Chương: Cá Trong Chậu (Phần Một)
Tề thị liếc nhi tử một cái đầy băng giá, lúc Tào Hoành mới chịu an tĩnh, còn liên tục nhắc đến "Tào thúc thúc" nữa.
Một bữa cơm giả chăng hòa thuận cứ thế kết thúc. Dù , ngoài mặt vẫn giữ chút khí vui vẻ, hài hòa.
Buổi chiều, Tào Oánh Oánh cùng Triệu Nhị Cẩu theo Tào Đức Phúc đến cửa hàng kiểm tra sổ sách. Có Triệu Nhị Cẩu, những việc cần đến phiên Tào Oánh Oánh nhúng tay, nàng chủ yếu cùng Tôn quản sự tìm hiểu cặn kẽ những sản nghiệp mới quy về danh nghĩa của . Hiện tại do Tôn quản sự trông coi, nhưng nàng sẽ dần dần tiếp quản.
Giải quyết xong xuôi chuyện, hai mới rời trấn Hà Khẩu, trở về huyện Bình An đón Trình Loan Loan.
Trình Loan Loan dùng bữa trưa tại Thẩm phủ, buổi chiều theo Thẩm lão phu nhân cùng Mạnh di nương tiêu khiển bằng cách chơi bài. Nàng chỉ chơi mạt chược cùng Đấu Địa Chủ, thứ bài cổ xưa thật sự chơi. Chơi hai ván thấy chán chường, song thấy thời gian còn sớm, nàng bèn sai hạ nhân trong Thẩm phủ mang giấy đến, cắt thành từng mảnh nhỏ, thành bộ bài Tây.
"Tuệ Nhũ nhân quả thật xứng danh Lan Tâm Huệ Chất, ngay cả thứ bài tiêu khiển đầy thú vị như thế cũng thể nghĩ ." Mạnh di nương ném một đôi hai: "Một đôi hai đây."
"Chỉ chờ con đôi hai mà thôi!" Thẩm lão phu nhân ném một đôi Vương bài, nếu đối phương chặn , cuối cùng nàng vứt một lá ba: "Lão bà tử thắng ! Nào nào nào, mau đưa tiền! Ván Vương bài, tiền cược gấp đôi, mỗi hai mươi văn!"
Tiền đồng mặt Trình Loan Loan vơi nhanh chóng tựa nước chảy, trong lòng nàng tương đối phiền muộn. Đời khi chơi Đấu Địa Chủ, mỗi đều thua sạch cả đậu vui, cứ tưởng kiếp thể chiếm thượng phong. Nào ngờ chẳng đ.á.n.h mấy ván, nàng liền bắt đầu thua liên miên dứt, mười văn tiền một ván, mà nàng thua gần một lượng bạc.
Mạnh di nương chia bài xong, xắn ống tay áo lên lớn: "Tiếp tục ván nữa, địa chủ!"
Thẩm lão phu nhân ha hả: "Ngươi địa chủ cho ngươi thêm mấy lá bài cũng vô dụng thôi, ngươi tính bài[1], dù đ.á.n.h cách nào cũng sẽ bại trận."
[1]Tính bài là một chiến lược sử dụng để xác định xem chơi hoặc nhà cái lợi thế hơn trong ván bài tiếp theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-823.html.]
Trình Loan Loan kinh ngạc đến tột độ: "Mẫu nuôi đừng với con là cách tính bài chứ?"
"Đó là điều đương nhiên." Thẩm lão phu nhân hề che giấu, : "Dù chuyện gì cũng chú ý quan sát. Các ngươi quân bài nào, đều nhớ rõ mồn một. Hai các ngươi , một kẻ non kém hơn một kẻ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan: "..." Thứ bài Tây xem chừng mất thú vị .
lúc , ngoài cổng truyền đến tiếng vấn an của các bà tử, là Triệu Nhị Cẩu cùng Tào Oánh Oánh tới.
Thẩm lão phu nhân cho dâng , hỏi qua loa: "Mạnh di nương trực tiếp chứng kiến, tình hình Tào phủ gần đây ?"
Phạm Khắc Hiếu
Lão nhân gia bà luôn thanh đăng cổ Phật, cuộc sống an nhàn thảnh thơi, hiếm khi để tâm đến chuyện gia đình khác. mấy ngày nay cùng Mạnh di nương chung sống hòa thuận, cho nên cũng góp chút chủ ý giúp đỡ.
Tào Oánh Oánh thuật tình hình trong phủ, chuyện vẫn bình thường, cuối cùng mới : "Ta và tướng công tình cờ bắt gặp kế mẫu cùng vị quản gia cũ của Tào phủ quan hệ dây dưa mờ ám. Kế mẫu tựa hồ điểm yếu Tào quản gia nắm giữ, hẳn là một điểm chí mạng."
"Chuyện quả là kỳ lạ," Mạnh di nương đưa tay sờ cằm. "Trước là nha hầu hạ phu nhân, thường thấy Tào quản gia thường xuyên tìm phu nhân khải bẩm các việc vặt vãnh, mối giao hảo của hai cực kỳ . Phu nhân hết mực tin tưởng Tào quản gia, còn Tào quản gia đối với phu nhân trung thành hơn cả lão gia. Âu là lẽ thường tình, hai bọn họ nên rơi cục diện đối địch như hiện tại."
Chân mày của Trình Loan Loan khẽ nhíu : "Quan hệ vô cùng , đến cỡ nào?"
"Lúc còn theo lão gia, Tào quản gia mỗi ngày chí ít thỉnh an phu nhân ba , dài nhất thì hơn nửa ngày," Mạnh di nương tặc lưỡi . "Một quản gia như việc nên khải bẩm lão gia , cớ gì cứ lượn lờ mặt phu nhân... A, Tào quản gia và phu nhân thường xuyên chuyện riêng, một chuyện là hơn nửa ngày. Chẳng lẽ hai họ đang mưu tính nhằm tài sản Tào gia? Cái nắm thóp của Tào quản gia chẳng là chứng cứ phu nhân lén lút chuyển dời tiền tài Tào gia ?"