Mời Quý độc giả tiếp bộ chương truyện bên !
Chuyện liên quan đến bông (2)
"Sau khi bông hái về, nhất định nhớ phơi nắng cho thật kỹ, phơi cho thật khô cần bảo quản ở nơi thấm nước, chống ẩm... Xong xuôi mấy việc , sẽ chỉ dạy cách dùng bông để may y phục và chăn đệm..."
Nhóm nông phụ tỉ mỉ ghi nhớ những điều cần lưu ý, đó truyền đạt cho những nông phụ khác thể đến ngày hôm nay.
Vì lượng bông mỗi nhà trồng cũng nhiều, mỗi ngày chỉ bỏ một khắc gỡ bông hái về, để cho con trẻ tách vỏ bông, cũng chẳng tốn mấy sức lực.
Bận rộn nhất vẫn là ở phủ Trình Loan Loan, tổng cộng một trăm sáu mươi mẫu đất trồng bông. Mười công theo thứ tự thu hoạch bộ một lượt, mảnh đất hái sớm nhất phủ đầy bông tơ, tựa một dải tuyết trắng tinh khôi.
Toàn bộ bông hái kéo về chất đống ở trong sân phía đầu của căn nhà, chiếm một phần ba diện tích sân. Một đám lão thái thái chừng sáu mươi tuổi, mỗi mang theo một chiếc ghế thấp, vây quanh tách vỏ bông. Bông tách sẽ dựa theo trọng lượng mà tính tiền công. Những lão thái thái thể trò chuyện, kiếm thêm thu nhập, mấu chốt nhất chính là, việc ở dinh thự của nương tử Trình gia, nước bánh ngọt cung cấp ngớt, quả thực quá đỗi thoải mái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi đợt bông đầu tiên phơi khô, Trình Loan Loan lấy một ít, mang đến dệt phường của Tào gia.
Bên bây giờ vận hành trôi chảy, hơn hai mươi nữ công nuôi tằm, hơn mười nữ công dệt vải, cùng hơn hai mươi tú nương, bộ dệt phường tính cả thảy cũng hơn sáu bảy mươi công nhân, tiếng thoi đưa vẫn liên tục ngừng nghỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-956.html.]
"An nhân đích tới đây? Ngoài trời nóng nực, mời mau nghỉ chân." Khổng tú nương dậy, nghênh đón Trình Loan Loan trong nhà.
Phạm Khắc Hiếu
Trình Loan Loan thấy bàn đặt bản thảo thiết kế do Tào Oánh Oánh vẽ , Khổng tú nương đang phân chia thứ tự công việc, mỗi bộ phận tách riêng, phân phó cho những khác thực hiện.
"Phương pháp của An nhân quả nhiên , hai mươi tú nương, mỗi phụ trách một bộ phận khác , cuối cùng ráp nối , hiệu quả ít nhất cũng tăng gấp ba ." Khổng tú nương : "Giờ đây việc may y phục chẳng còn đáng lo nữa , chỉ là những bản phác thảo y phục chẳng đủ dùng. Chỉ dựa một tiểu thư e là , định tìm kiếm vài tài năng trẻ chuyên về may vá, lẽ họ hẳn sẽ phác thảo những kiểu dáng y phục mới mẻ."
Trình Loan Loan gật đầu, cửa hàng may mặc điều cốt yếu nhất chính là khâu thiết kế, thiết kế mới lạ chính là cái hồn của nó.
Nàng trút bông trong giỏ : "Khổng tú nương, cỗ máy dệt trong phường của các ngươi, thể dệt bông thành vải ?"
Tuy nàng bông thể chế thành y phục, song việc để bông biến thành vải vóc, nàng thật rõ. Những kỹ thuật chép trong sách đều là phương pháp hiện đại, còn ở thời cổ đại để chế tác, nàng chẳng phương hướng nào, mà đối với cỗ máy dệt, nàng cũng mấy am tường.
Khổng tú nương cẩn thận kéo một sợi bông, quan sát hồi lâu mới cất lời: "Cỗ máy dệt của chúng chuyên dùng để dệt tơ lụa, sợi tơ lụa dài, trong khi sợi tơ bông quá ngắn. Trước tiên kéo thành sợi, đó dùng cỗ máy dệt thử một phen, e rằng cũng gì khó khăn..."
Quả nhiên là bậc chuyên gia, Khổng tú nương suy tư một chút: "Bông mềm mại, khả năng thấm hút mạnh, ắt hẳn sẽ dễ nhuộm màu. Chế thành áo lót cho trẻ nhỏ thì quả là tuyệt hảo..."
Trình Loan Loan gật đầu, y phục tơ lụa mặc quả là thoải mái, song cũng nhược điểm khó tránh. Song y phục vải bông bù đắp khuyết điểm đến mức tối đa, chỉ mềm mại mà quan trọng hơn là khả năng thấm hút mồ hôi, thích hợp cho hài tử cùng già. Vả , vải bông cực kỳ dễ thấm màu, thể nhuộm hơn mười sắc đỏ, từ đỏ nhạt đến đỏ tươi, nếu đổi thành tơ lụa thì tương đối khó khăn, tốn hao ít nhân lực vật lực…