồng loạt đổ dồn về Sài Tề, Sài Tề cũng ngứa ngáy chuyện gì đang xảy , bèn ba bước hai bước đến cạnh Lục Thừa Phong.

"Chuyện gì thế , quan hệ gì với Mỹ Vị Tiểu Thực ?"

"Vương mấy hôm y ăn uống ở Mỹ Vị Tiểu Thực, còn trò chuyện với một lát."

Lục Thừa Phong lương hà và dưa hấu đặt mặt , cũng ngờ chuyện ăn mà Cố An An là bàn về việc .

Chàng chút bất ngờ, nhưng cảm thấy đó là việc mà nàng thể .

Bá đạo mà lý lẽ.

Chàng gật đầu đáp lời, rũ mi xuống chút ngượng ngùng, "Quả thật là sản nghiệp của gia thê."

"Cái gì," Sài Tề còn kinh ngạc hơn cả Lục Thừa Phong tưởng tượng, "chủ quán Mỹ Vị Tiểu Thực là thê tử của ư?"

"Vậy thì vị nương tử thấy sáng nay," Sài Tề đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, "bỏ lỡ , vận may của kém đến chứ!"

Y liền sang nắm lấy tay Lục Thừa Phong, hai mắt sáng long lanh, "Lục , mời đến nhà dùng bữa !"

"Đồ ăn nhà , thật sự là ăn bao nhiêu cũng đủ."

Bây giờ y khó khăn lắm mới mua chút đồ ăn vặt mang về, liền A nương A cha giành lấy, bản chỉ thể nếm thử mùi vị.

"Huynh yên tâm," Sài Tề cam đoan, " tuyệt đối sẽ mang đủ lễ vật, sẽ để chịu thiệt ."

"Thế nào? Lục !"

Lục Thừa Phong ánh mắt mong chờ của Sài Tề chằm chằm, vành tai dần dần đỏ lên, "Ta, về hỏi ý kiến gia thê ."

"Hỏi hỏi , cứ việc về mà hỏi." Sài Tề bận tâm.

Nếu Lục Thừa Phong lập tức đồng ý, y mới dám tin.

Với cái dáng vẻ tiểu tức phụ , chắc chắn thê tử quản chặt như bưng .

Không chừng mỗi tối về nhà, còn tường trình hôm nay chuyện với mấy đồng song, ức h.i.ế.p , cơm canh ngon miệng .

Không ngờ nha, ngờ, khi bọn họ còn tiếc nuối Lục Thừa Phong cưới một hãn phụ.

bây giờ hãn phụ biến thành chủ quán Mỹ Vị Tiểu Thực, Sài Tề hận thể tại nàng để mắt .

Y trông cũng kém Lục Thừa Phong chút nào !

Chỉ cần cho chút đồ ăn ngon, y đảm bảo sẽ ngoan ngoãn lời, chạy lung tung cả.

Vừa nghĩ, y cầm muỗng, một muỗng lương hà miệng, tức thì sung sướng híp mắt .

Ngọt quá.

Cái ngọt nước đá ngâm qua, kích thích bộ vị ngọt của đường đỏ, nhưng ngọt mà ngấy, ngược còn quyến rũ thêm một ngụm nữa.

Thêm một miếng dưa hấu nữa, hương trái cây nồng nàn, nước dưa hấu mọng nước tràn ngập khoang miệng.

Đây mới là cuộc sống chứ!

Đây mới là mùa hạ chứ!

Nếu thêm một phần xiên nướng thì mấy.

Một ngụm lương hà, một miếng dưa hấu, một xiên nướng, đây là cuộc sống thần tiên nào chứ!

Người say mê chỉ Sài Tề, kẻ háu ăn .

Kể từ khi Lý Cử nhân mặt giải thích những món là do Mỹ Vị Tiểu Thực miễn phí cung cấp, Sài Tề chủ quán Mỹ Vị Tiểu Thực là nương tử của Lục Thừa Phong.

Đa phần là vì xót phu quân ăn uống ngon miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-107.html.]

cách lợi cho của Cố nương tử giành ít thiện cảm.

Mọi đều bắt đầu thưởng thức, khi miệng liền kinh ngạc, lương hà trơn tru mềm mại, dưa hấu thanh ngọt, cảm giác hạnh phúc tự nhiên dâng trào.

Đặc biệt là một nhóm học tử xuất nông môn trong học đường, về phía Lục Thừa Phong với ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.

Thật là ngưỡng mộ quá !

Có một khuôn mặt tuấn tú, để thê tử yêu thương như tiểu kiều kiều.

Lục Thừa Phong đỏ mặt, lặng lẽ từng miếng nhỏ lương hà, dám đối diện với ánh mắt ngưỡng mộ của các đồng song.

Chiều năm giờ

Học đường tan học

Sài Tề chuyện hôm nay, tự nhận thấy là bạn với Lục Thừa Phong.

Y vòng tay qua vai từ phía dặn dò, "Nhớ đấy nhé! Về hỏi thê tử nhà , mời đến nhà dùng bữa, chắc chắn sẽ mang đủ lễ vật."

Vì một miếng ăn, Sài Tề xem như liều mạng .

Lục Thừa Phong gật đầu, "Ừm, ngày mai sẽ hồi đáp ."

Trở về Mỹ Vị Tiểu Thực, Cố An An ở quầy thu tiền, thỉnh thoảng giúp bưng món ăn.

Hai tiểu oa nhi trắng trẻo sạch sẽ, ngoan ngoãn bên cạnh Cố An An, cầm một nắm tiền đồng đếm từng đồng một để chơi.

"Chàng về ."

Cố An An là đầu tiên thấy Lục Thừa Phong, từ phía tiếp lấy hòm sách nhỏ.

"Ta vốn định đến đón , quên hỏi khi nào tan học."

"Không cần ,"

Lục Thừa Phong theo Cố An An, hai cùng bước thư phòng, "Hạ nhật nóng bức, học đường gần nhà, tự về sẽ nhanh hơn, nàng ở nhà cũng mát mẻ."

"Cũng ."

Chàng học trò tiểu học, lớn đến thế cũng sợ lạc đường.

Cố An An đặt hòm sách xuống, đầu Lục Thừa Phong, khoanh tay ngực, "Chàng với ?"

Mặt Lục Thừa Phong ửng hồng, chút ngượng ngùng dám Cố An An, "Chuyện ăn nàng hôm nay, là gửi thức uống ướp lạnh cho học đường ?"

" !"

Cố An An bất lực gật đầu công nhận: “Ai bảo một phu quân đỏng đảnh yếu mềm như .”

“Mùa hè vất vả, đồ ngọt ăn, đồ cay ăn, đồ chua cũng chẳng buồn động.”

“Vỏn vẹn vài ngày, gầy trông thấy.”

Cố An An đến bên Lục Thừa Phong, vươn tay ôm lấy eo : “Để sờ xem, trưa nay ăn uống đàng hoàng .”

“Ta xoa bóp cho nhé.”

“An An!”

Gà Mái Leo Núi

Lục Thừa Phong thẹn giận từ chối: “Bây giờ vẫn còn ban ngày!”

Thôi , kỳ thực Cố An An chỉ chiếm chút tiện nghi mà thôi.

Ai mà ngờ , Lục Thừa Phong trông như một thư sinh thanh tú, cứng nhắc bảo thủ, động một chút là trêu chọc đến đỏ mặt.

vòng eo thực sự một lớp cơ bụng mỏng manh rắn chắc.

Nàng chỉ may mắn thấy ngày đầu tiên xuyên khi lau cho .

Sau , dù nàng dụ dỗ dỗ dành thế nào, Lục Thừa Phong cũng chỉ đồng ý cho nàng đặt tay lên đó khi ngủ ban đêm.

Còn những hành động quá trớn chắc chắn sẽ khiến nổi giận.

Nếu giận quá, sẽ giữ cách với Cố An An trong vài ngày.

Lục Thừa Phong nghĩ đến việc Sài Tề hôm nay trực tiếp chỉ vết đỏ do Cố An An để yết hầu , càng tức giận hơn.

Khóe mắt ửng đỏ, chằm chằm Cố An An trách cứ: “Lần nàng hôn đây nữa, hôm nay bạn học thấy .”

“Nào nào,”

Cố An An bảo Lục Thừa Phong cúi đầu, ghé sát kỹ: “Không , chút dấu vết nào cả, bạn học của chắc chắn nhầm .”

“An An!” Lục Thừa Phong Cố An An để tâm chuyện , và sắp bắt đầu dỗ dành nữa .

“Được ,” Phu quân thuần tình đến mức mắt sắp đỏ hoe, dáng vẻ tủi hai mắt ửng đỏ kìa.

Cố An An dỗ dành: “Lần sẽ nhẹ nhàng hơn, nếu còn để dấu vết thì là chó.”

“Nào, nhân lúc còn sớm, hôn thêm một cái, hôm nay nhớ .”

 

Loading...