Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
"Trứng vịt muối ăn ngon thật!" Tào Đức Phúc ăn một cách ngon lành, miệng dính đầy dầu mỡ, "Còn món đậu phụ trứng muối nữa, mỹ vị vô cùng. Aizz, măng cũng tệ. Bà thông gia, nhà các ngươi còn măng , thể mặt dày xin chút mang về ..."
Phạm Khắc Hiếu
Trình Loan Loan sắc mặt tràn ngập sự hổ, Tào Đức Phúc quả thực quá vô tư, khó trách lừa gạt nhiều năm như .
Nếu nàng ngoài ý phát hiện, tất cả sản nghiệp của Tào gia đều sẽ kẻ ngoài chiếm đoạt sạch sẽ.
Nàng mở miệng : "Hoành nhi ăn cơm nhã nhặn, quả thực chẳng giống Tào lão gia chút nào."
Tào Đức Phúc nuốt vội thức ăn trong miệng, đoạn mới cất lời: "Phu nhân dạy Hoành nhi tương đối nghiêm khắc, cho nên Hoành nhi ăn cơm mới nhã nhặn như ..."
Trình Loan Loan tinh tế đ.á.n.h giá hai : "Không đúng... Dung mạo của Tào lão gia và Hoành nhi quả thực hề tương tự, đến cả hàng chân mày, đôi mắt, chiếc mũi khóe môi cũng chẳng nét nào giống ..."
Lời , tất cả bàn cơm đều cùng đ.á.n.h giá hai cha con nhà .
Tào Oánh Oánh tựa hồ ngộ điều gì đó, trong mắt tràn đầy vẻ thể tin , chậm rãi : "Hoành nhi và cha thật đúng là chẳng hề chút nào giống cốt nhục tình..."
"Tuệ Nhũ nhân!" Tề thị lập tức bật dậy, đôi mắt phun lửa, "Từ khi viện , Tuệ Nhũ nhân cứ bóng gió xa gần rằng Hoành nhi và cha dáng dấp giống, Tuệ Nhũ nhân nếu điều gì , xin hãy thẳng thắn bày tỏ, chớ nên dùng lời lẽ kỳ lạ đến !"
"Thưa Tào phu nhân, mới bảo cứ thẳng đấy thôi." Trình Loan Loan khẽ , "Ta tình cờ gặp một nam nhân, tự xưng là quản gia của Tào gia, hình như tên là Tào Bình. Hắn cho một chuyện, bởi mới tài nào nhịn mà những lời ."
"Tào, Tào Bình..." Sắc mặt Tề thị bỗng nhiên tái , ngã phịch xuống ghế.
"Ngươi là kẻ , ngươi khi dễ mẫu của !"
Tào Hoành chạy tới, nắm lấy tay áo Trình Loan Loan định nhào tới hành động.
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-830.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Tào Oánh Oánh tay mắt lanh lẹ, kéo Tào Hoành qua: "Hoành nhi, vô lễ! Hồng Diễm, ngươi mau đưa Hoành nhi ngoài!"
Nàng ý thức những lời sẽ tiếp theo, theo suy nghĩ của nàng, ân oán của lớn chẳng nên kéo theo một hài tử vô tội cuộc gì.
"Không , ! Đại tỷ , đại tỷ cũng là kẻ , những kẻ khi dễ mẫu của đều là kẻ !"
Ngụy Hồng Anh lập tức tới, nàng sức lực lớn, ôm Tào Hoành đang ngừng giãy giụa bên ngoài.
"Các ngươi cái gì , thả nhi tử của !" Tề thị lập tức sốt ruột, "Tuệ Nhũ nhân, ngươi gì thì cứ nhằm , chớ động đến nhi tử của !"
Tào Đức Phúc đè nàng , ánh mắt Trình Loan Loan: "Bà thông gia, Tào Bình những gì với ngươi?"
"Chi bằng hãy để Tào Bình tự rõ." Trình Loan Loan phất tay áo, "Dẫn ."
Triệu Đại Sơn cùng Triệu Tam Ngưu vẫn luôn canh chừng ở phía , thấy lời , lập tức mang Tào Bình trói nghiến đến phòng ăn, trực tiếp ném xuống đất, xoay gỡ miếng vải rách bịt miệng Tào Bình .
Tào Bình há miệng hét lớn: “Tề Dao, tiện nhân nhà ngươi, ngươi dám sai tay đoạt mạng , ngươi thể nhẫn tâm đến !"
Tề thị đột nhiên hoảng sợ, nàng đúng là g.i.ế.c Tào Bình, nhưng chuyện kịp sai thực hiện, Tào Bình mà ?
Nàng đầu về phía Trình Loan Loan, thấy vẻ mặt lạnh nhạt ung dung của Trình Loan Loan, nàng liền thông suốt chuyện.
Nàng định tâm thần : "Tào quản sự, ngươi đang năng xằng bậy gì thế, há thể đoạt mạng ngươi... Dẫu cho ngươi từng lầm, cũng là của Tào gia đó chứ, lão gia cùng Oánh Oánh đều quan tâm ngươi, còn an bài công việc cho ngươi nữa, ngươi đừng để kẻ khác xúi giục..."
Nàng liên tục nháy mắt hiệu cho Tào Bình.
"Thôi Tào phu nhân, chính tai thấy, ngươi tìm vài tên hán tử đoạt mạng Tào Bình, còn hứa hẹn, nếu sự việc thành công, sẽ ban cho bọn chúng tổng cộng một vạn lượng bạc." Trình Loan Loan khẽ mỉm , " , Tào phu nhân hình như còn , một vạn lượng bạc , chi bằng diệt cỏ tận gốc, tránh khỏi cái động đáy Tào Bình, về chẳng còn chịu uy h.i.ế.p nữa..."
Đôi mắt Tề thị bỗng nhiên trợn trừng: "Ngươi càn, bậy bạ! Ta căn bản từng thốt những lời !"