Ác Nữ Hoàn Lương Mang Theo Không Gian Ngàn Tỷ Vật Tư Nuôi Con - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:01:40
Lượt xem: 91
Cố An An mơ cũng ngờ ngủ một giấc tỉnh dậy xuyên .
Xuyên thành ác nữ cực phẩm.
Đánh mắng phu quân.
Ngược đãi con cái.
Trong nhà còn nghèo đến nỗi sắp cơm ăn.
!!!
Nàng thề rằng chỉ thức khuya tiểu thuyết, tiện thể buông lời chê bai tác giả chẳng gì, cố tình sắp đặt nam chính t.h.ả.m thương đến để kiếm nước mắt độc giả.
Nhìn Lục Thừa Phong bệnh tật giường, nhiễm phong hàn sốt đến bất tỉnh nhân sự, gương mặt trắng như ngọc còn hằn một vết tát đỏ chót, Cố An An lặng thinh.
Mặc dù, nhưng mà...
Lục Thừa Phong t.h.ả.m thì t.h.ả.m thật.
Chàng ốm yếu giường, hai mắt nhắm nghiền, hàng mi dài cong vút, sống mũi cao thẳng, làn da như ngọc vì sốt mà ửng đỏ hai bên má, khóe mắt vương lệ, môi tái nhợt chút huyết sắc, thực sự khiến động lòng trắc ẩn. Hoàn là một bệnh mỹ nhân yếu ớt, xanh xao chỉ thể nương tựa khác.
Ai mà chẳng độc chiếm trong lòng bàn tay mà yêu chiều.
Cố An An nhướng mày.
Nói thì, nguyên chủ thật sự chẳng thứ gì.
Lục Thừa Phong vốn là tiểu thiếu gia của một nhà phú thương, vì hồng thủy mà gia tộc suy bại, tha hương đến thôn Tiểu Hà. Lúc đó nghèo đói đến nỗi cơm ăn, là nhà nguyên chủ bố thí một bữa cơm, mới thể an cư tại thôn Tiểu Hà.
Mãi đến khi cuộc sống chút khởi sắc, thậm chí Lục Thừa Phong bắt đầu học hành chuẩn khoa cử, thì song qua đời. Không tiền mai táng, nguyên chủ liền nhảy , dùng cái ơn một bữa cơm năm xưa uy h.i.ế.p Lục Thừa Phong cưới .
Lại vì Lục Thừa Phong tài hoa, sợ thi đỗ sẽ bỏ , nên nguyên chủ trực tiếp cho sách, bắt như một nam nhân nông thôn bình thường mà xuống ruộng nương, bến tàu việc nặng nhọc khuân vác hàng hóa.
Với thể nhỏ bé của Lục Thừa Phong, ở thời hiện đại cũng chỉ mới mười tám tuổi, đúng là cái tuổi để học. Làm nông, vác hàng, đúng là nguyên chủ nghĩ cái ý !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-nu-hoan-luong-mang-theo-khong-gian-ngan-ty-vat-tu-nuoi-con/chuong-1.html.]
Nếu chỉ thế thì nguyên chủ cũng thể gọi là ‘cực phẩm ác độc’. Thực tình, nàng một mặt tham lam dung mạo tuấn mỹ và tài hoa của Lục Thừa Phong, ép buộc cưới ; mặt khác ghét bỏ tiền khiến nàng sống cuộc sống sung sướng, nên câu dẫn những kẻ khác.
Nhân lúc Lục Thừa Phong phong hàn liệt giường dậy nổi, nàng chỉ bán hết ruộng đất nhà cửa trong nhà, mà còn bán luôn cặp ba tuổi của Lục Thừa Phong để đổi lấy tiền, cuỗm sạch của cải mà bỏ trốn.
Muội Lục Điềm Điềm bán thanh lâu, hễ thấy nam nhân là sợ hãi, thậm chí dám ánh mặt trời; Lục Thừa Hành bán ghế đẩu, xương sống giẫm gãy, vĩnh viễn thể thẳng lưng nữa.
Lục Thừa Phong bản cũng vì những năm tháng bạc đãi mà thể suy kiệt, đoản mệnh qua đời. Quả là một phiên bản ‘sống’ của thời cổ đại!!!
May , bây giờ nàng xuyên tới đây.
Nhìn căn nhà cũ nát, bốn bề lộng gió, bên trong vẫn là nền đất bùn lầy, Cố An An thở dài một .
Nhiệm vụ gian nan quá!
Nàng xắn tay áo giếng múc một chậu nước, tiên lau cho Lục Thừa Phong đang sốt đỏ mặt .
Thực sự điều kiện, tiền trong nhà cũng nguyên chủ tiêu xài sạch sành sanh, nàng cách nào mời đại phu, chỉ thể dùng phương pháp hạ nhiệt vật lý.
Không thể để Lục Thừa Phong vốn ốm yếu bệnh tật cứ thế tiếp tục sốt cao như .
Gà Mái Leo Núi
Chiếc khăn bông thấm nước giếng mát lạnh chạm làn da nóng bỏng, giường lập tức phát một tiếng thở dài khe khẽ, má ngừng đuổi theo chiếc khăn. Nhìn kỹ , vết tát đỏ chót má trái vẫn còn đó.
Chàng nguyên chủ đ.á.n.h vì buổi sáng dậy nấu cơm cho nàng .
Má trái đỏ sưng, hàng mi dài cong vút khép chặt, khóe mắt ẩm ướt, trông thật ủy khuất đáng thương. Vẫn chỉ là một thiếu niên thôi mà!
Cố An An cẩn thận từng li từng tí lau cho Lục Thừa Phong, đặc biệt chú ý cởi áo , lau sống lưng, ngực, bụng và cổ.
Chiếc khăn bông lạnh buốt phủ lên , lập tức khiến run rẩy. Thậm chí, chủ nhân cơ thể dường như nhận đang cởi quần áo , vươn tay ngượng ngùng che chắn, nhưng làn da đỏ bừng vì sốt kìm mà đuổi theo luồng khí mát lành hiếm hoi .
Cố An An chu đáo cho Lục Thừa Phong một chiếc áo sạch, đút cho uống nửa chén nước nhỏ, mới rời khỏi phòng, chuẩn tìm hiểu kỹ hơn về xung quanh đây.
Trong lòng nàng một dự cảm, e rằng nàng sẽ thể về nữa.
Đã đến thì an phận.